Đại Niết Bàn

Quyển 6 - Chương 233: Con trai phó thị trưởng Tô




Chuyện bất ngờ trên đường đi này gây ảnh hưởng xấu khá lớn với sĩ đồ Tô Lý Thành.

Hoàng Thành nằm ở phía đông tỉnh, xưa nay luôn là trọng địa vùng tây nam, là thành phố văn hóa lịch sử cấp quốc gia, là nút thắt giao thông thượng du Trường Giang, lấy nghiệp chế tạo là trụ cột kinh tế, từ khi vùng tây nam thực thi chiến lược đại khai phát, coi trọng công nghiệp, thành phố này trở thành khu thí nghiệp cải cách tổng hợp của tỉnh.

Hoàng Thành có rất nhiều khu công nghiệp cũ kỹ lâu năm, do bố cục bất hợp lý, không khí cực kỳ ô nhiễm, trong nội thành quanh năm không thấy mặt trời. Trời xanh mây trắng luôn là mục tiêu và mộng tưởng người dân Hoàng Thành.

Vì giết gà lấy trứng hi sinh môi trướng, khai thác tài nguyên quá mức, năm ngoái Hoàng Thành thống kê thu nhập tài chính đạt tới 5.6 tỷ, đứng vững vàng ở vị trí thứ hai trong tỉnh, sau mỗi Dung Thành, vứt bỏ cả thành phố khác lại phía sau một khoảng rất xa. Nhưng đáng buồn ở chỗ, do quy hoạch không đúng, công nghiệp chế tạo của Hoàng Thành không thực sự phát triển, cho dù có trên 50% người dân kiếm sống phụ thuộc vào những khu công nghiệp này, có điều thu nhập tài chính Hoàng Thành nếu bỏ đi phần mua bán đất đai thì Hoàng Thành không có ưu thế, còn chưa tới 1 tỷ, xếp hạng phải tụt lại bốn năm số.

Đó là tệ nạn khó giải quyết của Hoàng Thành, hi sinh tài nguyên, hi sinh môi trường gây ra ô nhiễm, cái giá cực lớn, nhưng kết cấu kinh tế bến tắc vẫn hoàn bế tắc, hiện giờ còn có thể bán đất, nhưng bán hết đất rồi sẽ còn lại cái gì? Đây là họa ngầm nhiều năm qua của Hoàng Thành.

Cho nên đưa Tô Lý Thành tới, chính là đại lão trong tỉnh muốn đưa vào một luồng sinh khí mới thay đổi hiện trạng, Tô Lý Thành đã thể hiện được mình khi mạnh dạn cải cách, đụng tới vấn đề quốc sĩ gai góc mà không ai dám đụng tới, ông sẽ phụ trách công tác kiến thiết kinh tế của Hoàng Thành.

Kiến thiết thành phố và kiến thiết kinh tế, hai chuyện này đều cần năng lực chấp hành và khí phách lớn thúc đẩy, dựa vào một vị phó thị trưởng bên ngoài tới, không phải điều dễ dàng.

Muốn lệnh ra là phải thi hành thì cần uy tín, phải giảm thiểu đấu đá nội bộ, để cả chính phủ vận hành với hiệu suất cao, đáng tiếc đây không phải là Đại Dung, Tô Lý Thành không phải người đứng đầu chính phủ, mà chỉ đứng thứ ba.

Bây giờ ở Hoàng Thành đã lan truyền, phó thị trưởng mới trên đường nhậm chức, bị một đám nha nội dằn mặt, nhiều người Hoàng Thành chê cười, đặt cho vị phó thị trưởng chưa mấy người nhớ tên này là "thị trưởng xô xe".

Mặc dù xe Tô Lý Thành hoàn toàn không bị va chạm, dù ngay cả Hứa Trường Thành cùng những người không ưa gì Tô Lý Thành đều không muốn chuyện này lan đi, nhưng đầu đường cuối phố đều rỉ tai nhau, làm sao có thể ngăn cản.

Lúc này cuối đường cao tốc Dung Thành, xe của Tô Xán và Tằng Kha đang đi bon bon, cảnh sắc ven đường không tệ, thế nhưng càng gần thành phố, từ xa xa đã thấy bầu trời như bị ép bởi một tầng mây dầy làm Tô Xán không khỏi nhớ tới nước Anh thời đại đại công nghiệp.

Chiếc Audi màu đen của bọn họ như chiếc xe duy nhất đang đi tới thành phố ô nhiễm này, thêm vào trong xe Lý Bằng Vũ bật nhạc rock, Tô Xán cảm giác bừng bừng như xua quân vào tấn công địa ngục.

Đây là xe thương vụ của Đôn Hoàng, lái xe là Lý Bằng Vũ theo Tô Xán về Dung Thành, vì Tô Lý Thành đi nhậm chức là chuyện lớn, cả đám người đợi Tô Xán bố trí xong sẽ tới thăm, trong đó có cả Vương Thanh, Triệu Minh Nông.

Vì căn nhà chính phủ bố trí còn đang trong quá trình chuẩn bị, cho nên ngày đầu tiên hai mẹ con Tằng Kha ở trong nhà chiêu đãi chính phủ.

