Đại Ma Vương

Chương 435: Cây Hồn Châu




- Phụ thân, đi theo con! - Tiểu Khô Lâu từ trong làn nước bay ra liền quay sang Hàn Thạc truyền tin tức.
Hàn Thạc chưa kịp phản ứng, Cốt Ma đã nghe lệnh mang hắn lượn một vòng rồi đáp xuống bên cạnh Tiểu Khô Lâu.
"Vèo"
Tiểu Khô Lâu hạ xuống trên người Cốt Ma rồi thúc một cái. Trong nháy mắt, cả ba đã tiến vào lòng tử hải sâu thẳm.
Hàn Thạc dùng tử khí ngưng kết thành thân thể khô lâu cực kỳ cứng rắn. Thân thể Tiểu Khô Lâu và Cốt Ma lại càng cứng cỏi hơn, nếu không cả đám sẽ không chịu nổi sức ăn mòn của tử hải. Cứ như vậy, cả ba thẳng tiến vào lòng tử hải, tốc độ chỉ bị ảnh hưởng một chút bởi sức nổi của nước biển mà thôi.
Phóng mắt nhìn quanh trong lòng tử hải đều là màu đen ảm đạm không có ánh sáng. Dưới chỗ này thì thị lực cũng không còn tác dụng gì, Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu đều dùng cảm giác để đi tới. Bất quá thần thức của Hàn Thạc cường đại không gì sánh được, có thể chiếu rọi rõ ràng cảnh quan xung quanh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Tại đây không có bất kỳ một bất tử sinh vật nào tồn tại, cũng không có thực vật gì kỳ lạ. Ngoại trừ làn nước đen kịt ra, không có một cái gì đặc biệt khiến Hàn Thạc chú ý.
- Chúng ta tới chỗ này vậy? - Hàn Thạc hỏi Tiểu Khô Lâu.
- Tại đây có một loại thực vật kỳ lạ sinh trưởng. Sở dĩ con phải chinh phục tử hải ở phía Đông, ngoại trừ đối phó với Đồ Mặc Giáp thì cũng vì mong có được loại thực vật này. - Tiểu Khô Lâu trả lời.
Nó vừa nói như vậy thì lòng hiếu kỳ của Hàn Thạc lập tức trỗi dậy. Hắn đã không còn như trước cho rằng Vong Linh giới là một thế giới tịch mịch thê lương. Từ tác dụng kỳ diệu của U Oánh tinh rồi Hắc Kiên tinh mà hắn đã hấp nạp, Hàn Thạc biết Vong Linh giới đầy rẫy chuyện thần kỳ.
Trong làn tử thủy cuồn cuộn, Hàn Thạc không cảm ứng được một gốc thực vật nào sinh trưởng. Tiểu Khô Lâu nói sở dĩ nó không thể tha Đồ Mặc Giáp cũng do muốn có được gốc thực vật kỳ diệu kia. Điều này nói lên nó cực kỳ quý hiếm, bằng không Tiểu Khô Lâu sẽ không nguyện ý tổn hao một cái giá đắt như vậy.
- Loại thực vật đó có gì thần kỳ vậy? - Hàn Thạc lập tức hỏi tiếp.
"Ầm ầm!"
Một âm hưởng quái dị đột nhiên truyền đến từ phía xa. Thần thức của Hàn Thạc có thể cảm nhận rõ ràng đang có rất nhiều bất tử sinh vật đang cuồn cuộn xông đến. Khí tức đám bất tử sinh vật này yếu nhược hơn nhiều so với Đồ Mặc Giáp nhưng cao hơn so với đám bất tử sinh vật của tử hải.
Tiểu Khô Lâu không trả lời ngay, dĩ nhiên là nó cũng phát hiện thấy đám bất tử sinh vật đang xông tới kia. Chỉ thấy Tử ma nhãn vốn không hiện ra quang mang đột nhiên bắn ra sắc tím chói lọi mang theo một loại lực lượng tà ác kỳ dị.
- Đồ Mặc Giáp đã bị ta giết chết. Các ngươi hoặc là thần phục ta hoặc là mãi mãi biến mất như gã, lựa chọn đi! - Tín niệm khổng lồ của Tiểu Khô Lâu hòa cùng thủy triều nhẹ nhàng phát ra.
Đến lúc này thì Hàn Thạc đã phát hiện đám sinh vật của tử hải đang kéo đến đây đều giống một số loại cá biến dị kỳ lạ trên đại lục Csia. Trên người bọn chúng đều có một số gai xương bạch cốt đặc thù, hoặc là có vẩy cá, nhìn vô cùng quái lạ.
