Đại Thần Tiềm Quy Tắc

Chương 2: Một cái tiền đồng




Gió thổi vào người rất thoải mái, Hướng Dịch nằm trên một sườn núi nhỏ phơi nắng.

Bạch y kiếm khách đeo một bao kiếm ở hông, gió mát thổi qua, tóc đen dài tung bay theo gió. Đây là  đặc sắc nhất của game 3D cho con người thị giác cảm quan hưởng thụ.

Phong cảnh núi non mùa xuân tươi đẹp, trời nắng chang chang, thu ý sâu nùng, tuyết trắng bay lả tả. Bên trong 《 tứ quý 》tạo hình và cảnh sắc, đều khiến cho người ta sợ hãi than.

Trong trò chơi bây giờ là mùa xuân, là lúc điểu ngữ hương hoa, xung quang lại không có một ai. Hướng Dịch nhìn sắc trời, dưới thái dương phơi nắng có chút khát, cậu quyết định đi tìm chút nước uống.

Trò 《 tứ quý 》 này độ thật cực cao, trong cuộc sống thực tế con người cần ăn uống, vui chơi, trong trò chơi ngoạn gia cũng đồng dạng không thể tránh được. Khi độ đói khát đạt đến giá trị nhất định, bất luận ngoạn gia nào cũng sẽ ở trong trò chơi cảm thụ được cảm giác khó chịu giống như trong cuộc sống thực tế.

Xung quang không có dòng suối nhỏ, Hướng Dịch tự do không mục đích đi ở trên đường nhỏ, rốt cục thấy được một nhà quán trà.

“Khách quan, cần chút gì?” Người hầu trà cười đến vẻ mặt hòa khí đi tới hỏi.

Bình thường có thói quen không nói gì, người nào đó trong trò chơi cũng không ngoại lệ, chỉ thuận tay chỉ nước trà.

Người hầu trà không biết nên phản ứng gì, ngẩn người nhìn về phía Hướng Dịch như cũ không có giải thích gì khác, tự mình liền hô thanh: “Được rồi, khách quan ngài chờ.” Ra ngoài mang nước pha trà cho cậu, tiểu quán trà chung quy cũng chỉ có một loại trà bình thường nhất.

Bưng lên nhấp một ngụm, lá trà không thể nói là ngon, nhưng tươi mát, chắc là mùa xuân vừa vặn hái.

Hướng Dịch lại uống vài hớp, ánh mắt ở trong quán trà quét một vòng.

Toàn bộ trong quán trà chỉ có một người bạch y kiếm sĩ, người hầu trà thích nói chuyện phiếm, liền mở lời trước: “Vị huynh đệ này, ngươi vừa mới từ Tân Thủ Thôn đến sao?”

Hướng Dịch im lặng không lên tiếng nhìn hắn liếc mắt, một lần nữa bưng trà uống.

“Ta cũng vừa từ Tân Thủ Thôn đến không lâu, lại nói tiếp từ lúc《 tứ quý 》test nội bộ  ta đã tới rồi, tân tân khổ khổ ra bên ngoài oạt mỏ mới góp được một ít tiền, cũng ở nơi này mở quán trà.” Người hầu trà có lẽ là ở chỗ này đợi một đoạn thời gian rồi, nói có chút cổ vị, lập tức tiếp tục nói, “Huynh đệ a, từ lúc beta tới nay ngươi thế nhưng là người khách hàng đầu tiên tới quán của ta a.”

Người đầu tiên? Hướng Dịch để chén trà trong tay xuống, có điểm hứng thú. Vào trong trò chơi ước chừng đã hai ngày, số người đăng kí từ lâu đã đột phá hơn mười vạn, hiện nay đang tăng với con số kinh khủng. Quán trà này vị trí cũng không tính hẻo lánh, làm sao lại chỉ có một mình cậu đến uống?

Người hầu trà thấy biểu tình trên mặt bạch y kiếm sĩ, lập tức đem cái ghế đến ngồi cạnh Hướng Dịch: “Ngươi có chỗ không biết a, game 《 tứ quý 》 tối BT ở chỗ chính là kiếm tiền khó khăn, bình thường ngoạn gia lúc mới tiến vào kim tệ trị giá là 0. Lúc thử nghiệm nội bộ oạt mỏ ta gặp không ít người, đào nhiều ngày mỏ mới kiếm đủ 3 kim tệ đã coi là không tệ. Ta coi như vận khí tốt, test nội bộ bắt đầu đến bây giờ góp được đủ tiền mở quán trà.”

