Không ngừng có một thanh âm trong đầu mình nói rằng nhanh tắt đi nhanh tắt đi, thế nhưng Đoàn Nghị Quân vẫn cứ ngây ngốc nhìn vào màn hình mà không có lấy nửa phần phản ứng, thanh âm phát ra không đến mức quá lớn, thế nhưng đủ để cậu nghe được rõ ràng, người thiếu niên kia rất to gan, đầu tiên là nằm ở trên giường mặc sức cho nam nhân thao mình, một lát sau xoay người lại đẩy nam nhân ngã xuống dưới, bản thân thiếu niên thì cầm lấy âm hành cương cứng kia mà ngồi lên, âm hành thô to có hơi kéo căng tiểu huyệt ra, cuối cùng nuốt vào cả cây chỉ còn lại hai khỏa tinh hoàn no đủ ở bên ngoài, thiếu niên bắt đầu phóng đãng rên rỉ, giãy dụa. Thấy vậy Đoàn Nghị Quân từng đợt mặt đỏ tới mang tai, thân thể cũng bắt đầu nổi lên biến hóa rất nhỏ. Phía dưới trở nên cứng rắn, thấy thiếu niên bị nam nhân thao đến vui sướng, thậm chí nơi nào đó của chính mình cũng đã bắt đầu ngứa ngáy, có chút mất tự nhiên xê dịch thân thể, kẹp lấy chân của mình lại chặt hơn nhằm giảm bớt loại cảm giác xấu hổ này, đột nhiên cậu nhớ tới tình cảnh hiện tại của mình!
Đến khi cậu kịp phản ứng mới phát hiện bên trong phòng tắm đã không còn tiếng động, cả người Đoàn Nghị Quân liền cảm thấy thấp thỏm không yên, cậu còn không ngừng cầu nguyện nam nhân vẫn đang tắm, quay đầu lại liền thấy người kia đã đứng ở phía sau mình từ lúc nào không hay. Bên hông tùy ý quấn một cái khăn tắm, trên thân còn có một chút bọt nước chưa được lau khô trượt xuống dọc theo cơ bắp kiện mỹ, nhất thời mặt của Đoàn Nghị Quân còn đỏ hơn cả khi xem GV ban nãy, cậu theo quán tính mà nuốt xuống một ngụm nước bọt, nam nhân này... Đến tột cùng đã đứng phía sau mình bao lâu rồi??
"Anh..."
"A… ha... A... Ưm…. a..." Hiện tại Đoàn Nghị Quân mới phản ứng được mà nhìn về phía bộ phim khi nãy mình chưa kịp đóng! Cậu luống cuống tay chân muốn đi tắt nó, thế nhưng càng sốt ruột thì càng dễ phạm sai lầm, rõ ràng là muốn tắt nó nhưng không nghĩ tới ngón tay lại run rẩy ấn nhầm nút tăng âm lượng, thoáng cái thanh âm đã đạt tới mức lớn nhất.
"A a... Thật là thoải mái... Đâm chết em... A…ha..."
Trong chớp mắt thanh âm rên rỉ của hai nhân vật trên màn hình vang vọng khắp nơi, vận động pít-tông phát ra tiếng nước "nhóp nhép", cơ thể va chạm mang theo thanh âm "phành phạch", cùng với lời nói dâm đãng của thiếu niên, toàn bộ đều quanh quẩn khắp cả căn phòng. Trong chớp mắt giống như là toàn bộ kích thích đều bị phóng đại. Đoàn Nghị Quân bị cái thanh âm kia hành hạ đến gần phát điên lên, toàn thân đều cảm thấy như muốn phát hỏa, cho tới nay cũng không tưởng tượng ra được bản thân sẽ gặp phải tình huống mất mặt và xấu hổ như vậy, thật vất vả mới có thể đóng bộ phim kia lại, cậu cũng không còn mặt mũi nào để ngẩng đầu lên nhìn đối phương nữa rồi.
Trình Dật nhìn đứa nhỏ không khác gì đà điểu vùi đầu vào bàn kia, khóe miệng gợi lên một nụ cười rất nhanh liền khôi phục lại bình thường.
"Có phản ứng?"
"..." "Đến tột cùng anh đã nhìn bao lâu rồi."
"Ha hả, cũng được một lúc, em quá chú tâm, ngay cả khi anh đi ra cũng không biết a."
Đoàn Nghị Quân hận không thể trực tiếp đập đầu vào bàn tự sát...
"Kỳ thực em cũng là sao?"
“Là... Là cái gì..."
"Gay." Trình Dật nhàn nhạt phun ra một chữ. Trong mắt mang theo vài phần tiếu ý.
Thế nhưng khi Đoàn Nghị Quân nghe đến cái từ này liền cương cứng lại một chút, lòng tràn đầy rối loạn, không biết đến tột cùng nam nhân muốn nói cái gì.
