Đại Ma Vương

Chương 688: Cạnh tranh tàn khốc




Cung tên trong tay Rugg có những hoa văn rất tinh xảo, hai cánh cung được gắn hai viên bảo thạch màu đỏ như máu, khi hắn giương cung, hai tay kéo cung và tên đều có những luồng tơ mỏng màu đen lóe ra ánh sáng nhập vào trong cung tên. Hai viên bảo thạch đỏ rực như có thể tạo hiệu quả tăng cường thần lực, khiến cho khí tức hủy diệt trên mũi tên càng ngày càng đậm.
"Vèo Vèo Vèo!", liên tiếp ba mũi tên rời khỏi dây cung, như hóa thành ba con rắn đen dài ngoằng giương nanh múa vuốt lao vào cắn xé Hàn Thạc.
Bản thể Hàn Thạc mặc dù không thể thi triển lộ ra ma công, nhưng lực cảm ứng linh mẫn của thần thức lại có thể phát huy tác dụng rất lớn. Ba mũi tên nhỏ bay tới với quỹ tích rất xảo quyệt, nhưng không tránh khỏi cảm ứng của thần thức Hàn Thạc.
Ba mũi tên nhỏ vừa bắn ra, thế đứng của Hàn Thạc chợt sinh ra chút thay đổi rất nhỏ, chỉ thấy ba mũi tên đang bay rất thẳng, đột nhiên lướt lên đỉnh đầu vượt qua Hàn Thạc.
Khẽ cười một tiếng, Rugg tựa hồ cũng không e ngại Hàn Thạc đang tiến đến gần. Mắt vừa thấy ba mũi tên không thể bắn trúng Hàn Thạc, hắn thò tay lượm lấy mũi tên rất nhanh, tay trái vung ra, trong tay xuất hiện một thanh chiến phủ hai lưỡi. Trên mặt chiến phủ đầy mùi máu tanh, cả cây búa hiện ra màu đỏ sậm, rõ ràng cũng không phải vật phàm.
Hai người cùng tu sức mạnh Hủy Diệt, cũng có cùng cảnh giới nên Rugg cũng không triển khai Thần chi lĩnh vực. Hai tay hắn nắm chặt chiến phủ hai lưỡi cười ha ha, thần lực quán chú vào chiến phủ chém mạnh vào đầu Hàn Thạc. Chỉ cần bị xớt trúng một chút, đầu Hàn Thạc chắc chắn sẽ bị bổ vỡ ra ngay.
Đôi mắt Hàn Thạc khẽ nheo lại, khi phủ của Rugg vừa bổ tới, tốc độ hắn một lần nữa lại nhanh hơn, hóa thân ngoại thân biến thành Lục Ma Phong được hắn nắm chặt trong tay, sức mạnh Hủy Diệt quán chú vào giữa Lục Ma Phong chém về phía Rugg.
Hóa thân ngoại thân tu luyện sức mạnh Hủy Diệt vốn là do Lục Ma Phong biến thành, tất cả thần lực hủy diệt và khí tức hủy diệt đều nằm trong đó, bản thể Hàn Thạc vẫn có thể mượn thần lực Hủy Diệt trong Lục Ma Phong, ngoại nhân căn bản không thể nhìn ra sơ hở.
Hàn Thạc âm thầm nhồi thêm chút Ma Nguyên lực nhập vào Lục Ma Phong, chỉ ẩn chứ không lộ ra, chỉ chờ đến khí tiếp xúc với Rugg mới bộc phát ra. Như vậy, hắn tin rằng không ai có thể biết hắn động tay chân vào Lục Ma Phong. Ma Nguyên lực lẫn với với sức mạnh Hủy Diệt, tin rằng đến cả bản thân Rugg cũng khó tra ra được mánh khóe gì.
"Muốn chết!" - Rugg thầm cười lạnh, hai tay nắm chặt chiến phủ hai lưỡi, thần lực Hủy Diệt quán chú trong đó đột nhiên bắn ra hào quang, chỉ trong chốc lát khí thế hủy diệt của hắn đã hoàn toàn bộc phát.
