Đại Ma Đầu

Chương 483: Độc Giác Cuồng Ma (hạ)





Lập tức, cũng không dám có nửa điểm do dự. Trực tiếp lấy ra một hạt đan dược đen kịt nuốt vào bụng, cơ hồ trong chốc lát, Minh Vô Tà cuồng bạo.

Hắc khí nồng đậm đen kịt liền xuất hiện trên mặt của hắn. Vốn chỉ có khuôn mặt màu xám, hiện ra đủ loại hình dáng trang sức huyển ảo. Con mắt tràn ngập tơ máu, răng nanh nổi lên. Thân hình của hắn, cao lớn hơn vài lần, nhất là cái sừng, lúc này đã đỏ tươi giống như máu, giống như một tuyệt thế hung thú từ trong Ma Giới chạy ra. Xa xa, cảm thụ khí tức nguy hiểm cuồng bạo phát ra trên người của hắn, làm cho người ta nhìn thấy tim đập chân run.

Hắn lúc này, thể trạng có thể so được với con lôi thú kia, cũng không kém nhau bao nhiêu. Răng nanh dài, tiếng gào thét đinh tai nhức óc. Ánh mắt thô bạo nhìn chằm chằm vào Thiên Lôi Thú cùng thánh nữ, lạnh lùng không có nửa điểm tình cảm thuộc về sinh vật có trí tuệ. Vừa sải bước đã vài chục trượng, một quyền đánh ra hắc khí tràn ngập khí tức hủy diệt, oanh kích lôi thú.

Thiên Lôi Thú cũng là kỳ thú hiếm thấy trong thiên hạ, không cam lòng yếu thế gào thét một tiếng, phun ra một quả thiên lôi cầu nhỏ xíu, xì xì xì, không khí bị lực lượng của lôi điện dẫn nổ, vặn vẹo thành mảnh vỡ, hình thành một vệt đen trên hư không. Có thể thấy được uy lực của lôi cầu lớn như thế nào.

- WOW, tên kia biến thân hình như là chủng tộc Độc Giác Cuồng Ma nổi danh cường thế trong Ma Giới a.

Dực Không ở trong thần niệm của Lôi Động, sợ hãi thán phục không thôi:

- Độc Giác tộc này từ đâu xuất hiện? Chẳng lẽ là huyết mạch hậu duệ của Độc Giác Cuồng Ma?

Ma Giới? Độc Giác Cuồng Ma, trên mặt của Lôi Động có chút lúng túng. Quả nhiên, cho dù là tộc người nào cũng không thể khinh thường, nhất là loại trẻ tuổi ưu tú của chủng tộc đó. Chỉ là một gia hỏa có thực lực Trúc Cơ kỳ đỉnh phong, khi biến thân lại cường đại như thế. Trong nội tâm không khỏi cảm giác một phần. Tự nhiên, Lôi Động cũng không phải là người không có thủ đoạn, dựa vào đủ loại phương thức của hắn, vẫn chiếm được ưu thế rất lớn.

Nhưng Lôi Động lại không biết, tên Minh Vô Tà này, ở bên trong Độc Giác tộc, là người trẻ tuổi ưu tú cực kỳ hiếm thấy. Kế thừa huyết mạch Độc Giác Cuồng Ma vô cùng nồng đậm, dù vậy, hắn biến thân một lần, cũng phải trả cái giá thật lớn. Thời gian biến thân càng lâu, hắn càng bất lợi, sau đó cần thời gian khôi phục càng dài. Nhưng mà, thời điểm hắn biến thân, khẳng định cũng có chút thủ đoạn ứng phó khi suy yếu, nếu không, cho dù chiến thắng Thiên Lôi Thú, chỉ sợ cũng chỉ có con đường chết.

Thiên lôi cầu nổ tung, đụng vào đấm của Độc Giác Cuồng Ma. Năng lượng hắc bạch giao nhau, kích động sóng xung kích khuếc tán, xé rách không khí, lan tràn ra bên ngoài. Băng tuyết tích lũy trên mặt đất không biết bao nhiêu năm, nổ tung bay đầy trời. Cho dù là thổ địa, cũng bị cày thành một đường, hình thành cái hố không nhỏ.

Nghe nói Độc Giá Cuồng Ma của Ma Giới rất lợi hại, nhưng Minh Vô Tà, cuối cùng còn trẻ tuổi, bản thể thực lực quá yếu. Thi triển biến thân chi thuật, cũng yếu hơn thiên lôi cầu nửa trù. Sau đó lui ra phía sau, trong miệng phun ra huyết dịch đỏ tươi, nhưng mà, thô bạo trong mắt hắn không giảm lại tăng lên rất nhiều, ma khí toàn thân nồng đậm mà cuồng bạo. Không có bất kỳ lùi bước, giống như chiếc xe tăng hạng nặng, đánh tới Thiên Lôi Thú.

Đây cũng là Độc Giác Cuồng Ma, trời sinh hiếu chiến, vô cùng cuồng bạo, càng đánh càng hăng. Xem như ở Ma Giới, cũng là một trong những chủng tộc cực kỳ khó chơi.