Nhà chiêu đãi chính phủ cách khu làm việc của chính phủ có một con phố, bề ngoài là tòa nhà kiểu Châu Âu, tiếp đãi hai mẹ con Tằng Kha là Trình Thụy Niên thư ký tạm thời của Tô Lý Thành, Trình Trụy Niên trên 30, gầy gò, đeo kính, không thích nói chuyện, nhưng giới thiệu tình huống cơ bản thì vẫn có, đa phần là Tô Xán hỏi gì thì hắn đáp nấy.

Căn phòng mẹ con họ ở rất xa hoa, trong đánh giá của Tô Xán nó không kém gì khách sạn hạng sang ở Dung Thành và Thượng Hải, màn hình LCD, tủ lạnh, máy điều hòa, không thiếu cái gì cả.

Trình Thụy Niên còn giới thiệu:

- Nhà chiêu đãi năm ngoái tiến hành trang trí lại, thay đổi nhiều thiết bị, không biết mọi người thấy quen không?

- Nơi này còn nói không quen thì chắc phải ở phòng tổng thống mất.

Tô Xán đùa, Lý Bằng Vũ mang hành lý vào cũng gật gù tán đồng câu này.

Là thư ký, Trình Thụy Niên tất nhiên phải tìm hiểu tình hình nhà Tô Lý Thành, biết Tằng Kha là doanh nhân cá thể ở Dung Thành, còn Tô Xán là sinh viên Đh Thượng Hải, hắn nhờ bạn bè ở Dung Thanh nghe ngóng, biết được Tô Xán là tên tiểu ma vương, từ lúc còn là con trai một tổng giám đốc quốc xĩ mà uy thế ở Dung Thành đã không thua kém gì đệ nhất nha nội Vương Uy Uy, mà hai tên này lại còn là bạn bè thân thiết, gây ra không biết bao sự kiện oanh động.

Cả hai mẹ con này đều không thể xem nhẹ, ngay cả Tô Lý Thành đang bị người Hoàng Thành trêu đùa là "thị trường xô xe", ngay cả người đứng đầu Hoàng Thành cũng phải đối đãi cẩn trọng, ai cũng biết Tô Lý Thành tới đây mang theo ý chí cao tầng, cải tạo kinh tế Hoàng Thành, đây là chuyện tốt, kinh tế đi lên, có thành tích, ai chả muốn, chỉ cần Tô Lý Thành đừng đụng chạm tới lợi ích của bọn họ là được.

Bởi vậy Trình Thụy Niên vốn ít nói lại càng ít nói, cực kỳ cẩn thận để tránh sai sót gì:

- Nếu cần gì thì mọi người nói với phục vụ số 7 và 13, ở đầu phố có một cái siêu thị cỡ lớn, còn đi tiếp sẽ có một cái chợ nông sản, nhà khách nằm gần trung tâm, đi dạo phố rất thuận tiện, từ nơi này có thể nhìn thấy khu phố đi bộ của Hoàng Thành.

Nói rồi kéo cửa sổ lên, đem khu trung tâm thành phố Hoàng Thành bày ra trước mắt.

Nếu nói tới kiến thiết thành phố, từ góc độ của Tô Xán thì thấy quy hoạch thành phố làm rất tốt, xiên góc trái của cửa sổ là quảng trường trung tâm, khu văn phòng cao tầng, logo "Bạc Kim Thành" rất to đập vào mắt, còn có tháp truyền hình cao vút, đường đi bộ rộng rãi, dọc đường có đủ siêu thị bách hóa bản địa, cửa hàng đồ thể thao, cửa hàng thời trang độc quyền một số thương hiệu hạng hai và ba, cửa hàng trang sức cực lớn, người qua người lại tập nập, cảnh tượng phồn vinh náo nhiệt.

Trước khi tới đây Tô Xán đã nghe ngóng rồi, những cửa hàng cửa hiệu kia đại bộ phận liên quan tới ông chủ địa ốc đang cực kỳ đắc thế ở thành phố này.

Ở một cái cửa hàng Adidas cách vị trí Tô Xán đứng khoảng 20 - 30 mét theo đường thẳng, y thấy được cả người mua sắm qua cửa kính trong suốt, có nhóm nữ sinh ăn mặc tươi trẻ sức sống đứng trước dãy tủ kính giày thể thao nữ, căn cứ vào kinh nghiệm ngắm gái của Tô Xán, ít nhất có 2 mỹ nữ 7.5 điểm trở lên, cũng có nam nữ trung niên dẫn con nhỏ tới mua sắm.

Cảnh tượng này làm Tô Xán chợt nhớ tới ngày tháng lớn lên ở Hạ Hải.

Khi đó cũng như thế này, thương hiệu Adidas là tiêu chí thời thượng vĩnh viễn mà tuyệt đại đa số học sinh chỉ có thể ngước nhìn, hay chấp nhận Adis như Tô Xán. Xe oto là đồ chơi xa xỉ của người giàu sang, sống qua thời trung học với đầy ao ước màu hồng.

Nghe nói Quảng trường Tinh Hải càng ngày càng phát triển, Tô Xán rất nhiều lần muốn về Hạ Hải, nhưng rốt cuộc lại không đi được. Không chỉ y mà Vương Uy Uy, Lâm Trứu Vũ, Lâm Lạc Nhiên và Đường Vũ từ khi rời Hạ Hải đều chưa từng về thành phố đó xem đã thay đổi thế nào, những con người quen thuộc nay thay đổi ra sao.