Trong lúc nguy cấp, một đôi già thiên chi chưởng từ trên cửu thiên bầu trời trấn áp xuống, khiến Cổ Minh cảm thấy uy hiếp, hắn liền Thuấn di tránh né cự chưởng phô thiên cái địa đấy đập xuống, cự chưởng này đập xuống mặt đất, khiến mặt đất dưới chân Cổ Minh sụp xuống hơn trăm trượng, một dấu bàn tay khổng lồ liền in trên mặt đất, lõm xuống mười mấy mét.
Cổ Minh thấy vậy ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía bầu trời.
Cửu Thiên Thương Khung, một trung niên nam tử ngạo nghễ đứng thẳng, nam tử này khuôn mặt chữ điền, có một đôi lông mày rậm rạp, đôi mắt sáng ngời hữu thần, mũi to và cao, nhưng môi lại mỏng, khiến người khác cảm giác trung niên nam tử này là người bạc bẽo, từ trên người trung niên nam tử này tỏa ra uy áp rất mạnh, khôn gian phải rung rẩy trước khí tức của hắn.
Cổ Minh sắc mặt trầm xuống, từ khí thế thì hắn cảm thấy đối phương giống như là một đầu Hồng Hoang cự thú, có thể thôn thiên thực địa, chỉ là bình thản đứng ở trên bầu trời, lại có một cỗ uy nghiêm, nhường người khác không dám đối mặt, lại không dám mạo phạm.
"Bằng hữu, chuyện hôm nay dừng ở đây như thế nào." Thanh âm trung niên nam tử phiêu miễu nhẹ nhàng, khác hẳn với bề ngoài hung sát, lộ ra một tia cảm giác tang thương.
""Bằng Hữu thực lực hảo cao cường, thứ cho ta nói thẳng, tên tiểu tử này có thù với ta, là đại thù, không thể thả hắn được, mong bằng hữu có thể xem như không thấy, ta Cổ Gia Bắc Châu tất cảm ơn bằng hữu rất nhiều!"" Cổ Minh sắc mặt kiên định, thanh âm không lớn không nhỏ, nhưng lộ ra quyết tâm phải giết của hắn, ý đồ làm đối phương rời đi, hắn khá e ngại cùng đối phương trở mặt, một phần vì thiêu đốt tinh huyết khiến thực lực hắn không bằng thời kỳ toàn thịnh, hai là từ khí thế hắn cảm nhận được áp lực, nếu giờ cùng người này trở mặt tất phải khổ chiến.
""Ta quan sát rất lâu, tiểu tử này có thể chạy thoát bằng hữu truy sát, lại bức bằng hữu thiêu đốt tinh huyết truy đuổi, tất nhiên có chỗ bất phàm, nay ta Vương Thiên Không đại diện Trung châu Vương Gia thu tiểu tử này làm Vương Gia khách khanh, nếu hắn là khách khanh Vương gia, xem như người một nhà, tính mệnh tiểu tử này ta quản định!"" Vương Thiên Không bá đạo cười nói, mặc kệ Cổ Minh sắc mặt khó coi.
""Ngươi vì một kẻ hèn Hoàng cấp muốn gây thù với Cổ Gia chúng ta?"" Ánh mắt Cổ Minh gắt gao nhìn Vương Thiên Không, giọng nói ẩn ẩn tia sát ý gằn từng chữ hỏi.
"Cổ Gia? Tính là thứ gì?Hiện tại ngươi muốn chiến thì cút lại đây, dài dòng làm gì, thắng ta, tính mệnh tiểu tử đó tùy các ngươi xử trí! Ta Vương Thiên Không lập tức rời đi, còn không chiến thì cút, thời gian của ta không có để nghe ngươi nói nhảm!"" Vương Thiên Không sắc mặt không kiên nhẫn quát lớn, mười phần đánh mặt.
""Được..được..Non son còn đó, nước biếc chảy dài, Trung Châu Vương Gia, chuyện hôm nay Cổ gia ta nhớ kỹ!"" Cổ Minh sắc mặt xám xịt rời đi, trước khi rời đi không quên lưu lại câu ngoan thoại nói.
