Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế

Chương 108




(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

Follow me: maitran.wordpress.com

.108.

"Ta là Cida · Rakamond, đương nhiên là chúng nó sử dụng tên của ta!" Pháp sư cổ quái kiêu ngạo mà trả lời.

Chỉ khi nói câu này, thanh niên cổ quái kia mới trông giống như một pháp sư, trong khi họ nói chuyện, ngươi đến ta đi, đủ loại phép thuật bay loạn xung quanh, tất cả các hiệu ứng hình ảnh thoạt nhìn phô trương thanh thế đều là phép thuật của Ludwig, còn phép thuật của thanh niên này hầu hết là im hơi lặng tiếng, nhưng cực kỳ quỷ dị. Sau khi hắn làm phép, toàn bộ không gian như là biến thành một bức tranh trừu tượng, những hình ảnh kỳ quái bóp méo ở khắp mọi nơi, ngay cả những bậc thầy nghệ thuật đương đại lợi hại nhất nhìn thấy cũng phải bội phục.

"Rakamond?" Ludwig ô một tiếng, ngạc nhiên nói, "Pháp sư truyền kỳ hệ không gian, ngươi là Rakamond đó?"

Cida · Rakamond lộ ra một nụ cười kinh ngạc: "Làm sao, ta rất nổi tiếng à?"

"Đại pháp sư truyền kỳ của Bạch Tháp, cảnh giới đỉnh cao của ma pháp Không Gian, "Người đốt đèn trong đêm tối"." Ludwig dùng giọng điệu giống như ngâm nga nói, "Ngươi có bệnh à, giả mạo làm nhân vật lịch sử nổi tiếng, ngươi không sợ bị những người yêu thích lịch sử dùng quả cầu lửa đập tan thành tro?"

"Giả mạo? Ta chính là ta, giả mạo là sao?"

Thời điểm hắn nói câu nói này, giữa hai lông mày lần đầu tiên xuất hiện sắc bén, kiêu ngạo, ngông cuồng không thể che giấu, giống như mọi pháp sư.

Bùm —— hắc ma pháp và ma pháp Không Gian va chạm nhau, cả hai bị triệt tiêu, chỉ còn lại ma lực hỗn loạn bay chung quanh, góc áo choàng của Ludwig bị xé toạc bởi dư âm năng lượng, giống như cánh hoa màu đen khô héo.

Ludwig đột nhiên bay xa, một bảo vệ tuyệt đối tạo ra, cậu dừng lại động tác, nghiêm túc nhìn một chút bề ngoài của vị pháp sư quái lạ này.

"Pháp sư Bạch Tháp Cida · Rakamond sống tại hai ngàn năm trước, pháp sư truyền kỳ trong những năm tháng tối tăm, đã vì truyền thừa ma pháp làm ra cống hiến lỗi lạc, hậu thế đánh giá hắn "Dùng linh hồn của chính mình đốt sáng lên ngọn lửa kế thừa ma pháp", ngươi, thật sự rất giống với những bức ảnh cũ trong sách lịch sử, thế nhưng ——" Ludwig tiếp tục kéo dài giọng nói, vẻ mặt đầy nghi ngờ.

"Ta chán ghét Bạch Tháp." Cida · Rakamond bình thản nói.

Trong giọng nói của hắn dường như không có nhiều cảm xúc tiêu cực, nhưng Ludwig lại gật đầu —— điều đó cho thấy sự căm hận của hắn đối với Bạch Tháp đã dung nhập linh hồn, trở nên bình thường như hơi thở.

"Đúng vậy, sử sách ghi chép Cida · Rakamond trong những năm cuối đời cô đơn quái gở, nghiêm trọng đến mức —— ai ở trước mặt hắn dám nhắc đến hai chữ Bạch Tháp, ngay cả học trò hắn yêu thích nhất cũng có thể bị hắn tiện tay ném vào dị không gian." Ludwig nói, "Điểm ấy khá giống."

"Sách lịch sử còn viết thế nào về ta?" Pháp sư không gian quái lạ cũng ngừng lại, ma lực xung quanh bị bọn họ làm cho rối tung, phải mất một thời gian mới chậm rãi hồi phục. Hắn có vẻ có chút tò mò, nghiêng đầu, chờ đợi Ludwig trả lời.

Ludwig từ từ đưa tay vào trong tay áo, các pháp sư chính thống đều cảm thấy tư thế này rất đoan trang, đại khái giống với tư thế chiến sĩ cơ giáp đứng trong quân đội.