Hiển nhiên, tin tức khổng lồ mà Tiểu Khô Lâu truyền ra đã tạo thành một lực trùng kích cực mạnh với bọn chúng. Cả đám đang hùng hổ lao tới lập tức đình chỉ lại rồi bàn bạc cái gì đó.
- Các ngươi không có lựa chọn. Rời khỏi Đồ Mặc Giáp thì các ngươi đối với ta không còn uy hiếp được gì nữa. Lập tức hướng ta thần phục, đồng thời tuyên thệ phục vụ ta. Bằng không các ngươi chỉ có con đường vĩnh viễn biến mất. - Tiểu Khô Lâu tiếp tục gia tăng áp lực.
- Chúng ta nguyện ý thần phục! - Không để Tiểu Khô Lâu chờ lâu, đám tử hải sinh vật này khuất phục rất nhanh dưới uy thế của nó. Từng tên lần lượt tuyên thệ thần phục Tiểu Khô Lâu, chịu linh hồn ấn ký vĩnh viễn không thể phản bội chủ nhân.
Đây là sự việc rất phổ biến tại Vong Linh giới. Một ngày nào mà thủ lĩnh bị tiêu diệt thì kẻ thắng có thể tiếp thu toàn bộ lực lượng của đối phương. Vong linh sinh vật đẳng cấp thấp thần phục Vong Linh sinh vật cao hơn là chuyện thường tình tại đây. Tại Vong Linh giới không có cái gì gọi là lòng trung cũng như là phản bội.
- Tốt, các ngươi mang ta đi xem cây Hồn Châu! - Tiểu Khô Lâu truyền tin.
- Chủ nhân, xin theo chúng ta! - Đám tử hải sinh vật cung kính quay đầu, dẫn Tiểu Khô Lâu và Hàn Thạc vào lòng biển sâu thẳm.
- Phụ thân, tại tử hải phía Đông này có một loài thực vật kỳ lạ gọi là cây Hồn Châu. Cây này sẽ kết ra một loại quả gọi là quả Hồn Châu. Nếu ăn được quả này thì có thể làm cho chúng con có trí tuệ. Đối với tiểu Thổ tiểu Kim mà nói, việc này sẽ đẩy nhanh hơn quá trình tiến hóa của bọn chúng. Chỉ có điều trí tuệ sẽ chỉ phát sinh trên những sinh vật cao cấp mà thôi, cũng chỉ có sinh vật cấp cao ăn quả này mới có thể gia tăng thêm trí tuệ. Còn các loại như cương thi hay Tăng Ác có nuốt quả Hồn Châu này vào thì cũng vô dụng. - Tiểu Khô Lâu giải thích cho Hàn Thạc.
- Thực vật có thể gia tăng trí tuệ sao, rốt cuộc là chuyện gì vậy? - Hàn Thạc cả kinh, vội hỏi.
Vấn đề này tựa hồ Tiểu Khô Lâu cũng khó có thể nói một cách quá rõ ràng được. Nó nghe Hàn Thạc hỏi thì Tử Ma Nhãn lập lòe một hồi rồi đáp:
- Con cũng không hiểu rõ lắm, bởi vì cũng chưa từng thấy qua mà cũng chỉ nghe vậy thôi. Cụ thể thế nào thì chỉ có thể xem tận mắt mới biết.
Hàn Thạc lúc này đã hiếu kỳ tới cực điểm, nghe vậy thì cũng không hỏi gì thêm. Hắn vừa dùng thần thức thám thính xung quanh vừa yên lặng suy đoán quả Hồn Châu kia rốt cuộc thế nào mà có khả năng gia tăng trí tuệ cho bất tử sinh vật.
Qua một hồi, đám bất tử sinh vật kia dẫn Tiểu Khô Lâu và Hàn Thạc tới một khu vực nước đen như mực. Vừa tới nơi, đủ các loại lực lượng linh hồn hỗn loạn nhao nhao bám lấy thần thức của Hàn Thạc.
Hàn Thạc cả kinh. Nếu là lần đầu tiên gặp phải loại lực lượng này chắc hắn sẽ cực kỳ bối rối đối với loại trói buộc này. Thế nhưng hắn tu luyện ma công đã nhiều năm, về việc vận dụng thần thức đã sớm có tâm đắc. Trong nháy mắt, thần thức của hắn đã như kiếm sắc chặt đứt sự liên hệ với chung quanh.
Mấy loại lực lượng kia đang cuồng mãnh tiến nhập vào trong đầu Hàn Thạc lập tức bị diệt trừ hoặc cắt đứt, không hề có một điểm lực lượng linh hồn nào có thể ảnh hưởng đến hắn. Hàn Thạc quay đầu nhìn lại thì thấy cả Tiểu Khô Lâu và Cốt Ma đang đờ cả ra, dường như đều đang bị ảnh hưởng của các lực lượng linh hồn kia áp chế.