Vương Thiên Không ánh mắt khinh thường nhìn Cổ Minh rời đi, cười lạnh nói:"" cút thì cút, còn lưu lại ngoan thoại làm gì, không sợ ta vì diệt cỏ tận gốc mà lưu lại ngươi vĩnh viễn ở đây hay sao?""
Thân ảnh Cổ Minh khẽ run lên, cũng không dám đáp lại, liên tục xé rách không gian rời đi.
""Tiểu tử cảm ơn tiền bối tiện tay cứu mạng!"" Tàng Thiên Cơ khóe miệng chảy xuôi máu tươi, sắc mặt tái nhợt, khẽ gập hai chân quỳ xuống, cảm kích nói.
"Tiểu tử, ta xem ngươi cốt linh mới hai mươi hai, làm sao sinh cơ lại như những lão già xế chiều thế này, cho dù bạo tinh huyết cũng không thể lưu lại di chứng nặng nề như vậy chứ?"" Vương Thiên Không nghi hoặc hỏi.
Nghe Vương Thiên Không hỏi, ánh mắt Tàng Thiên Cơ lóe lên vẻ cừu hận, đau đớn, hơi cắn răng, thuật lại tất cả cho Vương Thiên Không nghe.
""Hảo một cái tiện nhân, nếu bổn tọa gặp nàng chắc chắn xé xác nàng, trên đời này bổn tọa ghét nhất là phản bội, ngươi theo ta về Vương gia, ta sẽ sai người tìm Sinh Cơ bảo vật giúp ngươi áp chế sinh mệnh trôi đi, ta vừa cho ngươi coi một quẻ, khoảng chừng hai ba mươi năm sẽ có quý nhân giúp ngươi khôi phục căn cơ."" Vương Thiên Không an ủi nói.
""Được! Tiền Bối ân cứu mạng lớn tựa thái sơn, tiểu tử nhất định vì Tiền bối hiệu lực!"" Tàng Thiên Cơ mặc kệ cơ thể trọng thương, quỳ xuống kiên định nói.
""Hảo, hảo!"" Vương Thiên Không hài lòng gật đầu, kéo lên Tàng Thiên Cơ đằng không, xé rách hư không trở về Vương Gia.
....
Vương Bá Ngưu trầm tư, mở miệng nói:
“Linh Hồn Thiên Kiếp-Tâm Ma chính là Thiên Đạo diễn hóa mà thành kiếp nạn, đặt bản thân hòa nhập vào quá khứ, không chỉ là trải nghiệm nhân sinh bóng ma, đứng ngoài xem bản thân lúc đó như khán giả, mà còn vô hạn phóng to cảm xúc thất tình lục dục của bản thân trong lúc đó, khiến bản thân lạc lối, độ kiếp thất bại, rất khó có thể đột phá lần nữa, nếu nguy hiểm thì có thể trầm luân quá khứ, mãi không tỉnh dậy.
Lúc này đây Tàng Thiên Cơ dường như là một tòa núi lớn trầm lặng đứng đó, mặc dù vô số bão giông đánh xuống vẫn lù lù bất động, đây chính là thành quả của sự trưởng thành, mặc dù hơn hai mươi mấy năm nay hắn trở thành kẻ gần như tàn phế sống trốn chui trốn lủi không dám về gia tộc, không dám đối diện với sự thật, không dám đối diện với tất cả những người hắn thân yêu, khiến hắn không bồng bột, không hấp tấp, không dể dàng phẫn nộ như lúc trẻ, giờ đây nếu lấy tâm thái của hắn đối diện với cảnh tượng từng là bóng ma trong lòng hắn, hắn chỉ hơi cảm khái mà thôi, không có chút nào run động bởi cảm xúc.
Tàng Thiên Cơ từng bước từng bước trải nghiệm tâm ma, lúc đầu hắn có phẫn nộ, đau khổ, mất lý trí, nhưng dần dần vẻ mặt hắn trở nên bình tĩnh, cho đến cuối cùng, khóe miệng hắn mỉm cười.
Pháp tắc tự thành, Trăm sông đổ về biển, Kiếm chi Quy Tắc, Thành!"" Tàng Thiên Cơ nhìn lên thương khung, uy nghiêm nói to.
Vô số Kiếm Chi Pháp Tắc tụ tập trên đầu Tàng Thiên Cơ, khiến hắn như kiếm đạo chúa tể.
