Đại Ma Đầu Hệ Thống

Chương 113: Càn rỡ bá đạo!




Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, trong phòng truyền đến thanh âm thỏa mãn của Vương Bá Ngưu:

“Vương Thần lão cẩu nuôi ngươi lớn như vậy mà ngươi vẫn chưa có bạn trai, chậc chậc, tiện nghi cho ta, tiểu mỹ nhân, ta đang thiếu một thị nữ hầu hạ, ngươi có thể theo ta.”

Bên trong khuê phòng, Vương Bá Ngưu ôm lấy thân thể mềm mại như nước của Vương Ngữ Yên vào lòng, nhẹ nhàng vỗ sau lưng mềm mại, bình thản nói. 

Hắn còn chưa chơi đã nghiền cỗ thân thể này đâu, ở bên nàng hắn vẫn cảm thấy kích thích, cho nên hắn không ngại cho nàng cơ hội ở bên hắn hầu hạ hắn, hắn sẽ giúp nàng tăng cao thực lực, muốn gì được đó.

Nhưng khi nghe Vương Bá Ngưu nói, Vương Ngữ Yên cười lạnh, nói:

“Ha hả, làm thị nữ của ngươi, ngươi có thể cho ta cái gì?""

Vương Ngữ Yên là một người thông minh.

Bị Vương Bá Ngưu xâm phạm đã là sự thật, nàng vô pháp phản kháng, cũng không thay đổi được, ở thế giới này quan trọng trinh tiết, nếu lần đầu của nàng bị hắn phá hư, thì sau này ngoài hắn ra chẳng ai muốn lấy nàng, chưa kể nàng cũng rất bất mãn khi phụ thân bắt buộc nàng phải kết hôn với tên phế vật Tam Hoàng Tử, cái gì mà hôn ước từ bé, nàng thân là thành chủ thiên kim, lại phải đi làm thê tử một tên phế vật, dù cho thân phận hắn có là hoàng tử đi chăng nữa, nhưng tên phế vật đó cũng không có thực quyền gì trong triều đình, mà tên phế vật hoàng tử đó lại bị các vị huynh trưởng hay đệ đệ cố ý chèn ép, nàng nếu lấy hắn xem như đời nàng tàn.

Tuy nàng là thành chủ thiên kim, nhưng nàng còn có hai vị ca ca còn hai vị đệ đệ muội muội, cho nên thành phủ chủ không có nàng cũng không sao, nàng căn bản chính là một kiện lễ vật thông hôn để trao đỗi lợi ích, nàng không cam lòng vận mệnh, muốn phản kháng nhưng không thể, nay Vương Bá Ngưu xuất hiện, dung mạo cũng tính là tuấn mỹ, tu vi lại cao cường không phân cao thấp với phụ thân, giờ thân thể nàng cũng thuộc về hắn, cho nên Vương Bá Ngưu có lẽ là đường ra duy nhất của nàng.

Tuy vậy nàng cũng biết được Vương Bá Ngưu không phải là một người nam nhân đáng để phó thác cả đời cho hắn, vì từ ánh mắt thâm trầm, từ tà ác khí chất, từ vô tình ngữ khí của Vương Bá Ngưu, nàng khẳng định Vương Bá Ngưu là một cái người bạc tình bạc nghĩa, Vương Ngữ Yên tuy rằng tự phụ bản thân dung nhan thiên hương quốc sắc, phong thái trác tuyệt kiệt xuất, nhưng nàng không có một phần trăm khả năng có thể chạm đến trái tim Vương Bá Ngưu, muốn để hắn chỉ qua một lần xxx liền động tình rồi yêu nàng, quả thật càng khó hơn đi lên trời, tuy nhiên một người nam nhân bá đạo và cường thế như Vương Bá Ngưu tuy không thể thật lòng yêu nàng, nhưng nàng biết hắn chắc chắn sẽ thỏa mãn những điều kiện của nàng nếu nằm trong tầm tay hắn.

“Đi theo ta đi, ở bên ta làm thị nữ hầu hạ ta so với ngươi trở thành hôn thê của của tam hoàng tử gì gì đó ngàn vạn lần, hắn có thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi; hắn không thể cho ngươi, ta lại có thể cho ngươi.”

“Hơn nữa, ngươi căn bản không có quyền lợi lựa chọn!""

“Ta nếu nói làm ngươi làm ta thị nữ, vậy nhất định phải làm được, ngươi phản kháng đều không được!”

""Ta không muốn nữ nhân ta chạm qua sau này sẽ bị nam nhân khác đụng vào, một là ngươi bên cạnh ta, hai là chỉ có chết!""

“Cho nên, ngươi nhận mệnh đi.”

“Về sau ngươi có lẽ cảm thấy vinh quang không chừng……”

Vương Bá Ngưu tà dị nhếch môi, lạnh lùng nói.

