Đại Mộng Chủ

Chương 709: Kim Cương phá ma




Thẩm Lạc cùng Long Đàn giao thủ nhìn phức tạp, nhưng trong vòng mấy hơi thở đã kết thúc, khiến Bạch Tiêu Thiên cùng Mặc Diệp thiền sư cách đó không xa chấn kinh. Phải biết hai người bọn họ liên thủ, khó khăn lắm mới ngăn cản được Bảo Sơn thiền sư ma hoá, vậy mà một mình Thẩm Lạc đã dứt khoát lưu loát chém giết Long Đàn.

Thẩm Lạc hơi thở dốc, đưa tay ra một chiêu, trong thi thể hài cốt Long Đàn bay ra một đạo ngân quang, là một chiếc nhẫn màu bạc.

Hắn đưa tay tiếp được vật này, cũng không nhìn liền thu vào, lấy ra một viên đan dược khôi phục ăn vào, sau đó thân hình thoắt một cái bay đến phía Thiền nhi. Mà Hấp Huyết Quỷ cũng theo đó lóe lên biến mất.

Triêm Quả không để ý đến Long Đàn vẫn lạc, nhìn chằm chằm pháp tướng to lớn quanh người Thiền nhi.

Kim quang xán lạn chiếu xạ trên người gã, ma khí trong cơ thể cũng đang nhanh chóng phiêu tán, thần sắc ngang ngược đã tiêu tán rất nhiều, trong mắt nổi lên một tia mê mang.

Ma thủ màu đen nhìn thấy Triêm Quả như vậy, trên mặt hiện lên vẻ tức giận, nhưng lập tức liền biến mất, bỗng nhiên nhìn về phía Thiền nhi, hai mắt bắn ra huyết hồng lệ mang.

Ma thủ há to miệng, mảng lớn tia sáng màu máu bắn ra, chụp tới Thiền nhi.

Những tia sáng màu máu này rất nhiều, phảng phất cuồn cuộn như hắc triều cuốn tới, càng phát ra tiếng xé gió chói tai dày đặc.

"Kim Thiền đại sư!" Bạch Tiêu Thiên nhìn thấy cảnh này, lên tiếng kinh hô.

Bảo Sơn ma hoá cũng bởi vì pháp tướng kim quang Thiền nhi nên chạy trốn đi. Bạch Tiêu Thiên lập tức thoát ly vòng chiến, điện xạ đến hướng Thiền nhi.

Nhưng giờ phút này y cách Thiền nhi quá xa, rõ ràng không kịp cứu viện.

Vào thời khắc này, trước người Thiền nhi hoa lên một cái, Thẩm Lạc trống rỗng xuất hiện, lật tay tế ra Bát Huyền Kính, một màn sáng màu vàng bao phủ lại hai người.

Không chỉ như vậy, bên cạnh hắn thoáng hiện lam quang, Trấn Hải Châu cũng theo đó hiển hiện, thân châu toả ra lam quang sáng tỏ, huyễn hóa thành một màn sáng màu xanh lam, bày ra tầng phòng ngự thứ hai.

Những huyết quang kia uy thế bất phàm, Thẩm Lạc không dám khinh thường, lại tế ra hạt châu lớn màu tím, phần phật phồng lớn gần trượng, ngăn trước hai người, bố trí tầng phòng ngự thứ ba.

Không đợi Thẩm Lạc tiếp tục thực hiện phòng ngự, tia sáng màu máu đã bay vụt đến, đánh vào trên màn sáng màu vàng do Bát Huyền Kính hình thành.

Một trận thanh âm giao kích dày đặc vang lên, màn sáng màu vàng nhanh chóng biến thành màu đỏ như máu, tựa hồ bị ô nhiễm, tiếp đó huyết quang tuỳ tiện xuyên qua, đánh vào lớp phòng ngự thứ hai của Trấn Hải Châu.

Tình huống giống vừa rồi, Trấn Hải Châu hình thành màn sáng màu xanh lam cũng bị cấp tốc nhuộm đỏ, bị tia sáng màu máu tuỳ tiện đột phá.

Liên tiếp đột phá hai đạo phòng ngự, số lượng tia sáng màu máu cũng giảm bớt không ít, nhưng quy mô vẫn không nhỏ, phô thiên cái địa chụp vào hạt châu lớn màu tím.

Liên tiếp biến hóa này vô cùng nhanh chóng, Thẩm Lạc lúc này mới kịp phản ứng, rất là chấn kinh.

"Đây là Ô Uế Ma Quang của Ma tộc! Nhanh thu lấy pháp khí ngươi, dùng pháp khí phổ thông ngăn cản, bị Ô Uế Ma Quang trực tiếp đánh trúng, bất kỳ pháp khí gì cũng sẽ bị phế bỏ!" Phật châu trên tay Thiền nhi truyền ra thanh âm dồn dập, quát với Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc biết phật châu này trước kia đi theo Kim Thiền Tử, kiến thức rộng rãi, đang muốn thu lại hạt châu lớn màu tím, nhưng đã không kịp.

Mảng lớn tia sáng màu máu hung hăng đánh vào trên hạt châu lớn màu tím, lập tức dung nhập vào thân châu, bên trong thân châu bị ăn mòn, thân châu vốn nở rộ tử quang sáng tỏ lập tức ảm đạm.

Thẩm Lạc quýnh lên, tay sờ soạng Lâm Lang Hoàn, không để ý pháp lực tiêu hao, thôi động thần thông Thiên Sách thu nhiếp, thu lấy những tia sáng màu máu này.