Kiếm chi Pháp Tắc là Chung Cực Pháp Tắc mà Tàng Thiên Cơ tu luyện, hắn từng vô ý đi dạo ở một tòa Kiếm mộ ngoài tinh cầu bí ẩn ở vũ trụ thu hoạch được Kiếm đạo truyền thừa, kiếm giả bình thường chỉ tu một vài Pháp tắc, như phong chi Kiếm Pháp tắc, Hỏa chi Kiếm Pháp Tắc,.... sau này đột phá Tôn Cảnh, pháp tắc tiến hóa thành Quy Tắc hình thức ban đầu, nhưng lúc đó Tàng Thiên Cơ tu vi Cái Thế Võ Vương đỉnh phong, tham khảo Kiếm Đạo pháp tắc chung cực áo nghĩa trong truyền thừa, kiêm tu ba ngàn Kiếm Đạo pháp tắc, đột phá Hoàng cấp, hắn nắm giữ Chung Cực Kiếm Đạo pháp tắc, cho nên đây chính là khiến Tàng Thiên Cơ tự tin nếu tu vi đỉnh phong hắn có hai mươi phần trăm cơ hội chém rớt Tôn cấp.
Phải biết rằng Tôn cấp cường giả chưởng quy tắc, dường như siêu thoát khỏi thiên địa, lúc này đây Thiên Địa cũng không thể nắm giữ vận mệnh của Tôn Cấp cường giả, bản thân Tôn cấp cường giả chính là chúa tể tiểu thế giới của mình, dưới Tôn Cấp đều là con sâu cái kiến, mà Tàng Thiên Cơ dám nói mình dùng Cái Thế Võ Hoàng tu vi đồ Tôn cấp cường giả có thể nói là Vạn Cổ Thiên kiêu một đời!Vũ Trụ thiên tài cũng rất ít người có thể có chiến lực ấy như Tàng Thiên Cơ.
Kiếm Chi Pháp tắc, bao dung ngàn vạn Pháp Tắc, một kiếm diễn hóa ra ngàn vạn pháp tắc, mà Kiếm giả tu thành Kiếm chi pháp tắc, một kiếm phá Vạn Pháp không phải nói chơi!
Rất nhanh, Kiếm chi quy tắc hình thức ban đầu đã thành hình!!
Rất nhanh, Tàng Thiên Cơ toàn thân tỏa ra Kiếm Đạo chúa tể hơi thở, khiến phong vân biến sắc, thiên địa run rẩy.
Chưa hết, tiểu thế giới bên trong cơ thể hắn bắt đầu tiến hóa, Hoàng cấp cường giả đã tạo ra trong cơ thể tiểu thế giới của riêng mình, cho nên bản thân không cần thiên địa cung cấp năng lượng, vì thế Hoàng cấp cường giả có thể sống sót trong hư không vũ trụ mà không cần bất kỳ thứ gì trợ giúp, mà tiểu thế giới mạnh hay yếu, to hay nhỏ tùy thuộc vào pháp tắc người đó tu có mạnh hay không, mà Tàng Thiên Cơ tu Kiếm chi pháp tắc, có thể diễn hóa ra ngàn vạn pháp tắc, cho nên bên trong tiểu thế giới của hắn sinh cơ bừng bừng, sống động như thế giới thật.
Mà giờ khắc này Tàng Thiên Cơ kiếm chi pháp tắc tiến hóa thành Kiếm chi quy tắc, khiến tiểu thế giới của hắn sống động như thật, biến thành chân chính thế giới!
Nếu là tầm thường Tôn cấp cường giả, muốn tiểu thế giới biến thành chân chính thế giới, cần phải hội tụ đủ ba điều kiện:
Bên trong tiểu thế giới ít nhất bắt buộc phải có Không gian quy tắc, Thời Gian Quy Tắc, Thiên Địa quy tắc gia trì mới có thể biến thành chân chính thế giới, mới có thể khiến sinh linh sinh ra, có thể nuôi trồng tài nguyên trong tiểu thế giới của mình.
Tầm thường Tôn Giả nếu muốn như Tàng Thiên Cơ có thể tiến hóa ra hoàn chỉnh thế giới thì phải thả tiểu thế giới của mình ra bên ngoài, khiến nó hấp thu Thiên Địa quy tắc chi lực!
