Đại Niết Bàn

Quyển 5 - Chương 24: Câu chuyện ở hồ bơi (2)




Có chút xấu hổ, Tô Xán muốn buông tay ra thì thấy ánh mắt Đường Vũ đã chuyển đi, cô chìm mình vào trong nước, lấy nước xua đi cơ thể hơi nóng lên của mình, nói:

- Vậy mình thử xem.

Người Đường Vũ rất nhẹ, đương nhiên rồi do lực nâng của nước mà, tay Tô Xán chuyển từ eo Đường Vũ tới cái bụng mềm mềm mang sức đàn hồi, Tô Xán cố dằn xuống ý nghĩ không đúng, như lột cái áo bơi đó xuống, đặt cơ thể Đường Vũ lên giường, nhìn ngắm thưởng thức cho thỏa thích.

Không được, vừa đủ thì thôi, một chút thì còn thú vị, lúc nào cũng mang mục đích xấu xa thì thành người tùy tiện phóng túng, cũng tỏ ra thiếu tôn trọng Đường Vũ rồi, con gái người ta không ghét cho mới lạ, thu lại tâm tư, nghiêm chỉnh dạy Đường Vũ tập bơi.

Hồ bơi rộng rãi trống trải, tiếng nô đùa của đám Trình Thông Thông từ xa truyền lại cũng trở nên không chân thật nữa.

- Tô Xán, Đường Vũ.

Chợt có một nhóm người đi qua bên bọn họ, hơi dừng lại rồi reo lên mừng rỡ:

Đường Vũ vừa mới hơi cảm giác hiểu được cách bơi thì bị tiếng gọi này phá ngang, dừng lại, có chút khó chịu, chuyện sáng nay truyền đi khắp nơi rồi, cô và Tô Xán bị làm phiền không ít, đám người này biết chừng mực thôi chứ, không còn phép lịch sự gì nữa sao?

Tô Xán thấy đôi thì thấy mấy nam nữ đang nhìn họ hơi quen mắt:

- Chúng ta gặp nhau rồi à?

Cô gái tóc ngắn mặc cái áo bơi kín đáo màu da cam, vẫn đủ khoe vóc dáng khá tốt ngực nở mông cong, mặt hơi nhăn lại dậm chân tức tối:

- Tô Xán, cậu thật là là quá đáng, đến tôi mà cũng quên sao?

Chàng trai ngồi xuống bên hồ bơi:

- Bọn này là học sinh Nhị Thập Thất Trung, tôi là Thái Long lớp số một, đây là bạn gái tôi Trần Thần. Kia là Mã Vinh Hoa, Tiêu Nam của lớp số sáu. Chúng tôi sớm biết có Đường Vũ ở đây rồi, không ngờ có cả cậu nữa, hôm nọ nhìn cậu xuất hiện ở giảng đường còn giật mình.

Không ngờ cô mỹ nữ CLB văn học rất e thẹn ít nói này thoáng cái đã có bạn trai, chỉ qua một mùa hè mà cởi mở hơn rất nhiều, bỏ đi cái cặp kính cận, làm Tô Xán mãi mới nhận ra, không chỉ là bạn cùng trường, mà bọn họ còn là bạn khá thân thiết, Tô Xán và Đường Vũ leo lên hồ chào hỏi:

- Xin lỗi nhé Trần Thần, bạn thay đổi nhiều quá, không nhận ra nữa, xinh đẹp hơn nhiều.

- Thôi đi, trong mắt bạn chỉ có Đường Vũ, còn nhớ được tới ai.

Trần Thần chun mũi làm mặt đáng yêu:

- Khi tốt nghiệp rất nhiều người thảo luận về hai bạn, không ngờ hai bạn vẫn tình tứ thế này, không ít kẻ sẽ phải vỡ mộng.

- Đường Vũ, cú đá của bạn sáng nay thật tuyệt vời, đúng là thần tượng của đám chị em.

Một cô gái khác mở máy nói, mọi người tụ lại quanh hai người Tô Đường, các giác bài xích địa vực khi mới tới trường nhờ gặp lại những người bạn cũ mà giảm đi rất nhiều.

Lúc này di động của Đường Vũ ở trong tủ thay quần áo reo một hồi lâu, nhưng tất nhiên không ai bắt máy.

Phía bên kia Trình Thông Thông luôn dành một con mắt chú ý cho Đường Vũ, thấy xung quanh Đường Vũ cũng tụ lại một nhóm người nói cười rôm rả, làm cô ta khó chịu, chút tự hào vì cho rằng mình giỏi giao tiếp xã hội hơn Đường Vũ cũng bắt đầu dao động.

Thế nên khi chàng trai sáu múi bên cạnh mời Trình Thông Thông tối mai đi xem phim, tỏ ra không nhiệt tình lắm, đối phương nghĩ Trình Thông Thông không có ý với mình, bại trận rút lui.

Trình Thông Thông đúng là rất sôi nổi thoải mái trong đám thanh niên nam nhân, nắm tay ôm eo một chút không có gì, nhưng cô ta có giới hạn, nắm tay tuyệt đối không cho quá mắt cá, ôm eo không cho dịch một ly sang mông hay bụng, khéo léo tranh mấy nam sinh muốn kiếm cớ dạy bơi tiếp xúc cơ thể.

Quá hiểu đám con trai kia thèm khát thứ gì, nhưng cô ta thích đùa bỡn như thế, cho họ nhìn được mà không ăn được, tán gái bằng cách rủ đi xem phim sao? Xin đấy, cao trung cũng không chơi như vậy.