Nhưng đúng vào lúc này, ráng mây màu tím trong hạt châu lớn màu tím cuồn cuộn một hồi, giống như cá voi hút nước hấp thu hết những tia sáng màu máu kia.

Hào quang màu tím tựa hồ đạt được bổ dưỡng, biến lớn rất nhiều, khe nứt trên thân châu nổi lên từng tia từng tia quang mang, vậy mà lấp đầy một chút.

Lúc này đến phiên ma thủ màu đen giật mình, hai mắt đánh giá hạt châu lớn màu tím, trong mắt hiện lên vẻ tức giận.

Thẩm Lạc tự nhiên đại hỉ, nhưng cũng không dám dựa vào hạt châu đối cứng với ma thủ quỷ dị này, phi thân thối lui ra sau, đồng thời phất tay phát ra một cỗ lam quang muốn nâng Thiền nhi cùng lui lại.

Nhưng thân thể Thiền nhi giờ phút này đột nhiên trở nên nặng dị thường, Thẩm Lạc giống như nắm một ngọn núi lớn, pháp lực của hắn như chuồn chuồn lay trụ, căn bản mang không nổi Thiền nhi mảy may.

"Chuyện gì xảy ra?" Trong lòng hắn trầm xuống, thần thức quét tới chung quanh, dò xét có phải có chuyện ngoài ý muốn không.

Nhưng ngoài dự liệu của hắn, chung quanh cũng không có khí tức dị dạng.

Giờ phút này, Kim Thiền pháp tướng quanh người Thiền nhi đột nhiên phát ra một tiếng thét to lớn, bao trùm thân thể Thiền nhi, liếc nhìn về phía đại trận phong ấn trên mặt đất, rồi bay qua đó.

Những nơi Kim Thiền pháp tướng đi qua kim quang lập loè, tất cả ma khí đều bị đều đãng không.

Ma thủ màu đen thấy cảnh này, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, miệng há lớn, lại phát ra công kích.

Giữa không trung vang lên một tiếng duệ khiếu, một cây Kim Cương Hàng Ma Xử nổi lên, bao quanh lấy hào quang màu vàng nồng đậm, đồng thời tràn ra một cỗ ba động phật lực cường đại.

"Phật pháp phổ độ, Kim Cương Phá Ma!" Bạch Tiêu Thiên lơ lửng sau lưng Hàng Ma Xử, khẽ quát một tiếng bấm tay điểm một cái.

Kim Cương Xử lập tức toả ra quang mang nóng rực, như lưu tinh rớt xuống, đánh vào trên thân ma thủ màu đen.

Một vòng mặt trời màu vàng nhỏ hiển hiện, cuốn nửa người ma thủ màu đen vào trong đó.

Thân thể ma thủ màu đen bạo liệt ra, lập tức bị mặt trời màu vàng thôn phệ.

Ma thủ màu đen giận dữ, há miệng phun một cái, lại là một chùm sáng bắn ra, chụp vào Bạch Tiêu Thiên.

Lần này tia sáng có màu đen kịt, phát ra tiếng duệ khiếu chói tai phá không, hiển nhiên là khuynh hướng phá hư công kích.

Bạch Tiêu Thiên giật mình, vội vàng tránh sang bên cạnh, đồng thời thôi động kinh tràng ngăn cản.

Kinh tràng đón gió phồng lớn, trong nháy mắt biến thành cao mấy trượng, che ở trước người hắn, phía trên nổi lên một lồng ánh sáng màu vàng.

Y mặc dù kiệt lực tránh né, nhưng tốc độ tia sáng màu đen quá nhanh, mà số lượng lại rất nhiều, y vẫn không thể né tránh hết, cũng may có kinh tràng màu vàng ngăn phía trước.

Một phần tia sáng màu đen đánh vào trên kinh tràng, lồng ánh sáng màu vàng như giấy mỏng bị tuỳ tiện xuyên thấu, tia sáng màu đen trực tiếp đánh vào trên bản thể kinh tràng.

Kinh tràng màu vàng kịch liệt rung động, mặt ngoài thình lình bị đâm ra điểm điểm lỗ thủng, nhưng kinh tràng này có lực phòng ngự kinh người, ngạnh sinh chịu đựng những tia sáng màu đen công kích, không bị xuyên thấu.

Bạch Tiêu Thiên nhẹ nhàng thở ra, vội vàng phi độn ra nơi xa.

"Ầm ầm" một tiếng vang thật lớn từ phía dưới truyền đến, mặt đất mãnh liệt chấn động, Kim Thiền pháp tướng bao phủ Thiền nhi, thừa dịp ma thủ màu đen cùng Bạch Tiêu Thiên giao thủ, rơi vào trên phong ấn pháp trận.

Từng luồng từng luồng kim quang từ Kim Thiền pháp tướng chảy ra, rót vào trong trận văn. Trận văn trên pháp trận phong ấn lập tức sáng lên, phần xâm nhiễm nhanh chóng khôi phục nguyên dạng.

Chỗ phong ấn vỡ tan bị Kim Thiền pháp tướng nở rộ kim quang bao lại, ma khí tuôn ra cũng nhanh chóng phiêu tán, chỉ là ma khí từ lòng đất toát ra, đầu nguồn mạnh mẽ, bởi vậy cũng không bị mẫn diệt, chỉ giảm bớt gần nửa.

Mà ma thủ màu đen tọa lạc cạnh phong ấn không xa, đứng đối mặt Kim Thiền pháp tướng. Kim quang pháp tướng cũng chiếu xạ lên thân ma thủ, chỉ là hắc khí trên thân ma thủ kiên cố, cũng không bị kim quang làm bốc hơi.