Đại Mộng Chủ

Chương 256: Tu La Khôi Lỗi Quỷ




Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Dịch thể màu đen sền sệt trong ao lập tức như sôi trào lên, bắt đầu nhào ra ao nước, như vật sống chảy đến bên chân Thủy Sát, ngay sau đó thuận theo chân thú quấn quanh lên người nó.

Rất nhanh, tất cả dịch thể màu đen trong ao nước ao nước bám vào thân Thủy Sát. Thân thể nó vốn có chút mờ nhạt, trong chớp mắt đã ngưng tụ ra một bộ thân thể.

Móng trước Thủy Sát giơ lên, trong miệng phát ra một tiếng hiiii.iiii...., khí tức trên người lập tức tăng vọt gấp mấy lần.

Yêu Phong treo ở giữa không trung thấy một màn này, tựa hồ rất hài lòng gật gật đầu. Ngay sau đó trên người nó dâng lên tầng tầng khói đen, toàn bộ thân hình yếu ớt, rất nhanh dũng mãnh lao tới kén tằm treo trên mái vòm, chui vào trong đó.

"Không tốt!" Câu Hồn Mã Diện thấy thế, khẽ quát một tiếng, Câu Hồn Bút trong tay mãnh liệt vung lên.

Câu Hồn bút rời khỏi tay, phù văn trên đó sáng lên quang mang, toàn bộ thân bút đỏ bừng một mảnh, mang theo Tinh Hỏa tản ra quang mang, đâm thẳng vào trung tâm kén tằm.

Lúc sắp bắn trúng, trên kén tằm đột nhiên sáng lên một đạo kim quang dọc theo kén, đúng là từ đầu đến chân trực tiếp vỡ ra một vết rách thật lớn, từ trong lộ ra một đại thủ, một phát bắt được Câu Hồn bút.

Trên Câu Hồn bút rung động mạnh quang mang, ngòi bút ra sức đâm tới kén tằm, nhưng bị đại thủ giống như kìm sắt gắt gao bắt lấy, không cách nào tiến tới được.

Ngay sau đó, "Xoẹt" một tiếng vang lên.

Toàn bộ kén tằm bạo liệt ra, một thanh niên nam tử thân hình cao ngất hiển lộ ra.

Chỉ thấy quanh người y mặc hoàng kim giáp, sau lưng treo lấy một đạo kim luân tựa như bảo quang Tiên Phật tản ra, trên có hai màu hoả văn kim hồng trang trí, đầu đội nón trụ cánh kim, giữa nón khảm một khối tinh thạch đỏ sậm như hạt nhãn, phía dưới là một khuôn mặt anh tuấn bất phàm, nhìn giống như Tiên gia chiến tướng.

Bất quá, Thẩm Lạc chú ý tới, hai bên thái dương và trên gương mặt y sinh ra hoa văn như hình xăm, một đôi mắt đỏ tươi tràn đầy tà khí âm trầm, hiển nhiên không phải người lương thiện gì.

"Tu La khôi lỗi quỷ!"

Câu Hồn Mã Diện chau mày, vừa nói xong, toàn thân tản ra một tầng hồng quang, đã thu lại Chướng Nhãn pháp, trực tiếp khôi phục chân thân đầu ngựa.

Thẩm Lạc thấy Mã Diện hành động như vậy, liền biết tình hình trước mắt khó mà giải quyết.

"Thẩm Lạc, Tu La khôi lỗi này là mô phỏng theo Tu La Chiến Thần chế tạo ra thân thể khôi lỗi quỷ, thực lực mặc dù không bằng một phần vạn bản thể, nhưng lại do Yêu Phong dung hợp thành, chỉ sợ rất khó đối phó. Lát nữa đánh nhau, ta không thể chú ý đến ngươi, nếu ngươi ngăn không được Thủy Sát kia, tự mình đào mạng trốn đi, không cần phải xen vào chuyện bên ta." Lúc này, thanh âm Câu Hồn Mã Diện đột nhiên vang lên trong đầu Thẩm Lạc.

Về truyền âm, Thẩm Lạc vẫn chưa làm được, hiển nhiên cũng không cách nào trả lời, chỉ im lặng gật đầu nhẹ.

Tu La khôi lỗi quỷ kia tựa hồ cũng chú ý tới liên hệ giữa hai người, đầu lâu vặn về phía Thẩm Lạc bên này, nhếch nhếch miệng, lộ ra vẻ tươi cười.

Chỉ thấy trong mắt y loé lên tinh quang, tay nắm Câu Hồn bút bị y coi là phi tiêu đột nhiên ném về phía Thẩm Lạc.

Trước người hắn lập tức vang lên một tiếng xé gió, thiết bút đỏ đậm kia bay thẳng đến mi tâm của hắn.

Trong lòng Thẩm Lạc căng thẳng, vô thức thi triển Tà Nguyệt bộ, né tránh qua một bên.

Nhưng hắn vừa mới khẽ động, liền kinh hãi phát hiện. Phía sau Câu Hồn bút kia vậy mà có những sợi dây li ti mắt thường gần như không thấy, thoáng di động theo, liền điều khiển Câu Hồn bút vọt tới hướng hắn di chuyển.

Chỉ chờ Thẩm Lạc vừa đáp xuống, trên đầu sẽ bị đâm xuyên ra lỗ máu.