Trong ánh mắt của cậu đầy sự dò xét, hào quang tinh thần lực màu bạc cũng không thể hoàn toàn che giấu cảm xúc phức tạp của cậu.

Quá trình phát triển của những nền văn minh là tương tự, các công nghệ mới phát triển chắc chắn sẽ có tác động đến các truyền thống cổ xưa, thời đại tinh tế, công nghệ cơ giáp mới và công nghệ điều hướng tốc độ làm cho"Thần Mặt Trời" và địa vị cao siêu của người thức tỉnh siêu dị năng mà nhân loại nguyên bản tin tưởng trở thành thế lực bên lề, hiện tại cơ bản không có người nào tin vào Thần Mặt Trời, gửi tin nhắn tinh võng còn nhiều hơn gửi thư tay, nhưng ở lục địa ma pháp, mặc dù bây giờ họ tìm được điểm cân bằng, khi bắt đầu phát triển, sự đối đầu giữa công nghệ mới và truyền thống cũ mạnh mẽ hơn nhiều so với thế giới tinh tế.

Bạch Tháp, tên gọi chính xác chính thức là "Trung tâm giáo dục khoa học thế kỷ mới", nghe qua có vẻ rất giống với các tổ chức giáo dục sử dụng kiến ​​thức khoa học để cứu vớt những thanh thiếu niên có vấn đề, nhưng thực tế nó chỉ có tên đẹp mà thôi, đó thực chất là Vùng đất hắc ám, là trận địa tuyến đầu cho phong trào diệt pháp (tiêu diệt pháp thuật) và săn phù thủy.

Những phiến quân đầu tiên gọi nó là "Pháo đài nhợt nhạt", bởi vì tất cả các tòa nhà đều không được trang trí, đơn giản quét một lớp sơn tường thuần trắng mà thôi, mọi thứ đều lạnh lẽo đơn điệu và đáng sợ.

Nơi đó dùng để giam cầm học trò pháp sư nhỏ tuổi. Lúc đó sự điên cuồng máy móc không phải là hành vi tự phát của người dân, thế lực chủ đạo thật ra là rất nhiều nước công nghệ lớn, vì vậy những kẻ đó có năng lực bắt gọn học viện pháp thuật, khống chế học trò pháp sư chưa trưởng thành trong tay mình, để họ tiếp tục học phép thuật, cũng trong tương lai sẽ tẩy não họ như một vũ khí của chính phủ, chém giết những pháp sư tự do.

Bởi vì nơi này cũng là nơi pháp sư chân chính cư trú, sau đó tên ở đây dần dần trở thành "Tháp pháp sư thuần trắng", về sau được đơn giản hóa thành "Bạch Tháp" —— nhưng mà cái tên này, trên thực tế là xuất phát từ sự tôn kính.

"Pháp sư của Bạch Tháp từ nhỏ bị hạn chế bởi các chip thần kinh cấy ghép vào trong cơ thể, robot nano hoặc mang vòng cổ phát nổ ở ngoài, không thể không nghe lệnh truy sát đồng nghiệp của mình, nhưng hai bên đã đạt được thỏa thuận bất thành văn trong khi giao đấu —— pháp sư đôi bên giao đấu, người thực lực thấp tự nguyện chịu chết, để giảm thiểu thiệt hại, nhưng bọn họ sẽ giao sở học suốt đời của mình cho người thắng, bên kia sẽ chịu trách nhiệm kế thừa. Cida · Rakamond, chính là pháp sư Bạch Tháp nổi tiếng nhất. Theo sự phát triển của phong trào diệt pháp, dù cho Đại pháp sư lợi hại, nhưng máy bay không người lái của những kẻ cuồng máy móc, thợ săn mô hình tự động, đã từng chút hút cạn các pháp sư truyền kỳ, bọn họ lần lượt ngã xuống, trong một quãng thời gian rất dài các pháp sư trẻ đã kiệt sức, không có cách nào nghiêm túc học tập tri thức phép thuật, không có truyền kỳ nào ra đời, mãi đến khi pháp sư Bạch Tháp Cida · Rakamond lặng lẽ tiến vào bậc truyền kỳ trong sự tuyệt vọng này, rồi một ngày nọ mang theo các pháp sư Bạch Tháp khởi nghĩa, từ phía sau trận doanh của nhóm cuồng máy móc, cho bọn hắn một đòn trí mạng."

"Đúng thế." Cida chậm rãi gật đầu, "Xem ra trong thời đại của ngươi, giáo dục lịch sử đã làm khá tốt."