Vẻ mặt Hàn Thạc ngược lại rất bình tĩnh, Lục Ma Phong trong tay lại dấu mũi nhọn, chỉ có những luồng khí tức Hủy Diệt mơ hồ tỏa ra, mọi người cũng hiểu hắn đích xác đang ngưng tụ sức mạnh.
"Keng!"
Tiếng kim loại chạm nhau lanh lảnh, vang vọng cả sơn cốc. Sóng hủy diệt từ cú giao kích của hai người khuếch tán ra, từ từ tỏa ra chung quanh. Quyển trục đang lơ lửng trên trời bỗng lắc lư một chút, mây mù trên đầu cũng chầm chậm di chuyển.
Một kích này của Hàn Thạc đã âm thầm trộn Ma Nguyên Lực với thần lực Hủy Diệt, lợi dụng Lục Ma Phong làm môi giới cuồn cuộn tràn vào chiến phủ hai lưỡi của Rugg. Thực lực hai người vốn không chênh lệch lớn, Hàn Thạc lại trộn thêm sức mạnh ma công vào, Rugg rõ ràng không địch lại!
Lục Ma Phong trong tay phải Hàn Thạc chỉ hơi lắc lư, còn Rugg bị một luồng lực lượng rất mạnh đánh loạng choạng lui về phía sau, bước chân không ổn định.
Không cho Rugg cơ hội có thời gian để ổn định thân hình, Hàn Thạc rốt cục lao vào gần Rugg. Lục Ma Phong trong tay trong nháy mắt đâm ra hàng trăm lần, toàn bộ đều đâm vào những bộ vị yếu hại của Rugg như đầu ngực bụng tim. Rugg không khống chế tốt được thân mình buộc phải lui về phía sau, miễn cưỡng vung chiến phủ hai lưỡi lên gian nan ngăn cản công kích như mưa của Hàn Thạc.
Chiến phủ hai lưỡi nổi tiếng về trầm trọng và có uy lực lớn. Về phương diện linh hoạt rõ ràng rất khiếm khuyết. Rugg cầm chiến phủ hai lưỡi để làm chủ công coi như vô cùng ưu thế, nhưng miễn cưỡng dùng nó để phòng ngự thì vũ khí này có vẻ không thích hợp cho lắm. Dưới kiếm quang bắn ra như mưa của Hàn Thạc, từng đạo sức mạnh Hủy Diệt như là những giọt mưa đen bao trùm cả Rugg, làm cho hắn chống phải đỡ trái việc khốn khổ.
"Phập! Phập!" - Từ trên người Rugg truyền ra mấy thanh âm bị đâm thủng. Máu bắn ra tung tóe từ các bộ vị khác nhau trên người hắn. Xem ra việc hắn bị đánh bại chỉ là vấn đề thời gian.
"Tại sao… tại sao kích đầu tiên của hắn lại có sức mạnh lớn như vậy!" - Trong lòng Rugg cũng kinh hoảng. Là người trong cuộc, Rugg biết hắn sở dĩ bị rơi vào thế yếu như thế này tất cả đều là vì lần đầu tiên, chiến phủ hai lưỡi bị một lực lượng rất mạnh nhập vào trong cơ thể, làm thần lực của hắn hỗn loạn, không thể tổ chức thần lực để công kích hữu hiệu nữa.
- Xem ra, ta không cần hạ thủ Ainley nữa, có ngươi là đủ rồi! - Hàn Thạc đột nhiên nhìn chằm chằm vào Rugg quát khẽ, sắc mặt bình tĩnh kinh người.
Rugg luống cuống tay chân, có thể cảm giác được những vết thương trên người càng ngày càng nhiều. Hắn càng cố vung tay chân cực lực ngăn cản, máu lại càng chảy ra ngoài với tốc độ nhanh hơn, dần dần đã có cảm giác mê muội. Hắn bị mất máu quá nhiều rồi. Lúc này vừa nghe Hàn Thạc quát một tiếng như vậy, thanh âm mang theo sức mạnh kỳ dị dường như cứ vang mãi trong Thần hồn hắn, làm hắn càng kinh hoảng hơn.
Lục Ma Phong trong tay hiện ra những tia đen tối, Hàn Thạc nhân lúc Rugg tâm thần hơi hoảng loạn, chuẩn bị một kích kết thúc tính mạng hắn.