Nhờ vào mối liên hệ với Tiểu Khô Lâu, một sóng thần thức từ Hàn Thạc đột nhiên ập tới nó. Tiểu Khô Lâu đang ngây ngốc bị ý niệm của Hàn Thạc đánh thức lập tức có phản ứng, ánh sáng từ bên trong Tử Ma Nhãn lại lóe lên, thần tình ngây ngốc vụt biến mất. Sau đó nó lại dùng mối liên hệ với Cốt Ma để đưa lực lượng của mình vào.
Cốt Ma vừa nghe Tiểu Khô Lâu hô hoán thì lập tức thân thể to lớn lắc lư rồi thần niệm từ nó lập tức phát ra ngoài.
- Chủ nhân, những kẻ mới thần phục không nhắc nhở người về tình huống này, xem ra bọn chúng không có ý tốt! - Cốt Ma rít gào biểu đạt sự phẫn nộ, bay vút về một tử hải sinh vật cách đó không xa. Không đợi cho sinh vật kia kịp phản ứng, nó đã nghiền nát kẻ xấu số thành tro bụi.
- Chủ nhân, hãy khoan dung cho chúng ta! Chúng ta cho rằng người có thể giết chết Đồ Mặc Giáp thì nhất định có thể dễ dàng tránh né lực lượng xung quanh cây Hồn Châu. Xin lỗi, chúng ta đã không nhắc nhở trước cho người. - Cả đám tử hải sinh vật sợ hãi khôn kể, vội vội vàng vàng truyền tin cho Tiểu Khô Lâu.
- Thôi, bỏ qua cho bọn chúng đi. Hừ, ta thấy các ngươi đang muốn thử xem thực lực của ta có phải không. Vừa rồi coi như ta không tính toán, nếu có lần thứ hai, các ngươi đừng mơ tưởng tồn tại ở Vong Linh giới nữa. - Tiểu Khô Lâu lạnh giọng.
Cốt Ma nghe Tiểu Khô Lâu phân phó thì thôi cũng không truy đuổi nữa. Chỉ là bọn tử hải sinh vật vẫn không ngừng cầu xin tha thứ. Sau đó, nước biển đang đen như mực bỗng nhiên nhạt đi một chút.
Một cây đại thụ khô màu nâu quấn bện lại thành một khối, rễ cây mọc sâu vào giữa đám loạn thạch. Có mười mấy quả hình ovan màu xám to cỡ nắm tay treo lủng lẳng trên cái cây đại thụ kỳ lạ này.
Xung quanh cây đại thụ là một không gian màu nâu xám mờ. Từng đoạn giống như là ký ức của năng lực linh hồn bay hỗn loạn bốn phương tám hướng quanh cây. Chúng như từng sợi dây mỏng lần lượt tiến vào giữa cây, giống như là chất dinh dưỡng cho cây vậy.
- Xung quanh cây Hồn Châu, do tử hải hấp thụ một số lực lượng ký ức trôi nổi rồi ngưng tụ vào cây hình thành nên quả Hồn Châu. Nếu có thể dùng được quả này thì có thể khiến cho một số bất tử sinh vật đẳng cấp cao thành có trí tuệ cao hơn. - Đám bất tử sinh vật của tử hải đi theo Tiểu Khô Lâu giải thích.
- Phụ thân, những quả Hồn Châu này theo lời đồn có thể gia tăng trí tuệ, người thử xem! - Tiểu Tiểu Khô Lâu nói với Hàn Thạc.
Hàn Thạc hiếu kỳ cực độ, bước tới bên cây Hồn Châu, ngắt lấy một quả rồi dùng lực lượng của thần thức nghiền nát.
Đột nhiên, đủ loại tình tự lộn xộn bao gồm cả một số ký ức và cảm ngộ bỗng nhiên tuôn vào sâu thẳm trong não Hàn Thạc. Lượng lớn thể ngộ trong quả Hồn Châu không biết có phải là của các sinh vật trong Vong Linh giới không. Phần lớn trong số đó thì Hàn Thạc đều có thể giải thích, nhưng cũng có một bộ phận mới mẻ hắn chưa nghe thấy bao giờ.
Đang lúc đầu óc hắn hỗn loạn, bỗng nhiên một đoạn ký ức về khống chế và buông lỏng dục vọng nhảy vào. Hàn Thạc đang còn phiền não vì chưa thể đột phá cảnh giới Túng Dục, dường như tỉnh ngộ chìm vào trạng thái ngây ngốc.
Đại Ma Vương
Quyển 5