Đại Ma Đầu

Chương 1147: Thu hoạch cực kỳ phong phú (thượng)





Cho đến khi gặp được Lôi Động, ngay từ đầu ý nghĩ của nàng cũng rất nhiều, chẳng qua là đang khảo sát thực lực và năng lực của Lôi Động, nhưng theo sự cường thế bá đạo của Lôi Động, dù là thực lực cá nhân cường đại hay thực lực tổng hợp cường đại đều dần dần khiến Minh Cơ quy tâm.

Nhưng Minh Cơ càng quy tâm thì càng sợ hãi chuyện xưa tái diễn, vào thời khắc mấu chốt nhất, chủ nhân này lại thất bại ở mặt nữ sắc. Bởi vậy nàng liền thừa dịp khi tự chủ của hắn có tương đối chênh lệch, lại bị bản năng Ma thể xâm nhập, nàng thi triển ra diệu kế và thủ đoạn đầu độc liên tiếp khiến tất cả những dục vọng tà ác nhất từ sâu trong nội tâm Lôi Động đều bị lộ ra ngoài.

Hơn nữa, Minh Cơ cảm thấy như vậy mới có lợi cho thể xác và tinh thần của chủ nhân. Chủ nhân chung tình với nữ tử nhân loại mang thai kia, trước tiên không nói đến lúc đó có thể trở về hay không, nhưng bị cảm xúc âm u tra tấn vạn năm sẽ khiến chủ nhân mất đi tỉnh táo và lý trí chính thức. Minh Cơ, cũng không muốn chủ nhân mà thật vật vả mình mới coi trọng, cho là có thể làm đại sự cuối cùng lại trở thành một người điên.

Cũng không biết sau bao lâu, Lôi Động cũng chậm rãi đứng dậy với toàn thân đau nhức.

Dù lấy Ma thân cực kỳ cường tráng nhưng đồng thời nghênh chiến hai nử tử nổi bậc trong Tiên Ma hai tộc vẫn khiến Lôi Động cảm thấy không chịu đựng nổi.

Mà Thống Khổ Nữ Vương và Thương Lan Tiên Tử cũng nhao nhao tỉnh lại, họ đều để tứ chi lên trên người Lôi Động. Tuy rằng hai thân thể kia đều hoàn mỹ đến cực điểm, khiến giờ Lôi Động phải chép miệng không thôi. Nhưng Lôi Động giờ đã khôi phục lý trí, lại phát tác được hết dục vọng đã kìm nén từ lâu nên giờ ý thức đã cực kỳ khác trước.

Hắn cưỡng ép khắc chế dục vọng của mình, sau đó liền cảm thấy đau đầu một hồi, cua được nữ tử của Tiên Ma hai tộc, quay lại không biết phải ăn nói với Uyển Ngôn ra làm sao nữa đây.

Bất quá, Lôi Động từ trước đến nay đều là người quyết tuyệt, nếu đã làm thì không có gì phải hối hận cả. Mà lấy cá tính của hắn cũng không thể nào tiêu diệt, hủy thi diệt tích các nàng được.

- Chủ nhân, ngài tỉnh rồi? Cảm giác có sao không?

Minh Cơ giả bộ làm một thị nữ biết điều, mặc dù không có hồn phách, nhưng lại dùng bộ dáng tánh mạng linh trí vờ bay tới xoa tay đấm chân cho Lôi Động, nhưng tiếc là thân thể của nàng chỉ là ảo, chỉ có thể vờ vịt thế thôi.

- Hừ.

Lôi Động nheo mắt lại trừng nàng:

- Đây là một lần cuối cùng, nếu lần sau người còn lợi dụng trạng thái của ta không khống chế được mà dùng tà thuật đến đầu độc ta thì ta sẽ không nói hai lời, lập tức luyện hóa ngươi ngay. Minh Cơ, tự giải quyết cho tốt đi.

Nhìn ánh mắt lạnh lùng của hắn, Minh Cơ rùng mình một cái, thấy Lôi Động cũng thực sự không phải nói giỡn với mình nên vội cúi đầu. Giả bộ đáng yêu nói:

- Vâng, nô tài cam đoan không có có lần sau nữa.

Nhưng trong lòng thì đã suy tính rất kỹ, dù sao thì cũng đã đạt được mục đích, sao còn lần sau nữa.

Tiên Ma nhị nữ cũng vừa tỉnh lại, vừa thấy Lôi Động thì biểu lộ hai người liền cực kỳ khác nhau. Thống Khổ Nữ Vương thì bộ dáng cực kỳ thõa mãn, ăn tủy trong xương mới biết nó ngon, vậy nên liền nói:

- Chủ nhân, nô tài cầu ái thương. Nếu như chủ nhân còn thấy chưa đủ thì ta có thể mang ma nữ quân đoàn đến trợ giúp ngài ngay.