Ludwig hơi nhếch miệng: "Chúng ta không chỉ làm tốt giáo dục lịch sử."

"Vì sống tiếp, ta giết rất nhiều pháp sư tự do." Cida chậm rãi nhớ lại, "Vì vậy, Bạch Tháp lưu giữ rất nhiều sách pháp thuật, bút ký của các pháp sư chết trận, những thực vật ma pháp quý... Lúc đó những người chống cự đã bị buộc xuống lòng đất, trốn trong hầm ngầm, không thể đối đầu trực tiếp với đại quân máy móc, nếu lúc đó Bạch Tháp thật sự không khởi nghĩa vũ trang, đại quân máy móc sẽ chiến thắng, giành được tất cả các pháo đài."

"Đúng." Ludwig nói, "Sách sử cũng viết như thế. Giáo dục cơ bản được gánh vác, dùng từ nghe đặc biệt hách dịch: Cida · Rakamond phá vỡ sự giam cầm của Bạch Tháp đối với các pháp sư Bạch Tháp, rất nhiều pháp sư mang theo kiến ​​thức quý giá, bí mật sáp nhập với đội quân kháng chiến dưới lòng đất, mở màn cuộc phản công toàn diện, sau đó địa vị ma pháp và công nghệ ngang nhau, từ từ hòa giải, cuối cùng đặt nền móng cho sự phát triển của công nghệ ma đạo hoàn toàn mới, bởi vậy gần như có thể gọi ngài là người dẫn đường cho kỷ nguyên mới..."

Cậu nói xong, dừng lại, nhìn Cida với vẻ mặt cổ quái, sau đó bỗng nhiên cười ha ha.

"Ngươi cười cái gì?"

Ludwig: "Ta chợt nhớ tới một hot search trên tinh võng —— "Nguyên soái Hayden có đánh rắm không?" Hayden không chỉ có đánh rắm, dạ dày còn rất yếu, ăn sashimi sẽ bị đau bụng, khiến nhà vệ sinh đặc biệt nặng mùi!"

Từ biểu hiện của Cida · Rakamond, hắn hiển nhiên không hiểu việc gièm pha nguyên soái Hayden và tình cảnh trước mắt có quan hệ gì.

Vì vậy Ludwig giải thích: "Mọi người luôn thích điểm tô cho thần tượng, Hayden vẫn sống rất tốt, chỉ có điều bởi vì chiến công xuất sắc, fan liền não bổ hắn là loại thần tượng hoàn hảo đánh rắm không thối, không đi nhà cầu... Những năm tháng tăm tối là thời kỳ u ám như vậy, nó đã qua hơn hai ngàn năm, hiện tại pháp sư và nhà khoa học thường chỉ đánh nhau vào lúc giành cơ hội phát biểu luận văn thôi... Nhưng khác với trước đây, Đại pháp sư truyền kỳ Bạch Tháp kinh tài tuyệt diễm*, ma đạo sư đã thắp lên ngọn lửa kế thừa, hậu nhân tự nhiên tưởng tượng hắn vô cùng cao to vĩ đại, dù cho rất nhiều tài liệu lịch sử chứng minh rằng ngươi tuổi già đam mê những thí nghiệm thân thể tàn khốc, còn thích tàn sát học trò, cũng sẽ được người ta tự động tẩy trắng thành —— "Ngài trải qua chiến tranh tàn khốc khi còn trẻ, bị tổn thương tâm lý, ai bảo đám học trò này ở trước mặt ngài nhắc đến Bạch Tháp!""

(*đẹp khiến người khác phải kinh sợ)

Ludwig trắng ra mà cười rộ lên: "Cida · Rakamond, ngươi đã biến mình thành một con quái vật tám móng vuốt sống dở chết dở, tinh thần thể ngay cả cơm cũng không thể ăn, ngươi quả thực vứt sạch mặt mũi của pháp sư, đây là cái quái quỷ gì thế này? Đã nói không thể học lệch, nếu ngươi không học lệch, học một thứ gì đó ngoài phép thuật không gian, không chừng có thể chuyển hóa mình thành vu yêu đấy? Lão sư ta có một đại vu yêu khoa vật lý, khi còn sống là một chiến sĩ, mỗi ngày được học viện pháp thuật mời đi toạ đàm, ngươi nói nếu ngươi biến mình thành vu yêu pháp hệ, trưởng khoa của các trường đại học lớn có thể triển khai một đại chiến thế kỷ của pháp sư để giành giật ngươi hay không. Kết quả ngươi bây giờ... Ha ha ha ha ha ha! Ngươi bây giờ là chủ gian hàng bán bạch tuộc nướng sao?"

