Từ hôm đó đến nay đã tròn 1 tháng, Hứa Minh Ưu vẫn chưa gặp lại Trình Tư.
Cậu bị tổng biên tập phái đi lấy tin từ các hoạt động bên lề trong liên hoan phim điện ảnh ở nước ngoài, mỗi ngày đều bận đến chóng mặt.
Thi thoảng có lúc rảnh rỗi, thứ khiến cậu nhớ nhiều nhất lại là mất bức ảnh Trình Tư học các bác gái khiêu vũ ở công viên ngày ấy.
Số ảnh hôm đó cậu đã xóa sạch.
Lý do làm thế, nói ra thì có vẻ quái đản.
Trong những người nổi tiếng mà Hứa Minh Ưu đã từng theo đuôi, Trình Tư là đối tượng cậu đi theo nhiều lần nhất, thời gian dài nhất. Dưới tình huông đặc biệt đó, họ đã từng cũng nhau trải qua rất nhiều sự việc: nhìn anh ta làm việc, cùng anh ta lái xe đi hóng gió, ngắm anh ta ngây người...
Chính bởi vậy Hứa Minh Ưu cảm thấy, Trình Tư giống như 1 người bạn đặc biệt của mình.
Xóa những bức ảnh đó, xem như tặng anh ta 1 món quà sinh nhật đi.
Mặc dù, Trình Tư hoàn toàn không quen biết cậu.
Sau khi từ nước ngoài trở về, Hứa Minh Ưu nghỉ ngơi vài ngày xong tiếp tục bắt tay vào làm việc.
Tòa soạn đã lên kế hoạch khá lâu từ trước, mời đc 1 ngôi sao rất nổi tiếng đến tham gia phỏng vấn. Nơi phỏng vấn là chỗ làm việc của đối phương, tòa soạn của Hứa Minh Ưu đi theo phụ giúp, thuận tiện chụp vài tấm hình.
Có điều, khi tới đến nơi rồi mới phát hiện, người nhận phỏng vấn hóa ra là Trình Tư.
Thời khắc bước vào phòng làm việc của Trình Tư, Hứa Minh Ưu có cảm giác như đang mơ.
Phản ứng đầu tiên về phía hàng cây đối diện, bởi vì cậu đã ở chỗ đó chụp lén không biết bao nhiêu lần.
Nơi này, là 1 tòa biệt thự nhỏ xây bên cạnh hồ, chỗ Trình Tư hay ngồi nhất là 1 phòng kính trong suốt, ánh sáng vô cùng tốt, đó là nơi diễn ra buổi phỏng vấn.
Trình Tư chào hỏi phóng viên, còn tự mình mời trà rót nước.
Chị Dương nói thầm vs Hứa Minh Ưu: "Xem ra đại minh tinh này không giống như lời đồn, không kiêu ngạo chút nào cả."
Hứa Minh Ưu không đáp lại, chỉ 1 mực cúi đầu thiêt lập thông số máy ảnh của mình, biểu hiện có hơi thất thần. Dù vậy chị Dương cũng không để ý, Hứa Minh Ưu trước nay vẫn ít nói, chị đã quen rồi.
Rất nhanh buổi phỏng vấn bắt đầu.
Bởi vì phỏng vấn theo hình thức trò chuyện thân mật nên không khí vui vẻ nhẹ nhàng.
Dựa theo yêu cầu của cấp trên, Hứa Minh Ưu phải chụp vài bức hình Trình Tư đang nói chuyện, thế nên cậu chọn 1 vị trí tốt, đặt máy ảnh lên, chuẩn bị chộp những khoảnh khắc đẹp.
Lúc này, vừa vặn đang nói đến dề tài "công việc", chị Dương hỏi: "Trình Tư, tôi khá là tò mò, lúc anh sáng tác bài hát thì có thói quen gì đặc biệt không? Ví dụ như đồng nghiệp của tôi khi viết bài thì nhất định phải nghe loại nhạc thật nhẹ nhàng, thư giãn chẳng hạn..."
Trong khung hình, Trình Tư nhíu mày, dường như rất tập trung suy nghĩ, qua 1 hồi, anh khẽ cười: "Tôi thấy con người tôi rất cổ hủ, lúc làm việc nhất định phải uống càe vì càe giúp tôi tỉnh táo hơn."
Cạch!
Trình Tư và chị Dương quay đầu lại chỉ thấy mặt Hứa Minh Ưu đỏ rực: "Xin lỗi, vừa rồi không cẩn thận va phải."
Chị Dương nhìn Trình Tư cười: "Xem ra đến cả Hứa Minh Ưu trước giờ làm việc luôn tập trung, cẩn thận mà nhìn thấy anh Trình Tư mà cũng bị căng thẳng rồi. Thôi, chúng ta tiếp tục, vừa rồi anh nhắc đến cafe, tôi biết rất nhiều người hâm mộ của anh..."
Mặc dù bị gián đoạn 1 lúc nhưng 2 người dường như cũng không bị ảnh hương gì, cuộc phỏng vấn lại tiếp tục, có điều trong lòng Hứa Minh Ưu lại đang quay cuồng.
Trình Tư đang nói dối, trước giờ anh ta không uống cafe!
Đúng là lúc làm việc anh ta có uống, nhưng là nước hoa quả, các loại hoa quả. Hứa Minh Ưu trước giờ chưa từng gặp người đàn ông nào yêu thích mấy loại thức uống ngọt lịm kia đến thế!
Hứa Minh Ưu đến "đóng chốt" trước phòng làm việc của anh ta không ít lần, phòng làm việc của Trình Tư là phòng kính, cốc anh ta dùng cũng là cốc thủy tinh, bởi vậy chỉ cầm tìm đúng vị trí là có thể "nhìn" thấy vô cùng rõ ràng.
Hơn nữa thân là 1 "thợ săn" đạt chuẩn, Hứa Minh Ưu đương nhiên phải ngó nghiêng thùng rác chứ.
Tuy vậy cậu chưa từng nói việc này vs ai, cậu cho rằng đó cũng chẳng phải tin tức nóng gì, dù sao tòa soạn cũng chỉ yêu cầu vài tấm ảnh thôi. Đến hôm nay thấy Trình Tư nói dối ngay trc mặt mình, cảm giác của cậu quả đúng là...
Thật kì quái !