Mà Thương Lan Tiên Tử lại ngượng ngùng hơn rất nhiều, hai gò má như trước có chút đỏ hồng. Nhưng đôi mắt, nhưng lại ngập nước nhìn Lôi Động, bộ dáng cực kỳ thẹn thùng. Kịch chiến lần này bất luận là về mặt linh hồn hay là về mặt thân thể cũng đều đã bị Lôi Động chinh phục triệt để.

- Mặc Ma giáp vào, làm việc đi. Thu thập toàn bộ chiến lợi phẩn trên chiến trường.

Lôi Động lạnh lùng trừng mắt nhìn nàng:

- Còn có, tiếp tục thăm dò thần miếu Tinh Cổ Tộc này, theo ta đoán chừng, Tinh Cổ Tộc này khẳng định còn có các loại không gian mật thất khác. Chúng ta phải thu thập hết toàn bộ, nhanh chóng rời khỏi nơi này, không nên dùng quân đoàn ma nữ của ngươi, nhiều người nhiều miệng, chuyện của chúng ta cần xử lý bí mật thôi.

Thống Khổ Nữ Vương thấy Lôi Động chăm chú răn dạy cũng không dám trái lời. Vội vàng nghiêm mặt đứng dậy mặt áo giáp, thành thành thật thật làm việc.

Thương Lan Tiên Tử kia cũng giãy dụa đứng dậy muốn đi làm việc chỉ có điều, thể chất của Tiên tộc rõ ràng không thể so được với Ma tộc, chỉ có điều về phương diện thần niệm lại mạnh hơn cao đẳng Ma tộc nhiều. Sau khi nàng bị thống khổ chi tiên và Lôi Động song trọng tra tấn thì thân thể đã lâm vào suy yếu, Lôi Động dứt khoát ném cho nàng hai quả Hỗn Độn Kết Tinh và Tiên Thiên Tụ Linh đan, thái độ đối với nàng rõ ràng tốt hơn Thống Khổ Nữ Vương nhiều, trong thanh âm cũng đã bớt chút lãnh ý, nhiều hơn chút sắc ấm:

- Trong trữ vật giới chỉ của ngươi có quần áo dự phòng không? Sau khi mặt vào thì ngồi xuống đây nghỉ ngơi một chút, khôi phục lại tinh khí thần đi. Lần này ta đối với ngươi như vậy, tuy rằng nói không phải là do bổn ý, nhưng việc đã đến nước này cũng chỉ có thể đâm lao phải theo lao thôi.

Thương Lan Tiên Tử không ngờ Lôi Động sẽ nói ra những lời này, lúc này, trong mắt nàng hiện lên chút thần sắc khác thường. Tuy rằng sâu trong linh hồn nàng đã có tinh thần lạc ấn thuộc về Lôi Động, về mặt tình cảm và thân thể đã bị Lôi Động điều khiển.

Nhưng sự ân cần của Lôi Động lại khiến nội tâm nàng chợt ấm áp. Mặt đỏ tới mang tai, nhu thuận nhẹ gật đầu. Tuy rằng không gian giới chỉ trên tay nàng cũng có thuốc chữa thương tốt Hỗn Độn Kết Tinh, nhưng lúc này lại thức thời không lấy ra dùng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Sau khi Lôi Động xử lý xong những việc vặt này, cũng bắt đầu đứng dậy làm việc, triển khai thần niệm mênh mông bàng bạc bắt đầu tiếp tục thăm dò di tích Tinh Cổ Tộc thần miếu. Tài liệu trong không gian bảo tàng lúc trước mặc dù nhiều đến khiến người choáng váng, nhưng trực giác mách bảo Lôi Động rằng bảo tàng ở đây cũng không chỉ có vậy.

Dù sao lực lượng phòng ngự ở đây cũng phi thường cường đại, thậm chí có cả sáu chiến tranh khôi lỗi hoàng kim cấp Hợp Thể kỳ. Thứ mà Lôi Động muốn tìm được nhất không phải là những tài liệu kia, mà chính là phương pháp chế tạo hoàng kim khôi lỗi.

Cũng may lực lượng phòng ngự trong thần miếu này đã tiêu tán gần hết nên bọn người Lôi Động mới có thể chậm rãi tìm kiếm. Tất cả mọi người sở dĩ không phái thuộc hạ tản ra tìm để tiết kiệm thời gian, đơn giản là vì sợ những người kia sau khi tìm được sẽ trực tiếp tham ô. Có thể được đi vào tàng binh không gian, tuy nói đều là dòng chính của từng người, nhưng ở trước mặt tài phú thật lớn thì cũng khó mà nói trước được.

Về phần chiến tranh lúc trước, để bọn hắn xông pha lên trước, mà khi thu lợi ích lại phòng ngừa bọn hắn, tuy rằng có vẻ rất không nhân quyền, nhưng trên thế giới này từ trước đến giờ đều là nắm đấm lớn vi tiên.