Đại Thần Tiềm Quy Tắc

Chương 15: Đỏ rồi, xanh rồi




Trong phòng một đạo ánh mắt hỏa nhiệt khác nhìn chằm chằm, Hướng Dịch trên khuôn mặt chả bao giờ thay đổi dần dần hiện lên một tia thẹn thùng và một loại tâm tình khác.

Cậu cũng biết quấn khăn tắm không dày lắm từ trong phòng tắm đi ra không phải là điều tốt, bất quá hai người đại nam nhân cùng một chỗ, trên lý thuyết mà nói cũng không có quan hệ gì. Mặc dù khi còn ở nhà mỗi lần Lăng Ti Hữu nhìn thấy Tử Hiên đều nhiệt tình như lửa, Hướng Dịch vẫn cảm thấy người thích nam nhân dù sao cũng là số ít.

Bất quá, bây giờ nhìn thoáng qua Tiêu Quân Lâm ánh mắt hơi kỳ quái, Hướng Dịch ánh mắt chậm rãi thay đổi —— đương nhiên không phải là ánh mắt hỏa nhiệt như tình nhân nhìn nhau, trái lại trong lòng lại nổi lên một mạt tâm tình giận dữ.

Tiêu Quân Lâm vẫn len lén trộm nhìn cậu, thấy biểu tình Hướng Dịch tuyệt đối không được gọi là hữu hảo, hắn từ trước đến nay xem xét tình thế cực nhanh, trong con ngươi xẹt qua một tia thâm trầm, ho nhẹ một tiếng che lại xấu hổ: “Hướng Dịch, ngươi có đúng hay không… đã quên mang áo ngủ?”

Vừa nói, Tiêu Quân Lâm vừa nghĩ lại, từ lúc gặp Hướng Dịch trong cuộc sống thực tế, cái đại nam hài này đơn thuần dễ hiểu hầu như khiến người khác không dậy nổi một tia đề phòng, Tiêu Quân Lâm tiềm thức quên mất người bạch y thanh niên kia ở trong trò chơi thủ đoạn miểu sát địch nhân tuyệt đối không lưu tình chút nào.

Ban nãy trong nháy mắt đó, dưới tình huống không hề dự liệu trước dáng người sánh ngang bức tượng điêu khắc hoàn mỹ kia, trong lòng Tiêu Quân Lâm không thể phủ nhận dâng lên một loại nóng rực. Nhiệt lưu từ tiểu phúc (bụng dưới) cấp tốc vọt lên hướng tất cả tứ chi tuôn trào, mặc dù lấy hắn bình thường tự chủ rất tốt, cũng không thể ức chế được nổi lên phản ứng.

Nhìn thanh niên đứng trước ghế salon mím môi không nói, nhãn thần lại có chút mơ hồ, Tiêu Quân Lâm thầm thở dài một hơi, lần đầu tiên trong đời sinh ra tâm tình khó có thể nói rõ đích: Lần này, xem ra gặp phải khó khăn rồi.

“Đến, ta dẫn ngươi đi tìm áo ngủ.” Bình phục lại tâm tình, Tiêu Quân Lâm cười cười, đứng lên đi vào gian phòng bên trong.

Thân ảnh cao lớn thẳng tắp, Hướng Dịch chậm rãi đi theo phía sau Tiêu Quân Lâm một thân áo ngủ huyền sắc thêu tơ vàng thủ công, chậm rãi thở ra một hơi thở.

Hai người đi vào phòng Hướng Dịch, thay áo ngủ tơ tằm màu vàng nhạt, cổ lật mà Tiêu Quân Lâm chuẩn bị cho cậu, càng tôn thêm vóc dáng mảnh mai của Hướng Dịch, dáng vẻ tuấn tú, Tiêu Quân Lâm thấy âm thầm líu lưỡi.

Thoát khỏi tình trạng xấu hổ quấn khắn tắm, Hướng Dịch cúi đầu nhìn áo ngủ tơ tằm mềm mại, thoải mái trên người mình, lập tức gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng cúi đầu, nhẹ nhàng nói hai chữ: “Cảm tạ.”