"Ngươi biết cái gì, hậu bối nông cạn!" Cida cảm thấy tức giận, hình người của hắn sinh ra một chút rung động, như là nước trong chai đang run rẩy, chẳng hề kịch liệt, nhưng Ludwig thấy rõ.

Hắn gào thét: "Ta có công trạng lớn lao, nếu như không có ta, ma pháp truyền thừa sẽ biến mất hơn phân nửa! Hơn một nửa số phép thuật cổ xưa sẽ không bao giờ được biết đến nữa! Cho nên ta đương nhiên nên vĩnh tồn, bất tử bất diệt! Biến thành vu yêu? Ngươi cho ta sẽ không biết phép thuật kia? Vu yêu chẳng qua là vật chết cấp thấp, thể xác không có sự sống, hài cốt đang dần mục nát, kéo dài hơi tàn trong kẽ hở thời gian, mà ta hiện tại, lại là một loại tồn tại vĩ đại hoàn toàn mới, hoàn mỹ, cùng tồn tại với thời gian! Ta nắm giữ sinh mệnh bất tử và thời gian vô tận!"

Ludwig lạnh lùng trả lời: "Ngạo mạn. Chỉ có ung thư trung nhị mới có thể tự xưng vĩ đại. Ngươi công trạng lớn lao? Ngươi chỉ là may mắn sống sót đến cuối cùng, trong những năm tháng đen tối, mỗi một thần chú truyền thừa xuống, sau lưng đều có một vị pháp sư vô danh vì thế dâng ra sinh mệnh, bọn họ không vĩ đại sao? Bọn họ chỉ là gặp ít vận may so với ngươi, không sống sót để được mọi người ca tụng công đức thôi! Cuộc chiến đó không phải là một người lãnh đạo mọi người chiến thắng, bất kỳ một cuộc chiến tranh nào cũng không phải dựa vào một cá nhân."

Hayden nói qua, kỷ lục mười chín lần đánh giết chủ mẫu huy hoàng của anh, nhìn như là chiến tích cá nhân của anh, nhưng thực tế, đó là một kỳ tích được tạo ra bởi tập thể Hắc Nguyệt Kỵ Sĩ Đoàn vẫn luôn đi theo sau hộ tống anh, chỉ có điều trùng hợp, Hayden mang đội xông vào trước nhất, một phát pháo giết chết chủ mẫu kia trùng hợp là anh bắn ra ngoài mà thôi.

Anh cũng không chỉ một lần nói cho Ludwig, cho dù chỉ huy giỏi đến đâu, cũng không thể một mình thắng được một cuộc chiến, cá thể mạnh mẽ đến đâu, đối mặt với cuộc chiến giữa cấp bậc nền văn minh, cũng chỉ là hạt bụi bé nhỏ không đáng kể. Hayden làm Hắc ám kỵ sĩ, vẫn giữ được mỹ đức thời điểm làm Thánh kỵ sĩ —— khiêm tốn.

Trong vũ trụ, không ai mà không mục nát.

"Vốn ta mời ngươi đến, là muốn cho ngươi gia nhập cùng ta." Cida hừ một tiếng, "Thoạt nhìn, sự nông cạn của ngươi khiến ngươi đã định trước vĩnh viễn dừng lại ở mức độ của người phàm."

"Chả trách ngươi còn thu nhận chủ tịch quốc hội kia." Ludwig tiếc nuối lắc đầu, "Hai người các ngươi có cùng sở thích. Nhưng đáng tiếc, thẩm mỹ của các ngươi thật là đáng sợ, so với thẩm mỹ của thuật sĩ còn nát bét hơn, thuật sĩ Hỏa Cầu kia toàn tâm toàn ý theo đuổi Shaw, tuy rằng hắn là tra nam, còn não tàn, nhưng ít ra thẩm mỹ là đúng. Nhưng ngươi loại bán buôn bạch tuộc này, là chính ngươi từ bỏ tôn nghiêm của pháp sư, vậy cũng chớ trách người khác bắt ngươi làm thức ăn gia súc!"

Tác giả có lời muốn nói:

Lulu: Ngươi còn không bằng thuật sĩ, chết đi!

Quả cầu lửa: Hắn đây là khiêm tốn khen tôi đúng không?

☆♬○♩●♪✧♩maitran.wordpress.com♩✧♪●♩○♬☆

Chẹp, takoyaki ngon lắm...