Đột nhiên, quyển trục khổng lồ không gió tự nhiên động, hơn nữa thoáng cái đã rất xảo diệu xen vào giữa Hàn Thạc và Rugg, vừa đủ để ngăn công kích trí mạng của Hàn Thạc vào Rugg. Lục Ma Phong của hắn vừa chém ra chỉ có thể đâm trúng vào quyển trục ghi lại phương pháp thôn phệ sức mạnh Hủy Diệt. Quyển trục với kết giới mạnh mẽ nhưng mềm mại như bông vọt tới giữa tràng diện, Lục Ma Phong trong tay Hàn Thạc bị ảnh hưởng bởi kết giới, không thể đâm cho Rugg đang kinh hoảng thất thố một kích trí mạng.
- Tương lai đều là người mình, hai người các ngươi không cần tiếp tục liều chết đấu nữa! - Bên trong huyệt động tối thui đột nhiên truyền đến tiếng quát trầm trầm của Broster. Thanh âm hắn vừa thốt ra, quyển trục khổng lồ hơi lắc lư một chút rồi một lần nữa bay lên trời.
Rugg đứng sau quyển trục, nhân cơ hội lùi ra xa, cách Hàn Thạc một khoảng cách khá dài, cười cười nhìn hắn cúi người hành lễ, hỏi:
- Bằng hữu tên là gì, hôm nay xin đa tạ!
Hàn Thạc có thể cảm ứng được sau nụ cười của Rugg là cừu hận khắc cốt ghi tâm. Nhưng trong lòng lại không hề sợ hãi chút nào, mà chỉ nhún vai, cũng cười nói:
- Một súc sinh có thể hạ độc thủ ân nhân cứu mạng mình, nếu hắn biết tên ta thì quả là sự nhục nhã với ta!
Đối với loại người tâm cơ vô sỉ âm trầm vô tình này, Hàn Thạc mất đi hứng thú đẩy đưa, không chút khách khí chửi thẳng.
Trước mặt nhiều người mà bị chửi là súc sinh, Rugg không ngờ không nổi giận lôi đình, chỉ cười khan vài tiếng rồi trầm mặc không nói gì.
Mắt thấy Rugg không mất đi lý trí lao tới ăn thua đủ với mình, Hàn Thạc rất thất vọng. Hắn biết có sự tồn tại của Broster, Rugg không chủ động công kích mình thì mình không có cớ hợp lý giết chết hắn.
- Cho các ngươi một giờ, chứng minh cho ta quyết tâm của các ngươi, đừng lãng phí cơ hội! - Đột nhiên thanh âm Broster lại từ trong sơn động tối đen truyền ra.
Lời này vừa vang lên, mọi người vừa được xem một màn kịch vui, bây giờ có vài người ánh mắt lóe ra. Hàn Thạc âm thầm quan sát một vài người bên cạnh bước từng bước một đi về phía Ainley đang nằm trên mặt đất. Hắn thấy Ainley rõ ràng đã thở không ra hơi, đến khi hắn chuẩn bị đưa tay áp vào người Ainley thì sinh mạng lực của gã đã hết, hoàn toàn tử vong rồi.
Một vài thần lực còn sót lại trong cơ thể Ainley cũng toàn bộ đã tan hết, Hàn Thạc đương nhiên không thể thôn phệ sức mạnh trong cơ thể hắn. Ainley đã chết, mặc dù Hàn Thạc hút Thần hồn hắn vào Đỉnh Linh, nó cũng sẽ dần dần tiêu tán giữa thiên địa. Khi hắn chụp lấy Ainley, với sự giúp đỡ của sức mạnh Đỉnh Linh trong người mình, Hàn Thạc thuận thế hút Thần hồn gã vào trong Vạn Ma đỉnh, để Đỉnh Linh luyện chế ma đầu cho hắn.
"A..."
Một tiếng kêu to, từ xa xa truyền đến. Hàn Thạc một tay ép vào người Ainley, làm ra vẻ hấp luyện thần lực trong cơ thể hắn, rồi cũng quay đầu nhìn theo thanh âm đó.
Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, cả sơn cốc bắt đầu xảy ra cảnh tượng tàn khốc nhất. Trong nháy mắt, tất cả mọi người tựa hồ đều điên lên, bất chấp tất cả công kích người bên cạnh. Những người âm thầm tu luyện phương pháp thôn phệ thần lực trên quyển trục, bây giờ muốn giết chết ngay một người để chứng minh quyết tâm của mình, còn những người không muốn hòa vào dòng nước đen như bọn người Eunice thì không thể không liều mạng ngăn cản, cũng chỉ vì mạng sống của mình.
Hàn Thạc thở dài, biết rằng dưới sự uy hiếp của tử vong và sức hấp dẫn thực lực tăng mạnh, đích xác không có bao nhiêu người có thể đứng yên được. Những người này sẽ làm mọi việc vì sinh tồn của mình, cũng hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn.
Vì có Broster, một trong những thủ lĩnh của liên minh Liệp Thần giả ở đây, Hàn Thạc không có biện pháp gì ngăn cản cụôc cạnh tranh tàn khốc trước mắt. Chỉ có thể bàng quan lo bảo vệ bản thân mình, đây là cũng là việc bất đắc dĩ.
Cũng may hắn vừa chọn một cách khó khăn nhất là động thủ với Rugg, hơn nữa còn chứng minh cho mọi người xung quanh về thực lực và sự tàn nhẫn của mình, do đó lúc này trong sơn cốc, Hàn Thạc đang đưa tay áp vào người Ainley và Rugg trong tay cầm mấy mũi tên là những người mà không ai dám chủ động tới trêu chọc. Hai người cũng là người nhẹ nhàng nhất trong sơn cốc.
Một tiếng rú thê lương thảm thiết vang lên, không ngừng vang vọng cả sơn cốc. Hàn Thạc vẫn bảo trì tư thế giả vờ nắm chặt Ainley, âm thầm quan sát cuộc chém giết máu me trước mắt.
Trong sơn cốc cũng có những người nguyên không muốn hòa vào dòng nước đục, nhưng gặp phải những tên điên đang cố gắng thôn phệ mình, cũng có vài người bắt đầu có dấu hiệu phát cuồng. Một vài người trong số đó dính vài vết thương nhẹ, khi liều mạng tránh né cũng đưa ánh mắt liếc về phía quyển trục khổng lồ lơ lửng trên hư không. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong cả sơn cốc, đến bây giờ hầu như không còn bao nhiêu người có thể bất động được. Eunice thực lực tu luyện đạt tới Hạ vị thần hậu kì cũng là một trong số đó. Thúc thúc nàng Ban Nại Đặc gặp phải mấy tên tu luyện sức mạnh Tử Vong, vốn là Thần Vệ của gia tộc Kerton công kích, cũng tựa hồ bị chọc giận, tùy thời có thể phát cuồng lên.
Rối loạn! Trong sơn cốc lâm vào tình trạng bạo loạn, mỗi người đều tựa hồ phát điên. Tới lúc cuối cùng, vài tên muốn trở thành Liệp Thần giả lại bắt đầu chém giết lẫn nhau, căn bản không còn lý trí gì nữa!
Broster bên trong huyệt động lặng lẽ quan sát tất cả những biến hóa ở ngoài, để tránh cho những người đó lao vào tự giết lẫn nhau toàn bộ chết sạch, không thể không dùng quyển trục khổng lồ hết lần này tới lần khác, không ngừng gạt những tên muốn thành Liệp Thần giả đang cố tình chém giết lẫn nhau ra, nếu không hắn cuối cùng cũng chẳng còn ai để mà dùng nữa cả.
- Đại nhân Broster, có thể thưởng cho ta tiểu thư Eunice chứ? Dù sao nàng cũng sẽ không trở thành người của chúng ta được. Cho ta chơi xong, ta sẽ giao cho thủ hạ ngài, họ muốn chơi hay muốn giết ta không quan tâm nữa! - Đột nhiên Laderman nãy giờ vẫn chắp tay cười hì hì nhìn những biến hóa trong sơn cốc, bây giờ khom người hướng về phía huyệt động nơi có Broster xin xỏ.
