Đại Niết Bàn

Quyển 6 - Chương 228: Nền tảng chiến lược (3)




Câu chuyện dần chuyển hướng sang nghiêm túc, Mark đề xuất rất nhiều ý kiến trợ giúp kỹ thuật cho Facebook TQ, dù sao hắn cũng xuất thân từ kỹ thuật.

Tiếp đó thảo luận sang vấn đề tài chính, tiền của tập đoàn đầu tư mạo hiểm đã gửi tới đợt đầu, trừ duy trì phát triển bình thường, một bộ phận do Mark và Tô Xán tự do phân phối.

- Tôi sẽ gửi cho Facebook TQ 15 triệu USD thu mua cổ phần của Facebook TQ, chuyện này tiến hành bí mật, bên phía nhà đầu tư tôi sẽ có lời giải thích hợp lý.

Rời tổng bộ Facebook ở chỗ riêng tư, Mark nói với Tô Xán:

- Chúng ta chiếm 3 ghế trong 5 ghế của HĐQT, Washington Post là chiến hữu của chúng ta, tới thời khắc quan trọng, họ sẽ đứng về phía chúng ta.

Đại Ba La mua 30% cổ phần của WoW cần 25 triệu USD, 175 triệu NDT, Tô Xán tự gom được 80 triệu, còn thiếu 95 triệu, thêm 15 triệu USD chi viện từ Facebook Mỹ, như vậy là dư thừa rồi.

Mark tận lực ủng hộ Tô Xán mua cổ phần của WoW là nền tảng chiến lược kết hợp giải trí và mạng xã hội, phù hợp với tư tưởng của hắn.

Trong lịch sử ngành nghề kỹ thuật phần mềm, thành một nền tảng phần mềm cho những ứng dụng khác vận hành trên đó, là một trong số mục tiêu vinh quang tối cao nhất.

20 năm trước, Microsoft sáng tạo ra HĐH Window điều khiển hệ thống PC tạo ra môi trường các phần mềm của tất cả các công ty khác, từ đó đạt được địa vị lũng đoạn làm chúa tể nền công nghiệp phần mềm suốt quãng thời gian dài.

Sáng tạo ra một nền tảng khiến công ty thành hạch tâm của một hệ sinh thái, khiến mọi người tham dự đều phụ thuộc vào công ty này, đồng nghĩa tạo nên ngai vàng gần như không thể lay chuyển.

Trong thời gian Mark ở lại Thượng Hải, Tô Xán và hắn thường cùng nhau đi bơi trong bể bơi nước nóng ở khách sạn Holiday, sau đó nằm trên ghế tựa, uống Heineken, trò chuyện vấn đề kiến thiết Facebook trong tương lai.

Bước tiếp theo của Mark là chiến lược nền tảng phần mềm, liên hệ tất cả công ty công nghệ ở thung lũng silicon, thuyết phục bọn họ tiếp nhận trình tự úng dụng của Facebook.

Đây là công trình vĩ đại, bọn họ phải liên hợp với Google, Apple, Microsoft, Yahoo, Amazon, tạo ra một hệ sinh thái lớn, nếu thành công, Facebook sẽ thành hạch tâm hệ sinh thái này.

Điều này làm Tô Xán nhớ tới trang taobao của Mã Vân ( Jack Ma), nhìn từ góc độ nào đó, tư tưởng của hai người bọn họ rất rống nhau, tạo ra nền tảng cho hàng triệu người bán tiếp tận với khách hàng, dựa vào nền tảng của taobao, những người này tự động bảo vệ taobao.

Ý tưởng sơ bộ của Mark cũng là như vậy, Tô Xán rất tán đồng, bổ xung không ít ý tưởng của mình.

-.. Tôi thích cái cảm giác này, chúng ta cùng nhau ngồi uống bia, luôn có những ý tưởng kỳ diệu ra đời. Trường Harvard có một danh ngôn, ý tưởng sinh ra ở đây có thể thay đổi thế giới. Tô, cảm giác này thật tốt.