Thấy động tác gãi đầu của cậu, Tiêu Quân Lâm khóe môi mang theo nét cười, xoa xoa tóc cậu, lòng bàn tay dính ướt từng giọt nước trên mái tóc đen của người thanh niên, hắn cũng không thèm để ý vẫn nhẹ nhàng vuốt, đứng ở trước mặt Hướng Dịch, giọng nói trầm thấp khêu gợi vang lên: “Đừng nhúc nhích.”

Hướng Dịch ngẩng đầu nhìn hắn, trong con ngươi đen nhánh trong trẻo mang theo nghi vấn.

“Cổ áo sai lệch, ta giúp ngươi.” Tiêu Quân Lâm đưa tay đặt lên cạnh cổ cậu, ngón tay thon dài vì cậu sửa sang xong cổ áo, da thịt mát lạnh sau khi tắm, nhàn nhạt mùi chanh thơm ngát, trầm tĩnh gò má dưới ánh đèn hiện ra độ cung nhu hòa, hết thảy đều làm người ta vô cùng thư thái.

Ngón tay Tiêu Quân Lâm dừng tại bên gò má Hướng Dịch.

Bầu không khí có chút hơi ngưng trệ.

Phảng phất như bị tình cảm xa lạ quấy rầy, Hướng Dịch cúi đầu, lui lại phía sau một bước cùng ngón tay Tiêu Quân Lâm tách ra, mạnh mẽ mím môi hiện lên một độ cung bướng bỉnh, bên tai hơi có chút phiếm hồng.

Có thể cậu không hiểu thế sự, đối nhân xử thế thiếu phòng bị và khôn khéo như người bình thường thường, nhưng chính nỗi khó khăn thuở thiếu thời phụ thân bỏ trốn, mẫu thân qua đời, nỗi cô đơn một người bạn cũng không có, làm cậu đối với các loại tình cảm lại có cảm giác càng sâu càng nhạy cảm.

Không liên quan tới tình ái, chỉ là một loại cắm rễ đến chỗ sâu nhất của tâm hồn, trong vô thức khát cầu sự quan tâm.

Ai thật tâm đối đãi với cậu, ai lợi dụng hay khinh thường, từ nhỏ lẻ loi một mình, trong lòng cậu  trái lại có một tấm gương sáng tinh khiết nhất chiếu rọi, nhân tâm thiện ác, không gì có thể che giấu cậu.

“Được rồi.” Giọng nói Tiêu Quân Lâm có chút khàn khàn làm Hướng Dịch lần nữa hồi thần, nhìn người nam tử phía trước, Tiêu Quân Lâm ánh mắt hơi nhu hòa, “Trong phòng ta lắp cho ngươi dinh dưỡng khoang, đêm nay muốn chơi không?”

Biết Hướng Dịch chơi là game 《 tứ quý 》công ty đang nghiên cứu, Tiêu Quân Lâm lắp đặt cho cậu một khoang trò chơi thoải mái nhất không có tác dụng phụ.

Hướng Dịch nghe vậy, ánh mắt đen nhánh nháy mắt sáng lên, giống như ánh sao rực rỡ trong màn đêm. Ngẩng đầu lên, ánh mắt hàm chứa thâm ý bình tĩnh nhìn Tiêu Quân Lâm, khẽ gật đầu.

Thời gian tiếp theo, hai người đều trở về phòng mình. Tiêu Quân Lâm mở máy vi tính ra online, về tới chỗ lần trước hắn cùng Hướng Dịch tách ra.

Bạch y nam tử nhàn nhã tựa vào bên cây liễu, cúi đầu tựa hồ đang trầm tư.

Qua mấy phút, nam tử ở bên cây liễu ngồi xổm xuống, một đôi mắt trong trẻo nhìn chung quanh, như là đang tìm ai đó.

Đông tây nam bắc đều nhìn hết một lượt, đường nhìn quét qua bên cạnh tiểu hồ một nam tử áo đen cao lớn đứng thẳng, phong thần tuấn lãng, Hướng Dịch nháy mắt, khóe môi lặng lẽ hiện lên một nụ cười nhàn nhạt. Thấy người quen, hài lòng và sung sướng trong lòng cậu đều hiện lên mặt.

“Hướng Dịch.” Dạ Sắc Quân Lâm nhận thấy cậu nhìn chăm chú, lập tức hai tay ôm ngực, ở phía xa kêu một tiếng, cất bước đi về phía trước.

