Đại Ma Đầu

Chương 390: Suy ngẫm về U Minh Đại Pháp





Lôi Động vừa ra tay thì chính là một chiêu Hắc Long Phì. Một con Hắc Long sống động tối đen như mực phát ra tiếng rồng ngâm hướng về phía Thượng Quanh đánh tới giống như gió cuốn mây tan.

Pháp thuật tinh diệu mà có khí thế phi phàm như vậy nhất thời khiến cho Thượng Quan biến sắc không thôi. Mà thần sắc của những người còn lại cũng đều trở nên ngưng trọng.

Thượng Quan vội vàng lấy ra một tấm lá chắn màu bạc, bốn phía phát ra linh quang. Cái lá chắn kia liền đòn gió lớn lên. Chỉ trong thời gian nửa tức liền biến ảo lớn đến hơn một trượng. Vừa vặn đỡ lấy Hắc Long Phì.

Ầm.

Một tiếng động thật lớn vang lên. Hắc Long Phì đánh mạnh lên cái lá chắn, khí kình của nó liền tán dật ra bốn thương tám hướng. Mà Thượng Quan kia thì trực tiếp bị một kích hung hăng đánh cho bay ngược về phía sau. Mà cùng lúc đó, thanh phi kiếm Xích Luyện của Lôi Động đã theo thần hồn của hắn phát ra. Hóa thành một đạo hỏa diễm du động như cá, nhẹ nhàng mà mềm mại đuổi theo.

Keng keng keng.

Thượng Quan bị đánh ngược về phía sau chỉ có thể đỡ đòn chưa không hề có lực hoàn thủ. Vài lần trốn tránh không kịp liều thiếu chút nữa bị phi kiếm Xích Luyện đâm thủng.

Mắt thấy cái thượng phẩm kia của Thượng Quan đã sắp không ngăn cản được nữa. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Đội trưởng vội vàng quát lên một tiếng.

- Đủ rồi, Lôi huynh đệ, ngươi thắng rồi. Nếu hắn còn tiếp tục bị đánh nữa thì cái lá chắn thượng phẩm của Thượng Quan khẳng định là sẽ bị phá hỏng. Cái này không thể được.

Lôi Động nghe vậy thì liền thu hồi Xích Luyện. Chắp tay cười nói.

- Đa tạ Thượng Quan huynh.

- Hừ.

Sắc mặt của Thượng Quan có chút trắng bệch, bên trong vẻ mặt dường như là có chút gì đó không phục.

Vừa rồi đều là tại mình quá mức khinh thường, khiến cho Lôi Động chiếm được tiên cơ. Nếu không chắc chắn hắn cũng sẽ không chật vật như vậy. Huống chi nếu mình sử dụng thủ đoạn tuyệt sát…

- Thượng Quan, ngươi cũng đừng có không phục, tuy rằng thủ đoạn tuyệt sát của ngươi rất lợi hại.

Đội trưởng thấy dường như trong lòng của Thượng Quan có chút không phục, liền cảnh cáo.

- Ta thấy pháp thuật Hắc Long và kiện cực phẩm phi kiếm của của Lôi huynh đệ đều cực kỳ mạnh mẽ. Mà vừa rồi trong lúc hắn sử dụng vẫn nhẹ nhàng như thường. Ngươi có thể khẳng định rằng hắn sẽ không có những đòn sát thủ khác sao? Nếu như hắn sử dụng đòn sát thủ, nhất định là ngươi sẽ ăn không tiêu

Trong lúc nói chuyện, hắn cũng vài lần đưa mắt nhìn về phía Lôi Động. Thấy sắc mặt của hắn dường như cũng không có ý kiến thì liền thầm nghĩ quả nhiên là hắn đã đoán trúng. Thử nghĩ xem, một người dám dùng giá cả cao hơn thị trường để mua huyết nhục của yêu thú Kim Đan sao có thể là quỷ nghèo được?

Sắc mặt của Thượng Quan khẽ biến, thu hồi vẻ cuồng ngạo, chắp tay nói với Lôi Động.

- Lôi huynh đệ, tiểu đệ thua tâm phục khẩu phục.

- Lôi mỗ cùng là dùng thủ đoạn mà thôi, nếu không lấy thủ đoạn của Thượng Quan huynh, làm sao có thể phân thắng bại ngay được.

Lôi Động khách khí nói một câu.

- Đâu có đâu có, lúc trước đúng là tiểu đệ đã coi thường Lôi Huynh, xin chớ trách tội.

Thượng Quan càng thêm khách khí.

- Được rồi, các ngươi cũng đừng có khiêm tốn với nhau thế nữa.