Trong nghìn cân treo sợi tóc, Câu Hồn Mã Diện trong bộ áo bào rộng thùng thình bay tới, chắn trước người Thẩm Lạc, một tay bắt được Câu Hồn bút đang mạnh mẽ phóng đến. Tay kia cũng như đao chém vào hư không sau lưng bút, liền chặt đứt những sợi li ti hết sức nhỏ kia.

Thẩm Lạc ổn định thân hình, liền thấy tay Mã Diện cầm bút, ngón tay xiết chặt, hoa một vòng trong hư không, nhìn có mấy phần đẹp mắt.

"Tự mình chăm sóc cẩn thận!"

Câu Hồn Mã Diện nhắc nhở một tiếng, thân hình đột nhiên bạo khởi, cầm Câu Hồn bút phóng tới Tu La khôi lỗi quỷ.

Hai tay Tu La khoa một vòng, hai tay trái phải đều cầm một thanh Kim Cương Hàng Ma xử, một thanh hai phía tròn trịa như đèn lồng. Còn thanh kia thì hai bên sắc nhọn như lăng đâm, chính giữa chỗ tay cầm khắc mặt quỷ dữ tợn, không có chút khí tượng quang minh của pháp khí hàng ma.

Cả hai giao chiến giữa không trung, một vàng một đỏ, một ma quỷ một Âm Thần, đánh đến bất phân thắng bại.

Câu Hồn Mã Diện vừa mới rời Thẩm Lạc, đầu Thuỷ Sát kia đã sớm vận sức chờ phát động, lập tức xông tới, há miệng máu phun ra, một đạo thủy tiễn đen kịt bắn thẳng đến Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc một mực chú ý động tĩnh của nó, hiển nhiên đã sớm phòng bị, Tà Nguyệt bộ lách mình tránh né, vây quanh bên hông cách Thủy Sát không xa, ba đạo Tiểu Lôi phù trong tay đã thúc giục ra.

Chỉ thấy trên phù loé lên quang mang, ba đạo điện quang màu trắng mạnh mẽ phóng ra, đồng thời bổ vào phần bụng Thủy Sát.

Kèm theo "Ầm" một tiếng vang lên, phần bụng Thủy Sát lập tức bị tạc ra một vết rách, một bãi dịch thể màu đen từ trong chảy ra, nhỏ xuống đầy đất.

Thẩm Lạc thấy một kích này hiệu quả, trong lòng vui vẻ, lại xuất ra năm Tiểu Lôi phù, từ trong thả ra một cỗ lôi điện thô to, đánh về phía Thủy Sát.

Chỉ là Thủy Sát đã bị thua thiệt, thân hình cực nhanh vọt tới trước, đồng thời quay đầu há miệng phun một cái, đánh ra một đạo thủy tiễn, va chạm với lôi quang ở giữa không trung ầm ầm, nổ bể ra.

Điện quang vừa mới biến mất, Thủy Sát lập tức xông thẳng tới Thẩm Lạc, thủy tiễn trong miệng liên tiếp bắn ra, không ngừng đánh về phía Thẩm Lạc. Thẩm Lạc mượn nhờ Tà Nguyệt bộ không ngừng di động trên vách núi, liên tiếp tránh né thủy tiễn.

Vách tường động quật và mặt đất bị thủy tiễn đánh trúng, nhao nhao bốc lên khói trắng, bị ăn mòn ra từng cái hố sâu lớn chừng quả đấm.

Thủy Sát càng đuổi càng nhanh, không ngừng tới gần Thẩm Lạc, thủy tiễn cũng phun ra không ngừng, làm hắn không có thời gian dừng lại thi pháp, tay mang theo vài tấm Tiểu Lôi phù, cũng không tìm thấy cơ hội xuất thủ.

Trong lòng Thẩm Lạc dần dần có chút lo lắng, mình bất quá Luyện Khí kỳ tầng bảy, dựa vào bộ pháp Tà Nguyệt bộ tinh diệu, mới có thể quần chiến một hồi. Nhưng Thủy Sát trước mắt bị Yêu Phong lần nữa ngưng thân thể, có được thực lực gần Tích Cốc trung kỳ, thời gian chiến đấu càng dài, đối với hắn càng bất lợi.

Đúng lúc này, dị biến nổi lên!

Thẩm Lạc vừa mới tránh đạo một đạo thủy tiễn sắc nhọn, bước chân còn chưa đứng vững, dưới chân đã có một cổ cự lực đột nhiên kéo tới. Là Thủy Sát kia chẳng biết lúc nào, dùng cái đuôi đen kịt kéo dài gấp mấy lần, vòng qua phía sau đánh lén hắn.

Hắn bất ngờ không đề phòng, bị một đuôi kia quét trúng, toàn bộ người lập tức quay cuồng ngã văng ra sau. Trên đùi bị đánh trúng truyền đến từng trận đau nhức kịch liệt, làm hắn gần như bò không dậy nổi.

Trong khi hắn giãy giụa muốn đứng lên, ánh mắt liếc về phía miệng lớn Thủy Sát đang mở ra, liền thấy một đạo thủy tiễn đen kịt ngưng tụ thành hình, lập tức muốn bắn thẳng đến đầu hắn.

Thẩm Lạc không chút do dự, tay lập tức lấy ra Quỷ Khiếu hoàn từ trong tay áo, thể nội Pháp lực lập tức quán chú vào trong đó.