Bạch y nam tử bên cây liễu chậm rãi đứng lên, như tiểu hài tử gãi gãi tóc. Vài ngày không có ở trong trò chơi gặp Dạ Sắc Quân Lâm người chiếu cố cậu nhất, cũng là người cậu quen thuộc nhất, nói không nhớ là giả.

Hơn nữa gần đây Tử Hiên và Lăng Ti Hữu vì công việc phải rời nhà, cậu cũng dọn đến nhà một người xa lạ = = người xa lạ kia ngay cả tên cậu cũng không biết, đương nhiên so ra kém Dạ Sắc Quân Lâm ở chung hơn ba tháng.

Chơi game đã một thời gian rất dài, bởi vì không giỏi cùng người khác nói chuyện với nhau, nên cũng độc lai độc vãng rất nhiều năm. Vẫn luôn là một mình đánh quái một mình thăng cấp, thẳng đến chơi 《 tứ quý 》, mới chân chính cảm thấy có người bạn đầu tiên.

Dạ Sắc Quân Lâm đi tới bên cạnh cậu, ngắt phiến lá cây ngậm trong miệng, hỏi: “Ta ngày hôm nay mới vừa lên, được rồi, gần nhất có bị người khi dễ không?” Nam tử áo đen ngậm lá liễu, hương lá cây nhàn nhạt, hơi chát tràn ngập trong miệng.

Làm toàn server trên bảng đẳng cấp xếp hạng không thể nghi ngờ là NO. 1, dưới tình hình chung hắn quyết không cho phép người mình coi trọng nhất trước mắt bị người khác bắt nạt.

Hướng Dịch sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu, mấy ngày nay cậu không login, huống hồ sau lần cậu bị Vệ Danh Viễn mời thích khách giết qua một lần, Dạ Sắc Quân Lâm liền dẫn cậu đi chém quái điên cuồng thăng cấp, hiện tại đẳng cấp Hướng Dịch trong 《 tứ quý 》không đạt đến số một số hai, nhưng cũng từ lâu ổn cư tại mấy vị trí đầu.

Hai người dọc theo bên hồ đi dạo, Tiêu Quân Lâm nhìn người thanh niên bên cạnh vẫn giống như trước không hay nói chuyện, hiện lên một ý nghĩ: “Hướng Dịch, ngươi thường dùng phần mềm chat gì?”

Hướng Dịch ngẩng đầu nhìn hắn, trước đây ở nước ngoài cậu và Lăng Ti Hữu đều quen dùng MSN, sau khi về nước bởi vì thói quen của Tử Hiên, hai người cũng đều đổi thành phần mềm chim cánh cụt.

Nhìn trên màn ảnh bạch y nam tử ấp úng vò đầu hình như đang suy nghĩ có nên nói hay không thật vô cùng khả ái, Tiêu Quân Lâm ngồi trước máy vi tính vui vẻ, hai tay thật nhanh đánh bàn phím, chuẩn bị thu hoạch tư liệu mà hắn cần. Sát vách Hướng Dịch cùng mình sử dụng đồng nhất một IP, lấy kỹ thuật máy tính của hắn, rất dễ liền lấy được tài khoản chat của Hướng Dịch.

Rất lâu trước đây, Tiêu Quân Lâm cũng xin qua công ty TX tài khoản chim cánh cụt, tuy rằng thời gian rất lâu không có đăng nhập, bất quá lấy khả năng ghi nhớ khiến người khác tức chết của hắn, vẫn nhớ ra mật mã đăng nhập. Tài khoản sáu số, bên trên một người bạn tốt cũng không.

Tiêu Quân Lâm uống một hớp, thêm Hướng Dịch làm bạn tốt, trong mục xác minh nhập vào bốn chữ “Dạ Sắc Quân Lâm”.

Chỉ mấy giây sau, khung tin tức có hồi âm, nhìn hai chữ ‘đồng ý’, Tiêu Quân Lâm gối đầu lên hai tay đắc ý nở nụ cười. Bước đầu tiên của cuộc vạn lý trường chinh này (đại khái là chỉ kháng chiến lâu dài chinh phục bạn thụ), rốt cục cũng bắt đầu.

