Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki ^^
Tôn Chương phản xạ có điều kiện từ dưới đất bò dậy, bước chân lảo đảo nhanh chân chạy về phía cầu thang, chẳng qua là cậu ta mới vừa đi chưa được hai bước, Hạ Qúy Thần giống như là nghĩ tới cái gì liền đưa tay túm lấy cổ áo phía sau của cậu ta kéo ngược trở lại trước mặt của mình: “Nữ sinh trường nhất trung, cậu muốn chạm vào ai tôi cũng đều không có quản. Nhưng nữ sinh lúc nãy cậu đụng chạm ở dưới lầu kia, cô ấy là do tôi bảo bọc, tôi cảnh cáo cậu, cách xa cô ấy một chút! Nếu như lần sau lại để cho tôi thấy cậu có ý định gì với cô ấy, tôi nhất định sẽ khiến cậu tàn phế!”.
Tôn Chương kìm nén đau đớn đến mức mặt hồng hồng cả lên nhưng vẫn cố gắng gật mạnh đầu liên tục nói: “Dạ”
Hạ Qúy Thần buông lỏng cổ áo của Tôn Chương, một vẻ lười thấy bộ dáng của Tôn Chương liền khoát khoát tay ý bảo Tôn Chương mau cút đi.
Tôn Chương một giây cũng không dám ở lại, cậu ta vòng qua người Mập mạp liền lăn một vòng chạy xuống lầu.
Trải qua việc giáo huấn Tôn Chương xong, Hạ Qúy Thần cũng không còn tâm tình cùng đồng đội chiến đấu. Hắn dựa vào ghế ở trong quán internet, lấy ra một điếu lại một điếu thuốc, đem gói thuốc nhanh chóng rút sạch. Hắn nghiêng đầu nhìn xuống dưới lầu một cái, Qúy Ức cùng hai người bạn vẫn còn, ngồi xung quanh các cô có nhiều loại nam sinh, do có người hút thuốc nên Qúy Ức vừa chơi game lâu lâu lại nhíu mày, giơ tay lên che che mũi.
Hạ Qúy Thần cũng nhíu mày một cái, sau đó lại thu hồi tầm mắt, quét mắt nhìn một vòng đám người bên cạnh mình vừa la hét vừa chơi game, bỗng nhiên hắn đưa tay vỗ thật mạnh lên bàn máy tính.
Toàn bộ lầu 2 trong nháy mắt liền an tĩnh, tất cả mọi người đều bỏ tai nghe xuống, rối rít nhìn về phía Hạ Qúy Thần.
Hạ Qúy Thần búng một cái tàn thuốc lá, chỉ vào bóng lưng của Qúy Ức ở dưới lầu nói: “Các cậu mỗi một người đều không ngồi ở đây nữa, tất cả đều đi xuống dưới hết cho tôi, có thấy cô ấy không? Ngoại trừ cô ấy và hai nữ sinh đi cùng, đều bắt những người khác đổi chỗ cho tôi”.
Nghe được Hạ Qúy Thần phân phó, một đám người lập tức đứng lên.
“Các cậu đi xuống xong đừng có trở lại, đợi cho mấy người đó đổi chỗ xong, các cậu liền ngồi một vòng xung quanh các cô ấy cho tôi!” Người của hắn mà ngồi xung quanh cô nhất định sẽ không xuất hiện trường hợp giống như Tôn Chương lúc nãy.
“Nhưng mà anh Thần, lầu hai là chúng ta bao toàn bộ”, có người ngậm thuốc lá chen lời, lời còn chưa nói hết Hạ Qúy Thần liền quét qua chỗ hắn một cái, hắn lập tức sửa lại lời: “Dạ dạ dạ, anh Thần, anh yên tâm, chúng em liền đi xuống lầu”.
Hạ Qúy Thần vừa định vẫy tay để cho mọi người đi xuống lầu, kết quả lại nhìn thấy trong miệng vài người đang phì phèo điếu thuốc lá, nhíu mày một cái mới chỉ tay từng người mở miệng: “Còn nữa, các cậu vứt hết thuốc cho tôi, bên cạnh cô ấy cấm không cho ai được hút thuốc”.
Nhìn thấy một điếu lại một điếu thuốc bị dập tắt thần sắc trên mặt Hạ Qúy Thần lúc này mới thoáng chút hài lòng, hắn khẽ vuốt cằm ra hiệu cho mọi người có thể đi, thời điểm mọi người xuống lầu lại không yên lòng mà mở miệng bổ sung một câu: “Thái độ đối với cô ấy khách khí một chút”.
Kể từ ngày đó, nhóm người đàn em của Hạ Qúy Thần có một cái quy định bất thành văn là: Chỉ cần Qúy Ức xuất hiện tại Internet Vui Vẻ, bọn họ sẽ ngay lập tức tự chủ động đổi chỗ cùng những người phía trước, phía sau, bên phải bên trái của Qúy Ức, vây cô lại ở giữa, tạo thành một đám ô dù bằng người. Mặc dù một nhóm người đều không có quen biết Qúy Ức nhưng chỉ cần cô trong lúc vô tình nhìn về phía bọn họ, bọn họ liền sẽ cho cô thấy bộ mặt tươi cười vui vẻ. Chỉ cần lúc có Qúy Ức bọn họ sẽ không có hút thuốc, nếu như có nghiện thuốc lá mà nhịn không được cũng sẽ thức thời trốn ra bên ngoài tiệm Internet mà hút.
Khi đó Hạ Qúy Thần cùng Qúy Ức không có quen thuộc nhiều, gặp mặt cũng nói chuyện rất ít nhưng đàn em của Hạ Qúy Thần đều biết, nữ sinh trường nhất trung ở Tô thành này là người trong lòng của anh Thần, anh Thần không còn là số một nữa mà Qúy Ức mới chân chính là số một.