Lôi Động thấy cũng phải hít một hơi lạnh, sức chiến đấu của Độc Giác tộc thể hiện ra ngoài, đã không thua gì cường giả Kim Đan hậu kỳ. Cho dù là trong nhân loại, thực lực bình thường cũng là Kim Đan trung kỳ có gặp phải, cũng phải nhượng bộ lui binh.

Quả nhiên, trên thế giới này, chủng tộc mọc lên san sát như rừng, có thể sống sót cũng không phải thế hệ đơn giản.

Trước kia Lôi Động có nghe nói qua, nhân loại sinh tồn trong thế giới này, còn có rất nhiều rất nhiều chủng tộc. Nhân loại, cũng chỉ là một trong số đó. Nhưng lại không phải là chủng tộc cường đại.

Hiện giờ xem ra, chủng tộc khác, quả nhiên không thể khinh thường. Tu La nổi tiếng, Dực Thần tộc các loại. Mà Độc Giác tộc chỉ là tiểu tộc, cũng có được sức chiến đấu cường đại. Nguồn truyện: Truyện FULL

Trong tầm mắt của Lôi Động, thoáng cái khoáng đạt không ít. Mặc dù nói chính mình gặp kỳ ngộ rất nhiều, thực lực trong cùng lứa, dường như không kém. Nhưng thế giới này thực quá lớn, lớn đến mức không cách nào tưởng tượng. Khẳng định còn có rất nhiều, cho dù là trong cùng lứa, cũng có rất nhiều tồn tại cường đại hơn rất nhiều.

Mà tên Độc Giác thiếu chủ này, đã bắt đầu sử dụng Phá Hồn Chùy, hình như hắn cũng phục dụng đan dược kích phát lực lượng. Ma khí toàn thân tràn ngập cuồng bạo, phối hợp với tinh thạch đen kịch như mực, rót vào trong Phá Hồn Chùy. Theo động tác của hắn, Phá Hồn Chùy phát ra uy nghiêm vô cùng cường đại, giống như một thanh tuyệt thế hung thú,

còn sống sờ sờ.

Nhưng mà, loại bảo vật này, cũng không phải tồn tại như Độc Giác thiếu chủ có thể khống chế. Nếu không có thái thượng trưởng lão của bọn họ dùng máu huyết tế luyện, giờ phút này tên Độc Giác thiếu chủ đã bị cắn trả mà chết. Nhưng dù vậy, cũng không phải tiện tay là có thể đánh ra, chi bằng tốn hao đại lượng thời gian cùng ma khí, mới có thể miễn cưỡng thúc dục Phá Hồn Chùy.

Thấy tình huống như vậy, Thánh nữ cũng không có chút hoang mang nào. Nàng từ trên lưng của Thiên Lôi Thú nhảy xuống, phù phiếm trên không trung. Tùy ý cho Thiên Lôi Thú, giao đấu với Minh Vô Tà. Mà nàng, thì hừ lạnh một tiếng, lấy một cái cờ xí màu đen, bắt đầu bấm pháp quyết, cờ xí màu đen bay ra,lơ lửng trên không trung, theo gió bay phất phới. Cùng lúc đó, Thánh nữ đánh pháp quyết, càng trướng càng lớn, xung quanh của nó, lại huyễn hóa ra trên trăm tiểu kỳ.

Những thanh tiểu kỳ này, bỗng nhiên hừng hực thiêu đốt. Thời điểm này, phát sinh chuyện kỳ lạ. Mỗi một cây tiểu kỳ sau khi thiêu đốt, liền biến ảo thành một con ảnh trùng.

Trên trăm con ảnh trùng, phát ra tiếng kêu gào, mỗi con đều có màu hồng giống nhau, nhanh chóng đánh về phía Độc Giác thiếu chủ.

Uy thế như vậy, Lôi Động cũng phải động dung, mỗi một con ảnh trùng vô cùng nhanh chóng, nhưng không tính là quá mạnh. Nhưng nếu trên trăm con, tu sĩ Kim Đan lâm vào trong đó, cũng vô cùng chật vật. Phải biết rằng, thứ này là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cũng có thể đè chết. Trên trăm con ảnh trùng, thanh thế vô cùng to lớn. Không phải một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, có thể chọi cứng.

Mà thánh nữ này, quả nhiên không thể khinh thường.

Nhưng mà, Minh Vô Tà vô cùng tà môn. Loại thời điểm này, hắn vốn bị chiến ý che mờ tâm trí. Nhưng đột nhiên gia tốc, dùng tốc độ cuồng bạo nhanh chóng nhất, ngăn cản ảnh trùng trước mặt, toàn thân bốc cháy ma diễm hừng hực,sau đó quát lớn một tiếng. Chấn đắc người ta đầu choáng mắt hoa, tâm huyết khí dâng trào, những con ảnh trùng vô cùng nhanh chóng này, thình lình công kích về phía của hắn, không hề để ý tới lệnh của thánh nữ.

- Khặc khặc, thánh nữ ngươi trộm Ngự Trùng Thuật của Độc Giác tộc của chúng ta, lại dùng nó đối phó Độc Giác tộc chúng ta, đúng là quá ngây thơ rồi.