Đại Niết Bàn

Quyển 4 - Chương 105: Khó xử




Tô Xán đội vương miệng lệch nuốt nước bọt đứng trước mặt Ginny, đứng trước mỹ nữ xinh đẹp nhất học viện Exeter ở dưới hoàn cảnh này, không ai có thể trần tĩnh.

Trong làn sóng hoan hô, Đường Vũ dùng mu bàn tay ấn chặt môi, cô biết mình nên vui mừng vì Tô Xán có được vinh dự này, nhưng trong lòng chỉ cảm thấy khổ sở.

- Hôn cô ấy đi, cậu là King! Mỗi K ing ở đây đầu thế.

Raul thúc giục rất sốt sắng:

- Xin lỗi, bạn không phải Queen của tôi.

Ginny nhắm mắt lại đợi nụ hôn của Tô Xán chợt nghe thấy câu này.

Tiếp đó Tô Xán khom lưng, vịn tay nhảy xuống sân khấu.

Rẽ đám đông đi tới trước mặt Đường Vũ, ôm lấy thân thể yêu kiều chưa tới 50 kg ấy, nở nụ cười làm người toa hoa mắt:

- Đây mới là Queen của tôi.

Đầu hơi nghiêng đi hướng tới, hôn lên cánh môi ngọt ngào của Đường Vũ, hoàn toàn khác với vẻ hiền lành nhã nhặn thường ngày, Tô Xán cực kỳ báo đạo, kệ sự phản ứng của Đường Vũ, vòng tay mạnh mẽ ôm siết cô trong lòng, lưỡi mạnh mẽ vượt qua mọi rào cản, cuốn lấy cái lưỡi nhỏ bé kia.

Mọi người đờ người nhìn nụ hôn ướt át kiểu Pháp diễn ra ngay trước mắt, nụ hôn làm người khô nóng.

Tô Xán quyến luyến rời cái lưỡi đinh hương của Đường Vũ, đối diện với đám đông ngây ra như gà gỗ:

- Hôm nay tất cả nam sinh đều là King, tất cả nữ sĩ đều là Queen! Đây là lệnh của King, mọi người nên làm gì thì làm đi.

Thế là vô số nam nữ nhìn nhau, tiếng hoan hô tập thể, tấm thân tràn đầy sức sống thanh xuân quấn lấy nhau, trao nụ hôn say đắm.

Đó là một đêm cuồng nhiệt, vô số nữ sinh vĩnh biệt thời thiếu nữ của mình.

Trước mặt bao người bị Tô Xán hôn nồng nhiệt, khỏi nói cô gái e lệ thẹn thùng như Đường Vũ xấu hổ như thế nào, lúc đó đầu óc trống rỗng, tim đập như trống trận, mãi một lúc mới tỉnh lại đẩy y ra, nhưng không đẩy được, thế chỉ đành nhũn dần đi trong vòng tay Tô Xán, tưởng chừng hòa tan.

Tô Xán cúi đầu xuống, một tay vuốt ve gò má mỹ lệ, nhìn sâu vào đôi mắt Đường Vũ đầy ôn nhu cũng không thiếu dục vọng xâm lược, phả hơi thở nóng rực lên mặt Đường Vũ:

- Bạn nói mình là của bạn, bạn cũng là của mình.

Đôi mắt mơ màng của Đường Vũ từ từ nhắm lại, chân hơi kiễng chủ động hôn y, tay ôm lấy đầu Tô Xán, bên trong đôi môi hồng kiều diễm đưa ra một cái đầu lưỡi mềm mại trơn như đậu hũ, mang theo chút vụng về lóng ngóng tiến vào miệng y.

Chẳng khác nào ném bó đuốc vào đống củi khô đã phơi dưới ánh mặt trời chói chang suốt bao ngày, hơi thở Tô Xán thoáng dừng lại một chút, chốc lát trở nên nặng nhọc, nhanh chóng cướp lại quyền chủ động, say sưa ngấu nghiến đôi môi hồng mềm mại, quấn chặt chiếc lưỡi kia một khác cũng không muốn buông ra, hai cánh tay ôm chặt Đường Vũ, thậm chí khiến cô phát ra tiếng khe khẽ.

Đường Vũ đâu ngờ được Tô Xán lại có phản ứng lớn như thế, nhưng sự cuồng dã của Tô Xán làm cô vô cùng thỏa mãn, lòng trào dâng nhu tình dịu ngọt, vừa thở vừa rên khe khẽ, hai mắt nhắm lại mặc cho Tô Xán làm gì thì làm.

Đêm mê ly, ánh sáng nhu hòa, tất cả tựa hồ không chân thực, cho nên Đường Vũ cũng đáp lại rất nhiệt liệt, phóng thích toàn bộ sự nhiệt tình của cô dưới bề ngoài băng giá.

Kết thúc vũ hội, Tô Xán đưa Đường Vũ trở về phòng, dọc đường trò chuyện, Đường Vũ hỏi tới sự phát triển của facebook, quan tâm tới chuyện học tập gần đây của y, còn chuyện ở vũ hội tuyệt đối không nhắc tới nửa chữ.

Tô Xán thì tìm cơ hội dẫn đề tài về chuyện liên quan tới buổi tối hôm nay, làm Đường Vũ tuy khéo léo lảng đi, song hai gò má không khỏi đỏ lên, tới trước cổng khu túc xá, cả khuôn mặt đã đỏ rực rồi, thấy Tô Xán vẫn cứ nhìn mình chăm chăm, hừ một tiếng giận dỗi:

- Không nói chuyện với bạn nữa, mình về đây.