Hướng Dịch ánh mắt thoáng bình tĩnh, rồi cẩn thận chớp chớp.

Lúc này mới nhớ tới cậu tiến nhập trò chơi thì hệ thống tặng cho cậu một vạn kim tệ.

Nếu tiền khó kiếm như vậy, vậy bây giờ trong trò chơi người có tiền nhất thật là cậu?

Người hầu trà cầm ấm trà lại cấp Hướng Dịch rót đầy: “Được rồi, gần nhất ta nghe người ta nói thời gian thử nghiệm có một quỷ xui xẻo bị hệ thống khấu trừ một vạn kim tệ, hình như tên là ‘Tuyệt xử phùng sinh’ thì phải. Phỏng chừng chờ sau này khai thông thông đạo nạp tiền mới có khả năng xoay người. Ai, cái trò chơi này người thiết kế keo kiệt muốn chết, lại khiến cho người ta luyến tiếc bỏ không chơi, ta xem như tài tiến vào. Đúng rồi, ta ít ngày trước thấy một đám người họp thành đội giết một con quái vật, bạo đi ra ngoài chỉ có vài món trang bị cho người mới và một cái tiền đồng*...”

Họp thành đội giết quái liền bạo một cái tiền đồng?

Hướng Dịch mặt không thay đổi kéo kéo khóe miệng, tay run một cái, nước trà mới vừa tiến đến bên mép hơn phân nửa phun ra.

Đến tột cùng là vị nào BT thiết kế ra trò chơi? Bạch y kiếm sĩ dùng ống tay áo xoa xoa miệng, mím môi thầm nghĩ, trong lòng đối với trò chơi này không khỏi sinh ra vài phần hứng thú.

Người hầu trà khó khăn lắm mới gặp vị khách hàng đầu tiên từ khi tiểu điếm khai trương, ngồi ở bên Hướng Dịch nói chuyện trời đất, không chú ý 《 tứ quý 》 trò chơi lúc này rầm rộ ra thông báo mới.

[ Hệ thống thông báo ] “Các vị ngoạn gia xin chú ý, mười tên hạng đầu của bảng xếp hạng tài phú hiện đã công bố thay đổi, bài danh như sau:

Đệ nhất danh: Ngoạn gia ‘Hướng Dịch’ đứng hàng đầu bảng, tổng kim ngạch một vạn kim tệ.

Tên thứ hai: Ngoạn gia ‘Điên điểu Ma giới’, tổng kim ngạch một trăm sáu mươi kim tệ.

Tên thứ ba, ngoạn gia ‘Ta là đại binh’, tổng kim ngạch một trăm ba mươi kim tệ.

...

Tên thứ mười, ngoạn gia ‘Mưa bụi kéo dài’, tổng kim ngạch năm mươi chín kim tệ.

Trên đây là mười ngoạn gia đứng đầu của bảng tài phú, hoan nghênh các vị tùy thời quan tâm.”

Mặc dù thời gian beta cũng không lâu, nhưng số người online 《 tứ quý 》 đã đột phá hơn mười vạn.

Thông cáo xong, toàn bộ kênh của  《 tứ quý 》  lập tức nổ tung.

[ Thông báo ] Tịch mịch ngân: Đệ nhất danh ngoạn gia một vạn kim tệ?! Lão tử đánh thỏ hai ngày cầm bán da đổi được một trăm tiền đồng, mới có tiền đi mua một cây đại đao >o<

[ Thông báo ] Cây mắc cỡ: Ai u, này gọi người sống thế nào nha ~ một vạn kim tệ, khai một năm kỹ viện cũng kiếm không được nhiều như vậy *gào khóc*

[ Thông báo ] Bầu trời bay một con chim: Kim tệ và vân vân, đều là phù vân, đừng quá để ở trong lòng.

[ Thông báo ] Gió thu hiu quạnh: Tên ngoạn gia kia kêu ‘Hướng Dịch’? Có cơ hội gặp một lần giết một lần.

[ Thông báo ] Tin hoàng kim người sẽ sống mãi: Đoạt tiền không phải tốt, Hiu quạnh huynh quả là bạo lực = =

[ Thông báo ] Gió thu hiu quạnh:... Lão nương là nữ!