Tô Xán và Mark cụng chai vái nhau, uống một ngụm bia, chất lỏng đăng đắng man mát trôi xuống họng lan toàn toàn thân, khoan khoái vô cùng.

- Chúng ta bán đi 10.4 % cổ phần cho Accel, có được tài chính dư dả, nhưng không có nghĩa chúng ta sẽ thuận buồm xuôi gió, tôi thấy rất nhiều ẩn họa tồn tại song hành với nó, như áp lực về phần cứng lẫn phần mềm, điểm yếu trong cơ cấu công ty, nó sẽ là lực cản của chúng ta khi tiến tới đỉnh cao ngành nghiệp. Chúng ta đang phát phiển mạnh, nên gây chú ý lớn, nhất cử nhất động đều khiến người ta bàn tán. Tôi biết hiện giờ cậu đang chú ý hạng mục quảng bá, đem quảng cáo mà người dùng click vào truyền bá cho bạn bè xung quanh, nhưng bản thân hạng mục này có nhiều khiếm khuyết, xâm phạm quyền riêng tư con người.

Tô Xán cân nhắc nói:

- Tôi cũng nghe nói cậu liên tục tiếp xúc với Microsoft và Google, bọn họ không hiểu ý nghĩa của những cuộc tiếp xúc đó, mà hai công ty này đều ra giá mua Facebook... Nội bộ facebook rất là bất an.

Trước kia Tô Xán đâu cần lựa chọn trường hợp, thời điểm hay câu từ khi nói chuyện với Mark, nhưng bây giờ không thể như thế, mọi thứ không thể hoàn toàn như xưa được nữa.

Sự thành công của Facebook ở thung lũng Silicon được người ta lấy làm đối tượng học tập, trong mắt rất nhiều người trẻ tuổi mang theo chủ nghĩa lý tưởng mà nói, Mark bán đi Facebook, khiến nó trở thành một phần Viacom, Yahoo gì đó, điều này đại biểu cho kỳ tích đã chấm dứt, hào quang của Facebook cũng sẽ mất.

- Tôi không hề có ý bán Facebook.

Mark buông mí mắt xuống, lười biếng nói:

- Tôi biết, nhưng phương thức của cậu lại truyền đi tín hiệu sai cho mọi người, nên bọn họ như kiến bò chảo nóng, không dám hỏi trực tiếp cậu, nên vòng vèo hỏi tới tôi.

Doug, viên phó trong giám đốc chịu trách nhiệm sản phẩm của Facebook được Mark trọng dụng là kẻ giỏi lộng quyền, không được lòng nhiều nguyên lão của Facebook, từng bước từng bước rút bỏ quyền lực của bọn họ, đến Dustin cũng có va chạm với hắn, vì hắn vươn tay xen vào lĩnh vực khai phát thương nghiệp của Dustin, lại còn tác động hiệp nghị hợp tác với Amazon mà Dustin triển khai, hai bên chửi nhau công khai ở cuộc họp. Mark lại mắt nhắm mắt mở, mặc cho những nguyên lão oán trách, bọn họ đều gọi điện cho Tô Xán, thậm chí Katherine còn nói muốn bỏ đi tìm công việc khác, tiếp tục thế này e Facebook sẽ có chấn động.

Mark nhìn Tô Xán chằm chằm, hắn chỉ cần một thoáng biết ý ám chỉ của Tô Xán:

- Doug được tôi thuê về để phân bớt gánh nặng khai phát sản phẩm, như thế tôi mới có thể chuyên tâm vào sự vụ công ty... Doug luôn cho rằng người ủng hộ mình rất nhiều, cho rằng bản thân thành nhân tuyển cho vị trí CEO. Suy nghĩ này của hắn sẽ được dung dưỡng tới khi chúng ta không cần hắn nữa.

Tô Xán há mồm, trường hợp này bản thân y không ngờ tới lý do này của Mark.