Ở cường giả trước mặt, kẻ yếu không có phản kháng cùng quyền lợi được lựa chọn! trừ bỏ nhận mệnh hoặc là chết, nàng căn bản không có lựa chọn nào khác!

Bởi vậy Vương Bá Ngưu mặc kệ suy nghĩ trong lòng Vương Ngữ Yên, bắt đầu xoay người tiếp tục chinh phạt.

Thực mau bên trong khuê phòng liền vang lên thanh âm rên rỉ tiêu hồn.

Lần này Vương Ngữ Yên thật lòng phối hợp với hắn, khiến Vương Bá Ngưu cảm giác sảng khoái tột cùng.

Chẳng qua ngay lúc Vương Bá Ngưu mạnh mẽ đâm sâu vào, Vương Ngữ Yên chuẩn bị lên đỉnh thì đột ngột có tiếng bước chân vang lên bên ngoài sân.

Ầm!

Cấm chế liền bị giải khai, sau đó một nam tử thân ảnh uy nghiêm chậm rãi bước vào.

Trung niên nam tử đi vào phòng nhất thời chính là Vương Thần, Tiên Ma Thành Chủ, đồng thời là phụ thân của Vương Ngữ Yên.

Sau khi đi triệu kiến lão tổ nhưng bị lão tổ đuổi đi, bảo rằng không phải giờ khắc sinh tử sẽ không xuất quan, khiến Vương Thần thầm mắng trong lòng, tâm tình hắn phi thường buồn bực, ý đồ tìm con gái cưng đàn cho hắn một bài khiến tâm tình trở nên thư giản hơn.

""ư...ưmmm...ư..""

""Phì phò..phì phò..!""

""bộp!bộp!""

Đột nhiên một thanh âm tiêu hồn cực lạc từ khuê phòng con gái cưng vang lên, Vương Thần tuy không là lão tài xế, nhưng hắn lại là người từng trải, lại là Tiên Ma Thành Chủ, cho nên chơi qua nữ nhân cũng không ít, cho nên khi nghe tiếng rên rỉ cực lạc cùng tiếng thở dốc đồn dập, lại còn tiếng bộp bộp, đây là tiếng vang khi bàn tay tét lên mông, đây càng là động tác doggy khoái khẩu của Vương Thần, cho nên hắn liền biết là chuyện gì đã xảy ra.

Dcm, nữ nhi hắn dấu hắn cùng nam nhân giao hợp.

Nghĩ vậy, sắc mặt Vương Thần liền trở nên vô cùng âm trầm.

Trong cơn giận dữ, Vương Thần một chân đá văng ra khuê mật cửa phòng, một đôi con mắt hung lệ nhìn về phía chiếc giường.

Chỉ nhìn một thoáng, khóe mắt Vương Thấn như muốn nứt ra, biểu tình dữ tợn đến cực điểm.

Chỉ thấy một trung niên nam tử hai chân quỳ xuống nệm, từ đằng sau dùng hung khí của mình hung hăng đâm từ đằng sau nữ nhi của hắn, chưa hết, trung niên nam tử này còn nắm tóc nữ nhi hắn kéo ra đằng sau, bàn tay còn lại hung hăng tét mông nữ nhi hắn, giống như một chiến tướng oai phong đang cưỡi chiến mã chinh chiến tứ phương, sắc mặt hai người khi thấy hắn xông vào vẫn bình chân như vại, khuôn mặt hưởng thụ tiếp tục làm tiếp công việc tạo người.

Nhưng đó không phải vấn đề chính, vấn đề chính đó chính là trung niên nam tử này bất thình lình lại là kẻ thần bí hồi sáng dẫn đại quân đến ý đồ bất thiện, bá đạo bảo hắn thuần phục dưới chân vị nam tử này.

Chợt nhìn thấy một màn này, Vương Thần tức khắc cảm giác được một đạo sét đánh giữa trời quang nện ở trên đầu, làm cả người hắn chết chân đứng im tại chỗ, hai mắt trợn trừng.

Dần dần, hô hấp của hắn bắt đầu trở nên dồn dập, ánh mắt sưng huyết, sau ba giây đơ người, biểu tình Vương Thần trở nên dữ tợn đến cực điểm.

Vương Ngữ Yên thất thân không quan trọng, quan trọng là nàng chính là chìa khóa giúp Vương Gia tiếp tục giữ vững địa vị trong triều đình, nhưng giờ nàng thất thân, mọi kế hoạch của hắn liền tan thành mây khói.

“Vương Ngữ Yên, ngươi dám lén phụ thân cùng nam nhân khác xxxx?!”

“Súc sinh, ngươi dám chơi con gái của ta?""

“Ta phải làm thịt các ngươi, chết đi……” Vương Thần dường như mất đi lý trí, không màn đến tu vi của Vương Bá Ngưu, tế ra Thành Phủ Chủ Chí Bảo oanh giết Vương Bá Ngưu bọn họ.