[ Thông báo ] Tin hoàng kim người sẽ sống mãi: A? A? Hiu quạnh huynh vì sao lại là nữ? Ta tưởng nam, lệ tuôn...

[ Thông báo ] Bầu trời bay một con chim: Là nam hay nữ có gì khác nhau, nam tức là nữ, nữ tức là nam, Phật tổ viết, nam sắc hay nữ sắc cũng là phù vân.

[ Thông báo ] Tịch mịch ngân: Phù vân cái đầu ngươi, tái kêu phù vân và vân vân  lão tử đến PK! Lão tử cho ngươi triệt để biến thành phù vân >o<

[ Thông báo ] Bầu trời bay một con chim: 55, Tịch mịch huynh, Phật tổ viết, 55, PK và vân vân, đều là phù vân...

[ Thông báo ] Tuyệt xử phùng sinh: Kháo kháo! Thế đạo này là gì a thế đạo gì a, quả nhiên thế giới là không công bình, đây chẳng lẽ là trong truyền thuyết nhân phẩm đại giảm giá a ~ lão tử bị hệ thống khấu trừ một vạn kim tệ!

Lời vừa nói ra, kênh dừng lại ước chừng năm giây.

[ Thông báo ]  Cây mắc cỡ: Ai nha, thật là đứa trẻ đáng thương, khấu trừ một vạn kim tệ *gào khóc*? Vận khí quá tuyệt vời, tới tỷ tỷ hôn nhẹ.

[ Thông báo ] Tin hoàng kim người sẽ sống mãi: Xoa Phùng sinh huynh...

[ Thông báo ]Ánh trăng thật tròn: Xoa xoa, too

[ Thông báo ]Ta là thi nhân: Dâng lên một bài thơ biểu đạt sâu sắc bi thương đối với Phùng sinh huynh:

Cảnh xuân xán lạn, cùng mỹ nhân dắt tay du hồ,ngày đẹp trời mỹ cảnh.

Trong truyền thuyết tối BT, tối keo kiệt hệ thống, cấp nhân sinh ngươi bôi lên hắc ám.

Tựa như, giữa mười con chim khách một con quạ đen;

Tựa như, trong một trăm con kiến một con voi;

Tựa như, một đóa hoa tươi cắm trên cái gì đó.

Một vạn kim tệ, thật là là bao nhiêu đốn cá muối, cánh gà, nhiều ít gà nướng vịt nướng, nhiều ít xuyến —— mứt quả ghim thành xâu.

[ Thông báo ] Tuyệt xử phùng sinh: Kháo kháo kháo! Tiền sờ sờ trước mắt a! Hệ thống ta XX ngươi cái  OO, hệ thống ta XX ngươi cái OO, hệ thống ta XX ngươi cái OO, hệ thống ta XX ngươi cái OO~~~

[ Hệ thống thông báo ]: Ngoạn gia ‘Tuyệt xử phùng sinh’ ác ý công kích hệ thống, kênh cấm nói mười ngày, đặc biệt cảnh cáo!

[ Thông báo ] Bầu trời bay một con chim: Cấm nói, 55, Phật tổ viết, XXOO và vân vân, đều là phù vân, quả nhiên là chính xác.

[ Thông báo ] Tin hoàng kim người sẽ sống mãi: Tiếp tục xoa Phùng sinh huynh.

[ Thông báo ] Tịch mịch ngân: Giác ngộ, cùng Phùng sinh huynh so sánh, lão tử vẫn còn may mắn chán >o<

《 tứ quý 》 kênh nhấc lên cơn sóng huyên náo.

Lúc này, người cho tới bây giờ cũng không có nhìn hệ thống thông cáo, trong truyền thuyết bài danh đệ nhất trên bảng tài phú – Hướng Dịch lúc này đã đi một địa phương khác.

Sau khi bạch y kiếm khách ở quán trà đi mất, người hầu trà vừa cẩn cẩn dực dực cất xong một mai* kim tệ trong tay, vừa cười đến sái cả miệng.

Vị kiếm khách kia ngồi trong quán trà một câu chưa nói, không nghĩ tới lúc trả tiền lại sảng khoái như vậy, trực tiếp từ trong túi móc ra một mai kim tệ liền cho hắn. Kim tệ a, hắn oạt mỏ rất lâu mới buôn bán lời ba kim tệ, không nghĩ tới quán trà khai trương tới nay cuộc làm ăn đầu tiên liền kiếm trở về một phần ba, nhân sinh thực sự là vui sướng a vui sướng.