- Lần này ngươi giúp ta một việc lớn, ngươi đã có hứng thú với nữ nhân đó thì cứ buông tay mà làm, đừng lo gì hết! - Broster bên trong huyệt động căn bản không hề do dự, đồng ý thỉnh cầu của Laderman rất nhanh. Hắn quan sát nhất cử nhất động trong sơn cốc, đã sớm hiểu được Eunice cũng sẽ không để hắn sử dụng, đối với một người sớm muộn gì cũng sẽ chết, trước khi chết giao cho Laderman chơi một lần thì cũng chỉ là tận dụng phế vật mà thôi, hắn còn cần Laderman sau này phục vụ cho hắn nhiều hơn, đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
- Cám ơn Broster đại nhân! - Laderman hô lên vui mừng, hưng phấn lao về phía Eunice, có bộ dáng như không kìm chế được dâm dục.
Laderman là Trung vị thần tu luyện sức mạnh Hắc Ám. Trong sơn cốc cơ hồ không có bất kỳ ai có thể uy hiếp tới hắn, thêm nữa hắn lại là người phát ngôn của Broster, những người cố tình trở thành Liệp Thần giả và những người khác cố gắng bảo toàn mạng sống ai nấy đều tự động chừa cho hắn một con đường, tùy ý để hắn đi tới trước mặt Eunice không gặp cản trở gì.
Tới lúc này, Eunice bị những người xung quanh phát điên lên không ngừng ép về phía sau, đã không còn vẻ cao cao tại thượng lúc trước nữa. Tóc tai rối bời, sắc mặt lấm lem, có vẻ hơi chật vật. Khi nàng nghe Laderman xin xỏ, rồi thấy hắn lao vào mình, trong lòng Eunice tràn đầy sự tuyệt vọng, âm thầm quyết định chuẩn bị đợi khi Laderman đến gần, cho dù có chết cũng phải đả thương hắn.
- Ngươi dám hả! - Bên kia Ban Nại Đặc sắp mất lý trí, vừa thấy Laderman thần tình dâm dật đi tới gần Eunice, bạo nộ hét lớn, từng đạo tơ Tử Vong bắn tung tóe khắp nơi, hướng thẳng về phía Laderman. Thần chi lĩnh vực Tử Vong cũng triển khai ra, chung quanh những người vây công hắn bị một đóa hoa xương rất lớn đánh cho ngã nghiêng ngã ngửa.
- Broster đại nhân, phiền ngài giúp ta một tay! - Laderman thần sắc không thay đổi, cao giọng khẩn cầu.
Quyển trục đang treo lơ lửng giữa không trung lại một lần nữa giáng xuống, lần này không giống lúc vừa nãy chỉ là ngăn cản Hàn Thạc đánh chết Rugg, mà là trực tiếp đánh thẳng vào người Ban Nại Đặc. Sức mạnh Hủy Diệt kinh khủng đột nhiên từ trên quyển trục bộc phát ra. Ban Nại Đặc không kịp kêu một tiếng đã ngã xuống đất, cả người co quắp kịch liệt.
- Eunice tiểu thư, bây giờ còn có ai có thể cứu ngươi. Hắc hắc, ta ở pháo đài lâu như vậy rồi cũng chỉ ngắm trúng có một người thôi, đáng tiếc ngươi vẫn lạnh lùng với ta như vậy, làm ta cả ngày đều tơ tưởng. Rốt cục, hôm nay rốt cục có thể nếm thử mùi vị tuyệt vời của ngươi, có phải ngươi cũng rất kỳ vọng không, ha ha... - Laderman cười lớn lao về phía Eunice. Thân thể hắn biến thành từng đạo ảo ảnh, làm người ta căn bản không phân biệt rõ ai mới là người thật.
Vốn Eunice định trước khi chết đánh một cú thật mạnh vào Laderman, đột nhiên phát hiện ra mình không thể nào hạ thủ được. Nàng bất giác hoảng hốt đau khổ, thầm nghĩ thôi rồi, hay là ta tự kết thúc tính mạng, khỏi chịu sự lăng nhục của một tên ghê tởm như vậy.
Đại Ma Vương
Quyển 5