Tâm tình của đội trưởng có chút thoải mái. Suy cho cùng thì Lôi Động cũng là cao thủ có thực lực còn vượt trên cả Thượng Quan. Càng như vậy hắn lại càng có lòng tin đối với chuyến đi săn lần này. Liền khách khí đối với Lôi Động một chút, chính thức thừa nhận hắn là một thành viên của tiểu đội. Cũng nhất nhất giới thiệu mọi người với hắn. Nhưng vì đảm bảo riêng tư, tất cả mọi người đều chỉ giới thiệu dòng họ. Đội trưởng họ Tiền, tự nhiên được gọi là Tiền đội trưởng. Ở trong cái tiểu đội này chính là cao thủ đệ nhất có tu vi Trúc Cơ đỉnh. Nhưng mà hắn bị giữ lại ở cái cảnh giới này đã khoảng chừng mười lăm năm rồi. Cũng là bởi vì như vậy mà hắn mới phải liều lĩnh chạy ra ngoại hải để tích cóp linh thạch, chuẩn bị mua một ít đan dược đột phá cao cấp nhất, tiếp tục thử vận may.

Đã bị giữ lại mười lăm năm. Loại thời giờ này khiến cho Lôi Động không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh. Tuy rằng hắn đã sớm dự đoán được đột phát từ Trúc Cơ lên Kim Đan rất khó khăn. Cũng hiểu được có rất nhiều người dù có cố gắng cả đời thì cũng vẫn bị giữ lại ở tu vi Trúc Cơ kỳ đỉnh phong. Nhưng mà sau khi nghe được cái con số khiến cho người ta sợ hãi kia. Hắn liền suy nghĩ một chút. Tu vi không hề tiến thêm chút nào trong mười lăm năm. Cái này đủ để khiến cho người ta điên lên mất. Cũng khó trách vì sao mà tu sĩ vì muốn đột phá từ Trúc Cơ lên Kim Đan mà sự tình gì cũng đều nguyện ý đi làm.

Còn cái tên Thượng Quan đã giới thiệu qua lúc trước kia. Hắn không phải làm việc này chỉ vì linh thạch mà chủ yếu là vì lịch lãm. Đương nhiên, nếu có thể kiếm được nhiều linh thạch một chút thì tự nhiên cũng là không thể tốt hơn.

Trong tiểu đội sáu người này chỉ có một nữ tử duy nhất. Bề ngoài của cô gái này giống như một thiếu phụ thùy mị, trên trán có một cỗ phong lưu ý nhị. Nhất là sau khi Lôi Động thể hiện ra thực lực lúc vừa rồi, nàng bắt đầu liên tiếp làm vài cái mị nhãn về phía hắn.

Nàng cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng thứ tám. Họ Thanh, tất cả mọi người đều gọi nàng là Thanh nương tử. Đội trưởng trộm truyền âm cho Lôi Động. Bảo hắn đừng có trêu chọc Thanh nương tử này. Độc nhất là lòng dạ nữ nhân. Trên người nàng có đủ loại đồ vật công pháp xảo quyệt, ngoan độc. Đừng thấy nàng bình thường cười tươi như hoa mẫu đơn mà nhầm. Nhưng mà một khi lật mặt thì còn tàn nhẫn hơn tất cả những người khác.

Đối với cái loại nữ tử như thế này, Lôi Động tự nhiên là tôn kính mà không thể gần gũi.

Hai người còn lại, một người họ Triệu, một người họ Trương. Người đầu tiên có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ bảy. Người thứ hai có tu vi Trúc Cơ kỳ tầng thứ chín.

Hai người đều là nam tử trung niên, thực lực cũng xem như không tầm thường. Nói chung, Tiền đội trưởng cũng giới thiệu cho Lôi Động biết một chút đặc sắc trong công pháp của bọn hắn cùng với sở trường của họ.

Bởi vì Lôi Động hiển lộ ra thực lực không tầm thường và tiền vốn. Khiến cho mọi người cũng đều thật sự hoan nghênh đối với Lôi Động. Dù sao thì đối với một người đồng đội không lấy chiến lợi phẩm, lại còn chịu bỏ tiền ra, ai mà không thích?

Mọi người tạm thời tách ra, đều tự chuẩn bị những việc cá nhân của mình.

Ba ngày sau, lại tụ tập ở bên ngoài cái đảo này. Tất cả mọi người ngồi trên một con thuyền chiến loại nhỏ của Tiền đội trưởng, lập tức đi ra bên ngoài. Vừa đi ra bên ngoài, Tiền đội trưởng liền nói với Lôi Động.

- Con thuyền chiến này chính là vật dụng tư nhân của Tiền mỗ. Tiền mỗ cũng không thu phí mà trực tiếp mang ra sử dụng. Nhưng mà những tiêu hao sinh ra trong lúc tập thể hoạt động thì nhất định cả tiểu đội đều phải trả tiền.

Lôi Động đánh giá cái chiến thuyền loại nhỏ kia một chút. So với một ít chiến hạm loại nhỏ của Âm Sát Tông thì thua kém không biết bao nhiêu cấp bậc. Cái loại thuyền chiến này, kỳ thật nếu nói trở lại thì hẳn là ở bên Khang Châu của Lôi Động phát triển hơn.