Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu (Tỷ Vạn Ngôi Sao Không Bằng Em)

Chương 71: Tôi hoài niệm là thời niên thiếu của chúng ta (1)




Editor:Jenni.

Beta: Stuki°°

Hạ Quý Thần đều có thể đem cảm xúc dấu kín nhìn không ra hỉ nộ ái ố, nhưng khi hắn nghe đến câu “ anh trai của anh, Hạ Dư Quang” này, thân thể rõ ràng hung hăng run rẩy một trận, ngay cả bước chân đang đi cũng từng bị hỗn độn.

Hắn tiếp tục đi lên phía trước một đoạn, mới ngừng lại được.

Bởi vì hắn đưa lưng về phía Thiên Ca không quay đầu lại, cho nên Thiên Ca căn bản nhìn không thấy biểu tình của hắn, nhưng cô ta xuyên thấu qua thân ảnh của hắn, lại có thể cảm giác được phía sau lưng hắn thực khẩn trương, hơi hơi run run nói cho cô ta, cả người hắn đều run nhè nhẹ, bộ dáng kia nghiễm nhiên là do cảm xúc quay cuồng tràn ra cơ thế mà không thể khống chế.

Bất quá rất nhanh, hắn liền sửa sang lại tâm tình thật tốt, như là không nghe được lời Thiên Ca nói, một lần nữa nâng chân lên.

Hạ Quý Thần lái xe, còn chưa có đến cổng trường điện ảnh, liền qua cửa kính xe, nhìn thấy Quý Ức đứng ở cổng lớn vẫy xe taxi.

Xe taxi qua cổng, xe liền chậm rãi đi trên đường lớn.

Hạ Quý Thần nhìn chằm chằm hướng xe rời đi, chần chờ một lát, cuối cùng nhẹ nhàng mà dẫm chân chân ga, chuyển tay lái, đi theo sau xe taxi.

Khu Điện ảnh ở phía nam,muốn đi B ảnh thì phải đi hơn phân nửa cái thành Bắc Kinh, sau 12 giờ con đường không tính là thông thuận, xe lúc nhanh lúc chậm, khi đến phía tây, Hạ Quý Thần thấy Quý Ức trước tiên ra đường chính, liền dẫm phanh lại, không để ý tới sau xe tràn ngập âm thanh còi xe bất mãn, đánh tay lái cũng theo đi ra ngoài.

Đi ước chừng năm phút đồng hồ Hạ Quý Thần đại khái đoán được Quý Ức muốn đi đâu.

Xuyên qua hai dãy đường phố điều hơi có chút cổ kính, Hạ Quý Thần xa xa nhìn đến xe taxi quả nhiên ngừng ở hẻm cửa phía nam.

Chờ Hạ Quý Thần ở phụ cận xuống xe, xe taxi Quý Ức đi nhờ kia đã không thấy bóng dáng, Hạ Quý Thần bước nhanh đi vào hẻm phía nam, trái phải nhìn xung quanh rồi theo cảm giác chọn một hướng, đi ước chừng năm mươi mét, rốt cuộc cũng tìm được thân ảnh của Quý Ức.

Hắn không tiến lên quấy rầy cô, chỉ là vẫn duy trì theo sau một khoảng cách không xa không gần.

Sau 12h,ánh mặt trời tươi đẹp ấm áp,quang cảnh đường phố phủ lên một lớp ánh vàng mềm mại.

Từ khi thử diễn đến bây giờ, cô còn không có ăn cái gì, đại khái là đói bụng,khi đi qua nhà hàng Russia, cô ngừng lại,hai mắt nhìn chằm chằm cửa, ở bên trong khi phục vụ chạy ra tới gần cô, cô mới đưa tầm mắt từ trên biển hiệu thu trở về, hướng về phía người phục vụ nhẹ gật đầu, sau đó đi theo phục vụ bước vào nhà hàng.

Hạ Quý Thần không theo vào, hắn chờ trước cửa nhà hàng cách đó không xa, đứng bên cạnh một cây cổ thụ,rút điếu thuốc.

Điếu thuốc trên đầu ngón tay hắn cứ cháy dần cháy dần,khi hút đến điếu thứ năm,cô rốt cuộc từ bên trong đi ra, hắn theo bản năng hướng sau phía cây trốn đi, chờ cô đi phía trước một đoạn, mới dập tắt điếu thuốc trên tay, một lần nữa đuổi kịp.

Đại khái cô là có tâm sự, bước chân thong thả, từ hẻm phía nam vòng đến sau hồ nước, sau đó liền bắt đầu lang thang không có mục đích dọc theo con đường bên hồ.