"Ha hả, thật ra không cần quá để tâm, em cũng thấy đấy, trong máy tính anh có mấy thứ này, kỳ thực chúng ta là đồng loại."
Lúc này Đoàn Nghị Quân mới có chút dũng khí ngẩng đầu lên, đôi con ngươi trong suốt như thủy tinh chợt nháy, tuy rằng khi nãy cậu cũng có nghĩ qua, thế nhưng không nghĩ tới đối phương lại nói ra một cách thẳng thắn như vậy. Lúc này không biết Đoàn Nghị Quân trong lòng mình là tư vị gì nữa, nghe thấy đối phương nói bọn họ là đồng loại thì vui sướng, nhưng đồng thời còn có chút mất mát không nói nên lời. Không khỏi liền nghĩ tới mật khẩu trong máy tính của anh... Tại sao lại là sinh nhật của mình... Sẽ không phải là anh thích mình chứ? Thế nhưng Đoàn Nghị Quân lại cảm thấy không quá có khả năng, tuy quan hệ giữa bọn họ cũng được coi như là không quá tệ, như vậy cũng không có nghĩa là anh thích mình a, một nam nhân ưu tú như anh, cho dù là có thích nam nhân đi chăng nữa, có lẽ anh cũng sẽ thích những nam nhân ưu tú giống với anh đi. Nghĩ tới đây Đoàn Nghị Quân lại cảm thấy có chút bi thương, tuy nhiên cậu lại không biết toàn bộ tâm tình của mình đều hiện rõ lên khuôn mặt, Trình Dật thu tất cả biến hóa của cậu vào trong mắt. Bé ngốc này đang suy nghĩ cái gì anh còn không hiểu rõ sao?
"Vừa nãy em cũng đã nhìn thấy rồi đi."
"Dạ?"
"Mật khẩu trong máy."
Đoàn Nghị Quân đã có chút choáng váng, không biết tại sao anh lại nhắc tới nó.
"Kỳ thực đó chính là sinh nhật của em."
"Em... Tại sao..." Suy nghĩ hồi lâu, Đoàn Nghị Quân chỉ có thể nói ra một câu như thế.
Nam nhân cười cười, cũng không nói gì thêm, đột nhiên anh bế cậu lên, Đoàn Nghị Quân lại càng hoảng sợ, theo bản năng lấy tay choàng qua cổ của nam nhân, không để cho mình ngã xuống. Gần như chỉ sau vài giây, cậu đang ngồi trên ghế đã bị nam nhân thả xuống giường.
"Còn chưa biết lý do sao?" Bởi vì vừa mới bế cậu nên khăn tắm được buộc quanh hông nam nhân đã có chút nới lỏng, lúc này hoàn toàn đã không còn dáng dấp của một ca ca ôn nhu như buổi sáng mà cậu đã nhìn thấy, phảng phất đột nhiên anh hóa thân thành ác ma, từ trên cao nhìn xuống cậu, khóe miệng nở nụ cười cũng nhiễm thêm vài phần tà khí.
"Tiên Nhi." Đột nhiên Trình Dật dùng cách xưng hô này để gọi cậu, "Kỳ thực là, em thích anh phải không?"
Cả người Đoàn Nghị Quân đều ngớ ngẩn, đầu óc vang lên tiếng “ong ong”, không biết đến tột cùng nam nhân có ý gì, thấy anh vẫn mỉm cười nhìn mình, cậu liền hiểu lầm có lẽ là anh đang cười nhạo mình, trong lòng cảm thấy có chút nhục nhã cùng ủy khuất, cậu dứt khoát rống lên, bất quá cũng chỉ là bạn trên mạng mà thôi, cùng lắm thì sau này không gặp lại nhau nữa là đươc.
"Thích anh thì sao, có quy định nào nói em không thể thích anh được sao? Em không biết làm sao mà anh biết được, thế nhưng nếu anh không thích em em cũng sẽ không quấn quít lấy anh đâu, anh có thể yên tâm đi."
Nghe thấy lời nói của cậu, tâm tình Trình Dật rất tốt liền bật cười, "Nghị Quân, dùng sinh nhật của em để cài làm mật khẩu, thực sự em sẽ không nghĩ chỉ là trùng hợp thôi chứ?"
"Em... Em làm sao mà biết..."
"Đồ ngốc." Đột nhiên Trình Dật có chút kích động mà đè lên người cậu, mặt của hai người cách nhau càng ngày càng gần, ngay khi trái tim Đoàn Nghị Quân khẩn trương đến mức đều phải nhảy ra cho rằng đối phương sẽ hôn cậu, thế nhưng Trình Dật lại dừng động tác, hai người chỉ còn cách nhau cỡ 1cm, khi nói chuyện nhiệt khí đều có thể phun đến trên mặt cậu, anh nói, "Anh cũng thích em a."