Editor: Jenni
Beta: Stuki^^
Hắn đầu tiên là bị vẻ đẹp kinh diễm của cô làm cho sửng sốt, theo sau mới mang theo vài phần nghi hoặc nhìn về phía đám người đứng một bên.
Hắn vừa định mở miệng hỏi như thế nào cô lại ở chỗ này, nhưng hắn nói còn chưa nói ra, người nhồi trên ghê thấy hắn tiến vào, Quý Ức đột nhiên liền từ trên sô pha đứng lên, cầm lấy ly rượu mới vừa rót trên bà, tiến về phía hắn hất ngay lên mặt hắn:
“Hạ Quý Thần, anh có biết hay không còn có hai mươi lăm phút nữa, liền đến phiên tôi biểu diễn tiết mục kỷ niệm ngày thành lập trường? Anh cảm thấy các anh như vậy tùy tùy tiện tiện liền đem người từ trường học mạnh mẽ mang ra ngoài rất lịch sự? Theo ý tôi, ghê tởm cực kỳ! Anh như thế nào liền không biết cùng anh trai anh học hành! Anh nhìn anh trai anh xem, anh nhìn nhìn lại anh……”
Hạ Quý Thần bị Quý Ức hất rượu, khiến cho đại não có chút ngốc.
Một đám bên người hắn, nghe thấy Quý Ức mắng nhanh mồm nhanh miệng như vậy, một đám không cao hứng, thậm chí có người hung hăng nóng nảy đã mở miệng: “Cô lại đem lời cô vừa mới nói lặp lại một lần? Ai cho cô mặt mũi nói Thần ca như vậy!”
“Chính là, cô có biết hay không Thần ca của chúng tôi đối với cô……”
Người thứ hai mở miệng, lời còn chưa nói xong, Hạ Quý Thần đang trầm mặc, bỗng nhiên lên tiếng: “Được rồi!”
“Thần ca, anh nghe một chút cô ta là nói anh như thế nào? Lại nói, anh làm kia……”
“Tôi nói được rồi!” Thanh âm Hạ Quý Thần lạnh lẽo có chút dọa người, nguyên bản một phòng đầy người nháy mắt an tĩnh lại, đại khái cũng không dám phát ra một tiếng.
Hạ Quý Thần ánh mắt âm trầm quét một vòng những người trong phòng, lại hỏi: “Là ai đem cô ấy mang lại đây?”
Đáp lại hắn chính là một mảnh an tĩnh.
“Là ai đem cô ấy mang lại đây?!” Hạ Quý Thần lại hỏi.
Lần này có mấy người ngoan ngoãn đứng dậy, gục đầu xuống, không có giống khi đi “Mời” Quý Ức tràn đầy khí thế: “Thần ca, chúng em là xem cô ấy……”
Hạ Quý Thần căn bản không nghe bọn họ giải thích, gọn gàng dứt khoát nói: “Đi xin lỗi!”
Vài người không cam lòng, đứng không nhúc nhích.
Hạ Quý Thần lại rống giận mắng lên: “Tôi nói, đi xin lỗi cho tôi!”
Vài người lúc này mới mặt hướng Quý Ức, từng người hạ giọng, không cam lòng: “Thực xin lỗi.”
Hạ Quý Thần sắc mặt như cũ có chút khó coi, hắn chờ đến người cuối cùng nói xong thực xin lỗi, mới hướng bên cạnh cửa đạp một cước, mở cửa phòng, tránh ra một bên: “Mặc kệ các cậu dùng cái dạng phương thức gì, cho các cậu mười phút, đem cô ấy trở về trường học cho tôi! Nếu là chậm trễ tiết mục biểu diễn của cô ấy, tôi tuyệt đối không tha cho các cậu!”
Vài người nói một câu “Vâng”, kêu xe, mời Quý Ức rời đi.
Chung quy Quý Ức vẫn là không cần người của Hạ Quý Thần, cô ra KTV, vẫy một chiếc xe taxi, không thèm liếc mắt nhìn đám người Hạ Quý Thần, nghênh ngang mà đi.
Đêm đó, kế hoạch tỉ mỉ chuẩn bị tiệc sinh nhật của Hạ Quý Thần, ngâm nước nóng.
Đêm đó, Hạ Quý Thần ở phòng bao của KTV, hướng về phía một đám đàn em phát hỏa rất lớn, cảnh cáo bọn họ ai đi quấy rối Quý Ức, hắn tuyệt không tha! Sau đó, mắng hung hăng một trận, mới đem tất cả mọi người đuổi đi.