Thiên Địa quy tắc chỉ độc nhất Thiên Đạo sinh linh mới có thể tu luyện ra, Thiên Địa quy tắc có thể diễn sinh ra ngàn vạn quy tắc, khiến thế giới được hoàn chỉnh, phải đưa tiểu thế giới hấp thu Thiên Địa quy tắc chi lực, nhưng nếu làm như vậy thì võ giả sẽ đối mặt với Vũ Trụ tai kiếp.
Tôn cấp chia làm:Võ tôn, cái thế võ tôn, Đại La Thiên Tôn, Thần Tôn, Đế Tôn, theo đó tai kiếp lần lượt là Trăm Kiếp đối ứng Đại La Thiên Tôn cảnh, Ngàn kiếp đối ứng Thần Tôn chi cảnh, cuối cùng là Vạn Kiếp, đối ứng Đế Tôn chi cảnh.
Mà những võ giả mở ra hoàn chỉnh thế giới, vượt qua Vạn Kiếp đột phá Đế Tôn, chắc chắn chính là Vô Địch Đế Tôn!
Thường thì tôn cấp võ giả tầm thường khi đột phá Tôn cấp đều không dám tạo ra hoàn chỉnh thế giới, chỉ để tiểu thế giới của mình có mỗi một hoặc hai thuộc tính, ví dụ như Hỏa đạo cường giả từ Hoàng cấp đột phá Tôn cấp, tu luyện chỉ mỗi Hỏa thuộc tính, thì Hỏa chi pháp tắc sẽ tiến hóa thành Hỏa chi thế giới, tiểu thế giới biến thành đơn thuộc tính thế giới!
Mà Tàng Thiên Cơ không cần phải dung nhập Thiên Địa quy tắc, cho nên không cần phải vượt qua kiếp nạn, thực lực vẫn sánh ngang, có khi nhỉnh hơn cường giả dung nhập Thiên Địa quy tắc.
Còn Tu chân thế giới, Tu tiên giả đều lệ thuộc vào Thiên Đạo, hấp thu thiên địa linh khí trong thiên địa để cường hóa bản thân, cho dù đột phá Thánh Nhân cũng lệ thuộc vào thiên đạo, cùng thiên đạo đồng sinh cộng tử, Thiên địa bất hủ thì Thánh Nhân bất hủ, thiên địa diệt tuyệt thì thánh nhân diệt tuyệt!
Cho nên Tiên Đạo văn minh tu luyện, sinh linh với Thiên Đạo có quan hệ rất thuân thuộc! Tu tiên giả trừ khi não nhúng nước hoặc tham lam vô độ cùng các tu tiên giả khác đánh nhau cướp đoạt tài nguyên nên tử vong, nếu không thì đa số tu giả có tư chất dựa vào Thiên địa cung cấp đều tự nhiên đột phá cảnh giới nhẹ nhõm.
Nhưng Võ Đạo văn minh thì khác hoàn toàn Tiên Đạo văn minh, Võ Đạo cướp lấy Thiên địa tẩm bổ tự thân, tự tạo ra tiểu thế giới, trở thành chúa tể của bản thân, chúa tể sinh mệnh, nhưng con đường tu luyện lại khắc khe hơn, khó khăn hơn, muốn đột phá lại khó khăn gấp ngàn vạn lần tiên đạo văn minh, võ giả dể dàng tử vong hơn tu giả, Võ Gỉa phải liên tục chinh chiến, trải qua máu tươi tẩy lễ, khiêu vũ dưới sinh tử, mới có thể đột phá cảnh giới cao hơn, còn tu giả chỉ cần có tư chất, chuyên tâm bế quan khổ tu, chịu được tịch mịch bế quan tu luyện, tu vi sẽ thuận nước thành sông đột phá.
Giờ khắc này đột phá Tôn cảnh, thân thể sức mạnh của Tàng Thiên Cơ đã dùng đến từ "khủng bố" để hình dung, thế giới của hắn là hoàn chỉnh tiểu thế giới, mà thân thể hắn muốn chứa tiểu thế giới hoàn chỉnh bên trong thân thể, có thể tưởng tượng được sức mạnh thân thể của hắn mạnh mẽ đến cỡ nào, một quyền đấm bể tinh cầu loại trung không phải ngoa.
