Nói đến đây, Thiên Ca nhếch môi cười.
Lúc trước, sở dĩ cô tìm Tạ Tư Ngọc, là vì muốn bạn trai của cô ta đứng ra giúp bọn họ làm chuyện này. Bởi vì cô biết được rằng bạn trai của Tạ Tư Ngọc bị ung thư giai đoạn cuối, sống không quá một năm nữa.
Mặc dù ngay lúc đó, bạn trai cô ta nhận được từ cô một khoản tiền, đã tiếp nhận trị liệu tốt nhất, nhưng tối đa cũng chỉ có thể chống đỡ được ba năm.
Mọi chuyện xảy ra cho đến bây giờ cũng đã tám năm, bạn trai Tạ Tư Ngọc năm đó đã sớm hóa thành xương trắng.
Ngược lại, cô muốn xem Tạ Tư Ngọc làm cách nào để biến ra anh ta?
Có lẽ là Tạ Tư Ngọc không ngờ rằng Thiên Ca sẽ đáp trả như vậy, cô đứng đối diện với cô ta, không lên tiếng.
Thấy Tạ Tư Ngọc không nói gì, tiếng cười khẩy của Thiên Ca càng thêm rõ ràng hơn: “Tạ Tư Ngọc, không phải vừa nãy cô nói rất hay sao? Sao bây giờ không nói nữa? Một cú điện thoại là có thể giải quyết mọi chuyện, sao cô không gọi? Hay là điện thoại không gọi được? Nếu vậy, tôi gọi giúp cô nhé?”
Thiên Ca vừa nói đến đây, thì Tạ Tư Ngọc từ nãy giờ vẫn không nói chuyện bỗng dưng thấy tay Thiên Ca sắp chạm vào điện thoại mình, cô lập tức vung mạnh tay, hất tay cô ta ra.
“Sao hả? Chột dạ rồi à? Không dám để tôi gọi cú điện thoại này à?” - Thiên Ca cười khẩy một tiếng, sau đó cô ta quay đầu nhìn về phía truyền thông:
“Bây giờ thì mọi người cũng đã thấy được, nếu như lời của Tạ Tư Ngọc là sự thật, vậy thì tại sao cô ta lại không dám để tôi gọi…”
Thiên Ca còn chưa nói xong, thì Tạ Tư Ngọc đứng bên cạnh bỗng dưng lên tiếng: “Bởi vì anh ta đã chết!”
Tạ Tư Ngọc đột nhiên nói như vậy khiến cho những người có mặt tại đây đồng loạt sững sờ.
Ngừng lại vài giây, cô ta lại tiếp tục mở miệng nói rõ hơn: “Tám năm trước, bạn trai của tôi đã qua đời.”
“Qua đời?” - Dường như nghe được một chuyện rất buồn cười, Thiên Ca bật cười hai tiếng: “Tạ Tư Ngọc, cô mang một người đã qua đời ra để chỉ trích tôi, bảo rằng tôi là người đứng sau tất cả mọi chuyện à?”
“Xem ra, trước khi vu oan tôi, cô đã bỏ ra không ít công sức! Cô cố ý lựa chọn một người đã chết, chính là muốn dệt nên chuyện đã chết không đối chứng để hãm hại tôi sao?”
“Thật không ngờ là đến một người đã chết mà cô cũng không buông tha. Bây giờ anh ta đã không còn trên đời này nữa, cô nói sao mà chẳng được. Tôi cũng có thể nghi ngờ rằng… Rốt cuộc anh ta có phải là bạn trai cô hay không?”
“Cô thì sao? Cô không sợ báo ứng à?” - Thiên Ca vừa nói dứt câu thì Tạ Tư Ngọc đã giơ tay lên, hung hăng tát cô ta một cái:
“Tôi thật không ngờ là cô lại hèn hạ như vậy!”
“Cô còn không biết xấu hổ mà nói rằng tôi vu oan cô? Tôi có vu oan cô hay không, không phải trong lòng cô rõ nhất hay sao?”
Lúc nãy bị đánh, là vì không có phòng bị, nhưng hiện tại đứng trước mặt mọi người, lại lần nữa bị Tạ Tư Ngọc tát, phản ứng đầu tiên của Thiên Ca chính là trở tay tát lại cô ta.
Chỉ tiếc là sau khi bị trúng thuốc, sức yếu cho nên tay cô ta còn chưa đụng lên mặt Tạ Tư Ngọc thì đã bị Tạ Tư Ngọc bắt được.
Tạ Tư Ngọc không chút nể mặt giơ tay tát Thiên Ca thêm hai cái nữa. Sau đó, cô đẩy cô ta té xuống đất, dường như là muốn trút hết oán hận không cách nào tiêu tan được trong lồng ngực, cô đấm đá loạn xạ lên người Thiên Ca.
Mãi cho đến khi không còn sức để trút giận nữa, Tạ Tư Ngọc mới thở hồng hộc mà đứng lên.