Lúc rảnh rỗi, hắn bắt đầu chú ý hệ thống thông cáo. Tài phú bảng ngoạn gia ‘Hướng Dịch’? Tên này sao nhìn lại quen mắt như vậy?

Hướng Dịch, Hướng Dịch, niệm thêm mấy lần, hình như nghĩ tới điều gì, người hầu trà mạnh mở to hai mắt. Vừa rồi người kia… Người kia là…

Tài phú bảng xếp vị trí hàng đệ nhất.

Từ trên người cậu ta kiếm một mai kim tệ, chẳng khác nào từ trên thân trâu rút một sợi lông a ~~ người hầu trà dùng răng cắn kim tệ nghĩ.

••••••••••••••••••••••••••••

Hướng Dịch khiêng thanh kiếm trên vai, trên tay áo màu trắng vừa dính nước trà, lại nằm trên cỏ, tay áo mắt thấy đã thành màu xám đen.

Cậu xưa nay không để ý vấn đề dáng vẻ, lập tức vỗ vỗ cỏ dại trên ống tay áo, mặt lạnh nhạt không quan tâm.

Mấy ngày nay không có đánh quái, cấp bậc của cậu bây giờ còn là duy trì ở trình độ nguyên bản. Game 《 tứ quý 》 có một điểm đặc sắc lớn, vũ khí ban đầu hệ thống phát cho mỗi vị ngoạn gia lúc đối địch hiệu quả rất kém cỏi, tỷ như, công kích BOSS thì, một đao chém tới thường thường chỉ biết bay ra MISS và -1 phá phòng ngự thương tổn.

Như vậy đánh tiếp muốn đánh đến năm nào tháng nào mới thắng, đây là ý tưởng chung của đại bộ phận người chơi tiến nhập game, nhịn không được chửi bới cái 《 tứ quý 》 nổi danh BT này —— đương nhiên, nói tới nói lui, cái trò chơi này tạo ra cảm giác mới mẻ, ngoạn gia thích vô luận như thế nào cũng luyến tiếc buông tay, cái gọi là muốn ngừng mà không được chính là loại cảm giác này.

Hướng Dịch đi Tân Thủ Thôn.

Có người nói Tân Thủ Thôn rất nhiều người oạt mỏ kiếm tiền, cậu ngoạn trò chơi luôn luôn tự do không mục đích, nên nghĩ đi xem thử.

Đi tới đó mới phát hiện Tân Thủ Thôn hầu như kín người hết chỗ, sau khi sâu sắc hiểu được giết tiểu quái sẽ không tuôn ra ngân tệ trở thành tiền tài, đại bộ phận mọi người đã đối với phương pháp giết quái thăng cấp mất đi lòng tin.

Trò chơi khác ban đầu thăng cấp rất dễ, cái trò chơi này lại hoàn toàn đi ngược lại. Không ít người bao gồm cả Hướng Dịch, ngoạn gia level đều còn chưa đột phá cấp năm. Level thấp lực sát thương dĩ nhiên là nhỏ, nên không có cách khác để thăng cấp, vì vậy không ít người liền cân nhắc phương pháp oạt mỏ mua vũ khí.

Oạt mỏ vừa hữu ích cho kiếm tiền, lại có ích đề thăng level, tuy rằng tốc độ chậm chút, nhưng qua một đoạn thời gian tích lũy, không ít người cũng đạt được đột phá đáng mừng.

Cảnh xuân như tranh vẽ, Hướng Dịch tựa bên một cái cây, vừa nhìn đám người phụ cận vùi đầu vất vả cần cù lao động.

Dần dần, cậu bỗng nhiên chú ý tới có chút không thích hợp, trên cây hình như có cái gì rớt xuống.

Tay phải phút chốc bắt được một quả đào từ trên rơi xuống, Hướng Dịch ngẩng đầu, đưa mắt nhìn phía trên cái cây mình tựa vào.

“Này, ta mời ngươi ăn quả đào thế nào?”

Một người nam nhân lười biếng ngồi ở trên cây, vừa cầm quả đào đã gặm một nửa, vừa cười tủm tỉm đối với cậu nói.