Mark nâng chai bia lên:

- Tô, chuyện này không cần cậu lo lắng, bỏ qua đi, tôi thích thành phố này, thích trường học của cậu, thích ở bên cậu và Đường Vũ, chuyện bên kia tôi sẽ giải quyết ổn thỏa, cậu chẳng lẽ không tin tưởng năng lực của tôi sao?

Tô Xán muốn nói lại thôi, cầm chai bia lên uống.

Vào 25 tháng 1 Mark có một buổi diễn giảng ở Đh Cambridge, nên ngày 22 tháng 1 kết thúc hành trình ở Thượng Hải, tới sân bay Phổ Đông.

Thị trấn Cambridge không có chuyến thẳng tới Thượng Hải, nên Mark sẽ bay tới London rồi chuyển chuyến bay. Tô Xán, Đường Vũ, Kiều Thụ Hâm, Lý Bằng Vũ ra sân bay tiễn chân, bên cạnh hắn là bạn cùng phòng ở Hardvard, phó tổng giám đốc Dustin Moskovitz đang chỉnh lý tài liệu hành trình và vé máy bay.

Tới giờ soát vé Mark xoay người đi rồi lại dừng, quay về đi tới trước mặt Tô Xán, hai chàng thanh niên có tới 7 phần thần thái tương tự, tóc xoăn xoăn, dáng gầy gầy, ăn mặc hết sức bình thường. Tô Xán đang tưởng Mark muốn nói gì với mình thì hắn quay sang Đường Vũ:

- Mình từng nhiều lần nghĩ, nếu như đem vị trí và thân phận đổi với Tô Xán, liệu bản thân có sẵn lòng không? Đáp án là có, vì trên thế giới này không tìm được cô gái nào như bạn nữa rồi.

Đường Vũ hơi đỏ mặt, quay sang nhìn Tô Xán:

- Ai bảo người xuất thân kỹ thuật là khô khan, Mark rõ ràng lãng mạn hơn ai đó.

Tô Xán sờ mũi:

- Đính chính một chút, cậu ta học chuyên ngành tâm lý, môn phụ nghiên cứu thần học và văn học cổ điển, đừng để cái mặt thật thà của cậu ta lừa.

Xung quanh không ít người thầm bĩu môi, người không có tư cách phát biểu câu này nhất là y, còn ai ở đây có cái mặt thật thà mà tâm tư gian xảo hơn y nữa.

Cuối cùng Mark kéo Tô Xán qua một bên, vỗ vai y nói nhỏ:

- Tôi biết cậu vẫn lo lắng hạng mục quảng bá ảnh hưởng tới quyền riêng tư cùng với sự náo động bên Mỹ, nhưng yên tâm, tôi có thể xử lý tốt tất cả, có lẽ bây giờ cậu thấy tình hình hơi tệ, nhưng sớm muộn có một ngày Facebook thành công ty vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta, tôi cần phải thành loại chúa tể có thể kiểm soát con quái vật khổng lồ này.

Tô Xán rất muốn nói động thái xâm phạm quyền riêng tư này sẽ mang tới phiền toái không dứt, là sai lầm, cũng muốn kiềm chế vị phó tổng giám đốc lộng quyền kia, hạn chế va chạm nội bộ. Nhưng Tô Xán phải thừa nhận, Mark nói có lý, hắn phải trở thành người tương lai kiểm soát đế quốc thượng nghiệp khổng lồ, cần phải trải qua rèn luyện này, Tô Xán khâm phục khí phách của hắn.

Cuối cùng trước khi đi Mark còn ôm tạm biệt Đường Vũ một cái rồi chạy vào khu soát vé trong ánh mắt tức tối của Tô Xán.

Thế là vị chủ tịch của công ty hiện đã có giá trị hơn 600 triệu USD, cùng gió lạnh khiến người ta run rẩy của Thượng Hải lên chuyến bay tới London.