Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi

Chương 90




Người khác xem bói chỉ sợ người xem bói không tin, đối phương xem bói lại sợ người xem bói quá tin tưởng, hận không thể lập tức dùng triết học Mác để dạy dỗ.

Chu Tường thử thăm dò nói: "Vậy tôi có thể hỏi một chút không, nếu như tôi chọn công việc thứ ba thì phải mất bao lâu thì thu nhập mới vượt qua công việc thứ hai?"

"Chờ một chút, tôi xem xem... Ít nhất là ba năm đi, còn phải xem sự cố gắng của cô nữa."

"Ồ, cũng khá lâu đấy." Chu Tường cười nói: "Có phải các cô đều cần phản hồi sau khi xem bói đúng không, vậy ba năm sau tôi lại tới phản hồi cho cô."

"Ba năm sao?" Thầy bói hiếm khi im lặng trong chốc lát: "... Cũng có thể."

Mắt Chu Tường chợt lóe lên, đề nghị nói: "Đúng rồi, không phải thầy bói các cô đều bán bùa hộ thân, đá chuyển vận gì đó à, cô có nghiệp vụ trên phương diện này không?"

Thầy bói bất đắc dĩ nói: "Tôi không bán hàng không nghi thức, lớn như thế rồi còn đòi cái này, tôi mua cho cô một cây gậy ma thuật balala nha."

Chu Tường: "..." Hay lắm, rõ ràng là muốn ủng hộ công việc của cô, vậy mà lại bị chế giễu.

Cảm nhận của Chu Tường đối với thầy bói không biết tên này khá tốt, thật ra cô ấy cũng không tin vào đá chuyển vận, chỉ đơn thuần là muốn tăng thêm chút thu nhập cho đối phương mà thôi, nhưng cuối cùng chỉ chuyển trả phí xem bói, còn bị điên cuồng nhắc nhở không có chuyện gì thì bớt tới xem bói lại.

"Nhìn tôi giống với người dễ bị mê tín lừa gạt lắm à?" Chu Tường rầu rĩ nói: "Tôi nói cho các cô nghe không phải là câu chuyện mà đó là sự thật."

Quả thật là cô ấy đã xem một cái video rồi nhận được bốn tin nhắn, đối phương lại kiên trì chuyện của cô ấy là trùng hợp.

Thầy bói: "Được rồi, không có vấn đề gì nữa thì tôi cúp máy đây, tôi còn phải chuẩn bị cho tiết học buổi chiều nữa."

Chu Tường: "?"

Chu Tường nghi ngờ nói: "Cô vẫn là sinh viên à?"

Chu Tường cảm giác thầy bói nói chuyện rất mạch lạc, cộng thêm việc đối phương sợ mình đi vào con đường sai lầm, còn tưởng là người có chút từng trải, không ngờ tới cô cũng là một học sinh.

Thầy bói: "Không, học sinh cấp ba."

Chu Tường: "???"

Chu Tường tức cười: "Một người chưa thành niên như em bảo một người trưởng thành như chị chứng minh mình không phải là chưa thành niên?"

Rõ ràng thầy bói mới là người chơi 《 Vương giả 》 cũng sẽ bị hệ thống chống nghiện ngăn chặn!

Sở Thiên Lê chần chờ nói: "A, chủ yếu là dáng vẻ nóng nảy của cô thật sự là không giống người trưởng thành..."

Sở Thiên Lê nghe xong chuyện của Chu Tường thì cảm thấy cô ấy không quá lý trí.

Chu Tường tổn thương rồi.

Cô ấy lại bị một em gái xem bói dạy dỗ, đối phương còn muốn mua gậy phép thuật cho mình, nghĩ kỹ lại quả thật là ngượng đến mức có thể dùng một ngón chân đào ra một tòa lâu đài thần tiên.

Chu Tường thẹn quá hóa giận: "Gọi là chị! Chị lớn hơn em mấy tuổi đấy, em nên gọi chị là chị mới đúng!"

Ngược lại cô ấy cũng không thật sự tức giận, thầy bói giải quyết vấn đề, chỉ là nghĩ lại chuyện này vẫn có chút xấu hổ.

Sở Thiên Lê: "?"

Sở Thiên Lê khôn khéo nói: "Tạm biệt chị, sau này đừng tùy tiện xem bói nữa, chị sẽ mãi mãi không đoán được người ở đầu mạng bên kia là em gái xấu xa nào đâu."

Sở Thiên Lê nói xong thì cúp điện thoại cắt đứt giọng nói.

Chu Tường: "..."

Chu Tường điều chỉnh xong thời gian phỏng vấn còn gửi một tin nhắn cho thầy bói, lại nói là đợi sau khi kết thúc phỏng vấn lại tới nói hiện trạng.

Chu Tường muốn gửi kết quả phản hồi cho Sở Thiên Lê, nhưng không nghĩ tới trình độ của đối phương đã không cần nữa rồi.

Những án lệ qua tay của thầy bói đủ nhiều rồi, căn bản trong lòng đã nắm chắc rồi, vấn đề của Chu Tường khá đơn giản, thực ra tính sai số sẽ rất nhỏ.

Có điều Sở Thiên Lê vẫn đồng ý, dù sao thì Chu Tường cũng gửi tin nhắn vào số làm việc, nói không chừng ví dụ thực chiến sẽ giúp đỡ được cho việc học của Khâu Tình Không.

Thời gian ở trường trôi rất nhanh.