Tiêu Quân Lâm lý giải cá tính của Hướng Dịch, trong game online 3D cùng người nói chuyện phiếm chưa chắc cậu đã mở miệng, ba tháng tiếp xúc hắn càng sâu sắc hiểu việc Hướng Dịch không thích nói là một loại ham mê. Vì vậy nghĩ a nghĩ a, trải qua trái nghĩ phải nghĩ, người nào đó nhất khắc thiên kim(1 khắc đáng giá nghìn vàng) nhớ lại một phương pháp —— dùng công cụ QQ chat = = (QQ 1 dạng giống yahoo)

Ấn vào avatar của Hướng Dịch, Tiêu Quân Lâm gửi một cái biểu tượng mỉm cười qua, suy nghĩ một chút, lại tiếp tục đánh một hàng chữ: “Gần nhất có khỏe không?”

Đợi ba giây đồng hồ, Hướng Dịch hồi âm một chữ: “Hảo.” Nhìn nam tử áo đen trên màn ảnh, ngực có chút kỳ quái Dạ Sắc Quân Lâm sao lại biết tài khoản của mình. Bất quá ở trong lòng cậu địa vị Dạ Sắc Quân Lâm cùng những người khác bất đồng, cậu không thích nói, nhưng đánh chữ lại rất nhanh, phương thức giao lưu như vậy ngược lại không bài xích.

Thu được Hướng Dịch hồi âm, Tiêu Quân Lâm tiếp tục đắc ý cười cười, lại tiếp tục bắt đầu tìm hiểu tin tức: “Gần nhất sao không login, đã xảy ra chuyện gì sao?”

Lúc này đối diện mất nửa phút mới hồi đáp: “Ta dọn nhà.”

Tiêu Quân Lâm: “Dọn nhà, ở một mình?”

Hướng Dịch: “Đều không phải, là hai người.”

Tiêu Quân Lâm tay run rẩy nắm con chuột, hắn khơi mào cái đề tài này, mục đích lớn nhất chính là muốn thừa dịp Hướng Dịch hiện tại không nhận ra hắn, thử một lần xem cậu ấy đối với mình là cảm giác gì: “Ngươi và bạn cùng nhà của ngươi ở chung tốt không?”

Hai giây sau khung đối thoại hiện lên hồi âm, “Tạm được.” Phản ứng rất đơn giản, bất quá Quân Lâm đồng học hiển nhiên không hài lòng đáp án này, tiếp tục hỏi: “Ngô, ngươi cảm thấy bạn cùng nhà mới của ngươi là một người như thế nào?”

Ở một phòng khác, Hướng Dịch nhìn chữ trên màn ảnh máy tính thẳng tắp đờ ra, một phút sau mới gõ xuống một hàng chữ: “Thật cao thật to, rất đẹp trai.”

Tiêu Quân Lâm nghe vậy, trên mặt lộ ra cười, trong lòng vui vẻ đến nở hoa: “Còn gì nữa không?”

Hướng Dịch suy nghĩ một chút, tiếp tục gõ chữ: “Nấu ăn thật ngon.”

Căn phòng cách vách Tiêu Quân Lâm dáng tươi cười trên môi tiếp tục tăng thêm.

Hướng Dịch đặt ngón tay ở khóe miệng, mở to cặp mắt đen nhánh tiếp tục suy nghĩ: “Rất săn sóc, áo ngủ mua rất thoải mái. Ngày hôm trước Lăng Ti Hữu nói với ta, gặp gỡ nữ hài tử ôn nhu săn sóc phải nhanh cưới. Hắn còn nói với ta bạn cùng nhà nếu như là nữ, liền lấy về nhà; nếu như là nam…”

Thấy câu trước, Tiêu Quân Lâm có loại xung động cuồng tiếu, mắt liếc đến câu sau, Tiêu Quân Lâm xanh mặt, trong miệng Lăng Ti Hữu chưa từng phun ra lời nào hữu ích. Bất quá nghĩ Hướng Dịch lần đầu tiên gõ nhiều chữ như vậy, càng không thể dập tắt nhiệt tình của cậu, lập tức hồi âm: “Nếu như là nam, nên làm sao?”

Hướng Dịch nháy mắt một cái, gõ xuống hoàn chỉnh câu: “Hắn nói: Nếu như đối với ngươi vô lễ, liền một cước đá xuống giường.”

Tiêu Quân Lâm xanh mắt.