Bỗng nhiên cảm thấy đám người này đầu óc ngu xi tứ chi phát triển không hiểu phong tình, nghĩ lại cảnh tình cảm lãng mạn Đường Vũ và Tô Xán tập bơi lúc nãy lại ghen tỵ, nghĩ không phải bạn trai Tô Xán của cô ghê gớm, chẳng qua đám cơ bắp này thật sự quá kém thôi.

Cảm giác mới mẻ ban đầu qua đi, Trình Thông Thông mất hứng với đám nam sinh CLB bơi lội.

Tâm trạng thay đổi, làm Trình Thông Thông nhìn cái gì cũng không vừa mắt, người này thân hình đạt chuẩn đấy, nhưng cái mặt toàn trứng cá, cười như thằng ngốc làm cô ta không hứng thú nhìn thêm lấy một cái.

Học trưởng kia khá vừa mắt thì tay chân lóng ngóng, tên nho nhã lịch sự kia thì ánh mắt dâm tà, chắc chắn là loại đêm đêm chúi đầu vào phim bẩn.

Chẳng ai khiến Trình Thông Thông có chút cảm giác lãng mạn nào, vốn trong lòng chỉ là vờ vịt, giờ bị ảnh hưởng của Đường Vũ bên kia, biểu hiện càng lúc càng thiếu tự nhiên, nụ cười càng lúc càng miễn cưỡng. 

Nhưng những nam sinh kia cũng đâu phải hạng gọi thì đến, đuổi thì đi, không cần biết Trình Thông Thông ứng phó gượng gạo thế nào, cứ sán tới gần, kiếm cơ hội đụng chạm cơ thể.

Nhìn Trình Thông Thông khổ sở ứng phó với đám nam sinh ném cho họ ánh mắt " định thấy chết mà không cứu à?", Nguyễn Tư Âu và Đồng Đồng đang nằm trên ghế dài thưởng thức đồ uống, nhìn nhau cười khanh khách.

- Tự làm tự chịu, ai bảo cô ta suốt ngày trêu hoa ghẹo cỏ, chúng ta đáng lẽ sớm giữ khoảng cách với thứ mật hút ong bướm này rồi.

Nguyễn Tư Âu nghĩ một lúc rồi nói:

- Thực ra đôi lúc mình rất thán phục Thông Thông, cô ấy luôn tự tin, ở đâu cũng không ngại biểu hiện mình, chẳng trách có bao nhiều người yêu thích. Có điều bị người mình không thích quấn lấy cũng khốn khổ.

Ánh mắt Nguyễn Tư Âu thi thoảng lại nhìn về phía Tô Xán, đó là nam sinh thu hút sự chú ý của cô ngay từ ngày đầu tiên tới trường.

Rồi ngày hôm đó lại xuất hiện ở giảng đường trong bộ véc nhàn nhã khí chất, tự tin đi lên bục giảng giả làm giáo viên, giọng nói trầm ấm, nụ cười sáng lạn đó khiến tim Nguyễn Tư Âu lạc nhịp.

Thoáng cái lại biến thành bạn trai của Đường Vũ, làm ngọt lửa nhỏ vừa nhảy nhót bốc lên trong lòng cô bị dội một chậu nước lạnh, hết sức phũ phàng.

Mượn cớ đi vào nhà vệ sinh, Trình Thông Thông cuối cùng cũng thoát được đám nam sinh nhiệt tình xung phong dạy cô các loại kỹ xao bơi lội. Lần đầu tiên Trình Thông Thông cảm thấy bị một đám nam nhân xa lạ vây quanh là thứ gánh nặng.

Đứng trước gương, Trình Thông Thông nhìn cơ thể mình từ trên xuống dưới, chỉ mới qua một năm cơ thể cô có sự lột xác lớn lao, bầu ngực nhô cao khiến cái áo bơi nửa năm trước dùng vừa vặn, bây giờ thấy hơi căng rồi, khiến ngực không được thoải mái lắm, kỳ nghỉ dùng dầu xoa ngực đúng là hiệu quả. Lại nghiêng người nhìn bờ mông vừa căng vừa tròn, tâm trạng Trình Thông Thông tốt hơn nhiều,

Trình Thông Thông định soi gương nới lỏng lại dây đeo ở sau lưng cho ngực thoải mái thì nỗng phát hiện có bóng người, Trình Thông Thông quay đầu lại thấy một thằng bé sáu tuổi đang nhìn mình không chớp.

Thằng bé sáu tuổi thì chẳng hiểu được mấy chuyện, lý thuyết là thế, nhưng Trình Thông Thông thực sự không cho rằng thằng nhãi mút ngón tay nhìn mình tới chảy nước dãi này không biết tí ti gì chuyện trai gái.

Có lẽ bị đám nam sinh vừa nãy làm tâm trạng không tốt, Trình Thông nghiến răng rít lên:

- Cút ra ngoài! Con cái nhà ai thế này?

Kết quả ở gian bên một phụ nữ chừng ba mươi đang xả nước sạch thay quần ảo chạy ra, nắm tay đứa bé, khó chịu đốp chát với Trình Thông Thông mấy câu:

- Này cô, cô bằng chừng đấy tuổi rồi lại còn so đo với đứa trẻ con mà không biết xấu hổ à? Nó được mấy tuổi đầu chứ, đã biết gì đâu, nhìn cũng chẳng mất miếng thịt nào của cô. Gớm, cái ngữ con gái như cô, ăn mặc hở hang thế kia còn không phải để mấy thằng đàn ông nó nhìn à, vờ vịt... Con, đi thôi.

Đứa bé trước kia ra khỏi cửa còn thè lưỡi làm mặt quỷ trêu Trình Thông Thông.