Chí Bảo, cộng thêm Cửu Thiên Huyền Tiên chi cảnh đỉnh phong toàn lực chém tới, uy lực kinh thiên động địa, nếu không phải nơi này có cấm chế thì một chém này của Vương Thần, Phiêu Hương Các có lẽ trong nháy mắt tan nát.

“Không tốt!”

Nhìn thấy phụ thân giống như tên điên điên cuồng tế ra chí bảo sát khí nghiêm nghị chém tới, trong lòng Vương Ngữ Yên hoảng sợ muốn đứng dậy, tuy nhiên Vương Bá Ngưu nắm chặt mông nàng,khinh thường liêc Vương Thần, nhẹ nhàng lắc đầu, mỉm cười nói:

“Chớ sợ, có ta ở đây, không ai có thể tổn thương nữ nhân của ta!"" 

""Cửu Thiên Huyền Tiên đỉnh phong, không đủ thành đạo!""

Vương Bá Ngưu vừa dứt lời, ngón tay hắn chậm rãi giơ lên một chỉ, chỉ thấy một hư ảnh một ngón tay tối đen vô cùng lẳng lặng đứng sừng sững trên đầu hắn, hư ảnh ngón tay này giống như ngón tay của Ma Thần, lay động trời đất, lộ ra khí tức sát phạt cùng với sự mạnh mẽ vô tận, hư ảnh này tỏa ra một loại ba động khiến cho đầu tóc Vương Thần cảm giác mát lạnh, lúc này đây dường như cả hư vô cũng đều bị hư ảnh ngón tay chấn động, phát ra từng vòng gợn sóng, mà trên hư ảnh ngón tay này hiện ra những hoa văn kỳ dị, giống như hình dạng lao tù như muốn giam giữ thiên địa vào bên trong hoa văn. Mỗi một hoa văn đều thể hiện vẻ huyền ảo và tối nghĩa vô cùng, dưới ánh mắt hoảng sợ của Vương Thần, thanh âm Vương Bá Ngưu lạnh lùng nói:

""Thiên Địa Hỗn Độn Ngũ Chỉ-Nhất Chỉ Yên Diệt!""

Sau đó, không có sau đó, liền tính Thành Phủ Chủ Chí Bảo cùng thân thể Vương Thần cùng nhau băng toái, mà ngay chỗ Vương Thần đứng lúc nãy giờ khắc này xuất hiện vô số lỗ đen to nhỏ, không gian bị một luồn hắc ám ăn mòn, Thiên Đạo chi lực cũng không thể cấp tốc hồi phục không gian, đủ thấy một chỉ này cường đại.

Giờ khắc này toàn thân Vương Thần không có một chỗ lành lặn, da thịt hầu như biến mất chỉ còn bộ xương, tuy nhiên Cửu Thiên Huyền Tiên sinh mệnh lực khiến hắn vẫn còn thoi thóp sống.

“Vương Thần, ngươi nhìn xem bản thân ngươi, sống mấy trăm năm rồi không khống chế được cơn giận, quả thật phế vật, không phải là bổn ma chỉ là xxx con gái ngươi thôi sao, cần gì động hỏa khí lớn như thế, không sợ hộc máu tức chết a?"" Vương Bá Ngưu trêu tức nói.

""Ngươi..."" Vương Thần phẫn nộ cùng oán độc nhìn Vương Bá Ngưu, cũng không nói được câu nào.

""Hắc hắc, nể tình ngươi là phụ thân nàng, lúc này tha ngươi mạng chó, ngày mai ta sẽ lên Phủ Thành Chủ, vẫn là câu hỏi như trước, thuần phục hoặc chết, chậm rãi trả lời a."" Vương Bá Ngưu không kiêng nể gì cười to, vẫn tiếp tục cùng Vương Ngữ Yên mây mưa, nữa tiếng sau Vương Bá Ngưu mới đứng dậy, Vương Ngữ Yên ôn nhu mặc quần áo cho hắn, Vương Bá Ngưu đi tới Vương Thần, bàn chân hắn đạp lên mặt Vương Thần, cay nghiệt nói:

"Hảo nô tài, cố gắng suy nghĩ a, sáng mai cấp lão tử câu trả lời!""

Nói xong, Vương Bá Ngưu khinh thường cười to, ôm lấy Vương Ngữ Yên thân hình, không kiêng nể gì đằng không bay đi.

Giờ khắc này cả Vương Phủ đều phát hiện thân ảnh Vương Bá Ngưu cùng Vương Ngữ Yên rời đi, mà Phiêu Hương Các dưới một chỉ của Vương Bá Ngưu liền hủy diệt, khiến cả Vương phủ tộc nhân đều bị kinh động chạy tới.