Giờ phút này thân thể Tàng Thiên Cơ giống như Bất tử Bất Diệt chi thân, cho dù có người đánh nổ thân thể hắn thì thân thể hắn tự tái sinh lại, nếu như đánh nát bấy, khiến thân thể hắn không còn một mảnh vụn nào tồn tại để tái sinh, tiểu thế giới chi lực sẽ khiến thân thể hắn trong nháy mắt hoàn hảo trở lại, muốn giết chết hắn trừ khi diệt sát linh hồn hắn, hoặc ngăn cảnh thân thể hắn liên hệ cùng tiểu thế giới của hắn!
Đây là quyền lợi của Tôn cấp võ giả khi mở ra hoàn chỉnh thế giới.
Tuy nhiên đối mặt với tai kiếp Tôn cấp thân thể cũng bó tay, tai kiếp là nhắm vào tiểu thế giới mà tàn phá, cho nên chỉ có thể dựa vào tiểu thế giới sinh ra sinh linh hoặc bắt sinh linh khác từ bên ngoài đưa vào giúp tiểu thế giới độ kiếp nạn.
Đừng nghĩ chỉ cần bắt sinh linh khác vào là đơn giản có thể vượt qua kiếp nạn, muốn vào tiểu thế giới sinh sống trước tiên phải thật lòng trở thành phụ thuộc của chủ nhân thế giới và tu vi phải thấp hơn chủ thế giới một đại cảnh giới, khi vào tiểu thế giới thì sinh tử bản thân ký thác vào tiểu thế giới chủ nhân, thứ hai là kiếp nạn độ khó sẽ tăng lên theo cấp số nhân, nếu là trăm kiếp, ít nhất mỗi kiếp phải có một mười vị Hoàng cấp cường giả độ kiếp, mà trăm kiếp là trăm vị võ hoàng độ kiếp!
Tính ra nếu muốn đột phá Đế Tôn, độ Vạn kiếp thì ít nhất phải cần một trăm ngàn vị Hoàng cấp cường giả độ kiếp.
Mà muốn một trăm ngàn vị Hoàng cấp cường giả cam tâm tình nguyện trở thành sinh linh bên trong tiểu thế giới thì khó khăn đến cỡ nào?
Bản chất Thiên Đạo ở mỗi tinh cầu có sự sống cũng là một sinh linh được Vũ Trụ thai nghén ra, tự mở ra thế giới, nuôi thả hoặc tạo ra sinh linh bên trong, ví dụ như nếu như sinh linh bên trong tiểu thế giới muốn đột phá Hoàng cấp phải độ lôi kiếp, cái kiếp nạn đó bản chất chính là thay Thiên Đạo độ kiếp.
Mà tùy theo cấp độ tinh cầu mà cảnh giới sinh linh cần đột phá để độ lôi kiếp khác nhau.
Nếu như tinh cầu cấp thấp, sinh linh đột phá Quân cấp phải độ kiếp mới có thể rời khỏi tinh cầu, đi đến tinh cầu khác tu luyện.
Nếu như tinh cầu trung cấp, sinh linh đột phá Quân cấp,Vương Cấp, Hoàng Cấp cũng phải độ kiếp.
Mà Huyền Huyễn Thế giới Thiên Đạo thực lực mạnh mẽ, cho nên Hoàng cấp cường giả trở lên mới bắt buộc phải độ kiếp mới đột phá.
Cho nên Thiên Đạo sinh linh tuy mạnh yếu khác nhau, nhưng cơ bản thực lực đều mạnh mẽ hơn đồng cấp sinh linh vô số lần.
""Chúc mừng Tàng huynh đột phá Tôn cấp-Võ Tôn cảnh!"" Vương Bá Ngưu chắp tay vui vẻ chúc mừng.
""Ơn tái tạo Tàng mỗ không dám quên, nếu như Diệp huynh có chuyện gì cần Tàng mỗ trợ giúp, ta nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ!" Tàng Thiên Cơ chắp tay đáp lễ lại, ánh mắt kiên định nói.
"Chờ Tàng huynh nói ra câu này!" Vương Bá Ngưu mỉm cười, đáp.