Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu (Tỷ Vạn Ngôi Sao Không Bằng Em)

Chương 296: Diễn viên cưng của đoàn phim (6)




Trợ lý đoàn phim vừa nhìn thấy cô, trước tiên là nở một nụ cười tươi. Sau đó cung kính cúi đầu nói: “Quý tiểu thư, buổi sáng tốt lành!”

Phó đạo diễn là người chịu trách nhiệm cho các góc quay. Trong thời gian tới, khi anh ấy phụ trách bộ phim mới, hẳn sẽ có quyền hạn chọn diễn viên. Mà trợ lý đoàn phim lại là người bên cạnh phó đạo diễn, vì sự nghiệp tương lai, toàn bộ diễn viên trong đoàn phim không chỉ nịnh nọt phó đạo diễn thôi đâu, mà ngay cả nhìn thấy trợ lý đoàn phim cũng phải tỏ ra khách sáo. Vậy mà bây giờ trợ lý đoàn phim lại cúi đầu trước nữ phụ số 2 như cô...

Quý Ức kinh ngạc lui về sau một bước, sau đó cúi người, đáp lại lời chào của trợ lý đoàn phim với thái độ vô cùng nhiệt tình: “Buổi sáng tốt lành, cô đang bận à?”

Trợ lý đoàn phim vừa thấy Quý Ức cúi đầu đã lập tức cúi thấp hơn, mở miệng nói: “Đúng vậy, tôi đang kiểm tra xem sân bãi đã bố trí tốt chưa.”

Quý Ức đành phải cúi thấp hơn một chút: “Cực khổ cho cô!”

Trợ lý đoàn phim lại càng khom người thấp hơn: “Không khổ cực, là việc tôi nên làm. Quý tiểu thư, tôi đi trước.”

“Được!” - Quý Ức thấy mỗi khi nói một câu, trợ lý đoàn phim lại cúi người một lần, cho nên cô cũng tiếp tục cúi đầu.

“Hẹn gặp lại!” - Trợ lý đoàn phim cũng dứt khoát không đứng thẳng người, mà khom lưng nói tạm biệt. Sau đó lui về sau mấy bước, nhanh chóng rời khỏi.

Đợi đến khi trợ lý đoàn phim đi xa, Quý Ức mới đứng thẳng lên, vươn tay vuốt vuốt miệng vết thương, cảm giác có hơi đau. Đành chịu, nhìn thấy trợ lý đoàn phim khom người, cô cũng chỉ có thể làm theo. Quý Ức vỗ ngực, trấn an trái tim vừa mới run lên vì kinh sợ của mình.

Quý Ức sợ một lát nữa sẽ xảy ra thêm một loạt tình huống kỳ lạ như vừa rồi, cô nhìn trái nhìn phải, suy nghĩ nên trốn đi đâu. Ai ngờ, chỗ trốn còn chưa nghĩ ra thì đã có một cô gái trẻ cầm dù chạy đến chỗ cô: “Quý tiểu thư, sao cô lại ra đây? Mặt trời đã lên cao, cô đứng đây phơi nắng sẽ bệnh mất. Còn một lúc nữa mới đến giờ quay. Tôi đưa cô đến phòng chờ nghỉ tạm trước nhé?”

Quý Ức cứ cho là những chuyện xảy ra lúc sáng đã đủ “Khoa Trương” (*), không nghĩ đến một giây trước vừa kết thúc một màn, một giây sau lại có người xông đến. Người này rót nước, người kia bung dù, rồi cả thợ trang điểm cũng chạy theo dặm phấn cho cô... Cái tình huống này không giống như là cô đi quay phim, mà giống như cô đến làm nữ hoàng thì phải?

Một đám người thân thiết tụ lại một chỗ làm việc cùng nhau, buổi quay phim sáng nay cứ như vậy mà trôi qua. Đến trưa, Quý Ức và mọi người trong đoàn cùng đi đến nhà hàng trong khách sạn.

Cô vừa ghi xong món ăn, còn chưa tìm được chỗ ngồi thì đã có người nhiệt tình mời cô. Thậm chí còn “Khoa Trương” đến mức cầm khăn lau bàn ghế giúp cô.

Ăn cơm xong, Quý Ức đi vào nhà vệ sinh. Bởi vì là giờ nghỉ trưa, mọi người trong đoàn tụ tập ở đây khá đông, người hơi nhiều cho nên tất cả đều phải xếp hàng.

Có người vừa nhìn thấy Quý Ức đi vào, lập tức nở nụ cười chân thành chào hỏi cô: “Chào Quý tiểu thư!”

Khi cô ấy vừa nói xong, những người khác vốn không phát hiện sự xuất hiện của Quý Ức cũng vội quay đầu lại, lên tiếng chào hỏi.

Quý Ức cười đến nỗi cơ mặt mỏi nhừ. Một căn phòng mở cửa, hàng người đứng xếp hàng phía trước giống như có hẹn với nhau, đồng loạt lui qua một bên, nhìn về phía Quý Ức, cùng nhau nói một lời nói: “Quý tiểu thư, mời cô vào trước!”

Quý Ức vội từ chối. Thế nhưng cô không vào thì bọn họ cũng không vào.

Một đám người đứng giằng co suốt ba phút. Quý Ức nhìn thấy bọn họ cố chấp như vậy, nên cô đành phải gắng gượng đi xuyên qua bọn họ, bước vào phòng vệ sinh vừa mới mở cửa kia.

***

(*) Khoa Trương: Làm quá mọi chuyện lên.