- Ừ, liên lạc với mình trên facebook nhé.

Tô Xán cười nói, nhìn theo bóng lưng Đường Vũ đi vào túc xá, hai người không có lưu luyến triền miên, tim Đường Vũ đập nhanh như thỏ con hoảng sợ, nên đi nhanh vô cùng.

Hiện giờ mỗi ngày Tô Xán và Đường Vũ từ phương thức mỗi tối gọi điện cho nhau chúc ngủ ngon như ở trong nước chuyển sang lên mạng thông qua hệ thống truyền tin nội bộ của facebook liên lạc với nhau.

Ngẩng đầu nhìn ánh trăng, Tô Xán thong thả đi về, trong đầu hồi tưởng hơi thở thơm mát của Đường Vũ, còn mù vị mê ly của cô phát tán ra dưới gò má hồng, cơ thể bị mình ôm siết trong lòng.

Mặc dù không phải Tô Xán chưa nghĩ tới kéo Đường Vũ tới khách sạn mà y nói với Diệp Huy Thường để hưởng thụ một đêm khó quên, có điều y cố gắng kiềm chế kích động khả năng mang tới nhân tố bất an cho Đường Vũ ở nơi đất khách quê người này.

Thêm vào bọn họ ở KTX quốc tế, cho dù là tham gia vũ hội trường học, quyết không thể tự do ra ngoài qua đêm không về túc xá như những học sinh khác, KTX quốc tế ở học viện Exeter bị giám thị cực kỳ nghiêm khắc. Hiện giờ Tô Xán và học viện Exeter đang ở thời kỳ trăng mật, mỗi ngày lên lớp chăm chỉ học tập, thời gian còn lại nỗ lực dâng hiến cho facebook, có hi vọng được đánh giá cấp A.

Dừng lại bên ngoài KTX của mình, Tô Xán thấy người quen mà lúc này y không muốn gặp nhất.

Đội trưởng đội cổ vũ, Queen của đêm nay, cô gái đáng lẽ lúc này phải được đám đông xúm quanh kéo đi them gia cuộc sống đêm phong phú lại xuất hiện bên cổng KTX, lại còn mặc lễ phục dạ hội chưa kịp thay ra, khoác chiếc áo chống lạnh, ngồi ở chiếc ghế dài trên bãi cỏ, tay cầm cốc cà phê nóng, trông không giống hoàng hậu vũ hội, mà như một nữ sinh bình thường, thân hình gợi cảm che dưới lớp áo khoác, làm Ginny thêm vài phần dịu ngọt, u buồn.

Tô Xán không hay biết rằng cô gái nổi tiếng trong trường này có bối cảnh cực kỳ ghê gớm, cha là nghị viên quốc hội, thành viên bí mật của hội đầu lâu thần bí tung hoành khắp hai giới thương chính nước mỹ, ông nội là một trong số thành viên BQT trường học, gia đinh là quý tộc của New Hampshire, một câu nói có thể làm đảo lộn vận mệnh của Tô Xán.

Nhìn thấy Tô Xán, Ginny chỉ khẽ gật đầu nhìn về chỗ ghế trống, Tô Xán biết mình không thể vờ như không thấy gì đi về KTX.

Đối phương tới tìm mình hẳn là để hỏi tội chuyện ở vũ hội rồi.

Dù nói thế nào trước mặt mọi người, Tô Xán bỏ lại Ginny đi hôn cô gái khác, nếu là cô gái đanh đá một chút e không có chuyện đơn giản thế này, Tô Xán ngồi xuống áy náy nói:

- Chuyện hôm nay thực sự xin lỗi.

Ginny quay đầu sang, lạnh giọng nói:

- Cậu thấy dưới tình huống đó bỏ lại một cô gái đứng đó là có phải là hành động lịch thiệp không?

Chưa bao giờ Ginny gặp chuyện bẽ mặt hơn thế, là cô gái luôn xống dưới ánh hào quang rực rỡ, chưa bao giờ bị phủ nhận.

Tuy nói Ginny chẳng có tình cảm gì với Tô Xán, nhưng sự đả kích tự tôn đó làm cô hết sức tức giận, không cam tâm, nếu chẳng phải được gia đình giáo dục tốt đẹp, đã không giữ được bình tĩnh rồi.

- Hôm nay không thể cho bạn một buổi tối vui vẻ, tôi hết sức tiếc nuối, chuyện này tôi hoàn toàn không ngờ tới, không phải tôi cố ý làm như thế, lần nữa xin lỗi bạn.

Tô Xán nói bằng giọng chân thành hết mức có thể:

Ginny nhìn Tô Xán thật kỹ rồi lắc đầu:

- Không, tôi không tin cậu không biết gì. Cậu cùng Mark làm ra chuyện oanh động trường học như vậy, thành danh nhân trong trường, sao có thể không dự liệu được mình trở thành King.

- Vì tôi không biết làm những chuyện đó có thể thành King vũ hội, trước đây tôi chưa bao giờ tham gia vũ hội, ở Trung Quốc, chúng tôi không có loại văn hóa này, chúng tôi tốt nghiệp đơn giản chụp ảnh tốt nghiệp mà thôi.

Tô Xán nỗ lực giải thích, lòng rủa Mark, nếu hắn không làm trò vớ vẩn kia thì mình không vướng vào tình cảnh khó xử này.