"Cậu vừa xem video gì? Kịch truyền hình à?"
"Không phải, xem video bói toán, kết quả lại thấy đúng quá." Chu Tường bắt đầu lướt xem thông tin chi tiết của chủ kênh up video lên, bổ sung vào: "Thứ đồ chơi này còn đáng tin hơn khóa lập kế hoạch nghề nghiệp của trường."
Trong lớp, Sở Thiên Lê ngồi bên cửa sổ vui vẻ lật sách, Đàm Mộ Tinh cúi đầu nghiêm túc may đồ.
Bởi vì gần đây tín đồ chiêm tinh học không ở trong trường kiếm khách, cho nên hai người hiếm khi được tận hưởng thời gian nghỉ trưa, không còn nóng nảy như lúc mới mở sạp nữa.
Cảm giác mới mẻ của con người có hạn, lúc mọi người vừa mới tiếp xúc sẽ muốn xem bói thường xuyên, đợi đến khi vấn đề khó khăn được giải quyết thì sẽ không tới nữa, đây chính là chu kỳ tuần hoàn bình thường.
"Cô giáo, có người gửi tin nhắn cho chúng ta! Video đã mang lại mối làm ăn rồi!" Khâu Tình Không kiểm tra tin nhắn hậu đài xong thì lập tức phấn khởi chạy tới báo cáo, lại liếc thấy hai người yên tĩnh bên nhau: "Hai người đang làm gì thế?"
Đàm Mộ Tinh nắm túi vải, cậu đàng hoàng đáp: "Cậu ấy muốn thêu mấy ngôi sao lên túi đựng bài tarot."
Khâu Tình Không lộ ra vẻ tò mò: "Chẳng lẽ thêu sao lên sẽ có thể tăng độ chính xác?"
"Đúng vậy." Sở Thiên Lê có lý chẳng sợ nói: "Tớ nhìn thấy những ngôi sao được thêu lên thì tâm trạng sẽ tốt hơn, như thế chẳng phải là tỉ lệ chính xác cũng sẽ tăng lên sao."
Khâu Tình Không: "?"
Sở Thiên Lê nghiêng đầu, nhỏ giọng thì thầm: "Chủ yếu là không ngờ cậu ấy làm găng tay lại nhanh như thế..."
Vốn dĩ Sở Thiên Lê còn tưởng là Đàm Mộ Tinh phải làm rất lâu, không ngờ rất nhanh cậu đã giao thành phẩm rồi.
Cô cho rằng cần phải sắp xếp công việc mới cho bạn cùng bàn, nghỉ ngơi là không thể nào nghỉ ngơi được, bất kể là hoàn thành công việc nhanh đến đâu thì đều có thể có công việc mới.
Khâu Tình Không phát hiện Sở Thiên Lê đang đọc sách, không khỏi kinh ngạc nói: "Cậu đang xem cái gì? Sách chiêm tinh à?"
Sở Thiên Lê giống như tuyệt duyên với học tập, cô nguyện ý chủ động lật sách rất bất thường, tất nhiên sẽ khiến Khâu Tình Không hiểu lầm thành sách chiêm tinh.
Sở Thiên Lê giơ sách kên, cô mở trang bìa ra khen: "Không, đây là một kiệt tác có một không hai."
Khâu Tình Không bình tĩnh nhìn lại, cuốn sách lại là《 Bàn về tư bản 》.
Đàm Mộ Tinh yếu ớt nói: "Tại sao tớ lại cảm thấy cuốn sách này đang vạch ra chân tướng của chủ nghĩa tư bản, cậu lại học được cách tư bản bóc lột người khác từ bên trong à?"
Đàm Mộ Tinh càng nghĩ càng thấy không đúng, cậu làm xong cái bao tay lại bị bắt thêu túi, nghĩ kỹ lại mọi chuyện đều không có phần cuối.
"A ha." Sở Thiên Lê chột dạ làm bộ như không nghe thấy, cô lập tức thay đổi chủ đề nhìn Khâu Tình Không: "Vừa nãy cậu định nói gì?"
Khâu Tình Không: "Có người nhắn tin cho tớ, nói là video thật sự quá chuẩn, còn nói là cực kỳ ảo diệu!"
Khâu Tình Không sống động nói tới chuyện Chu Tường xem liên tiếp cả bốn video tin tốt.
Bản thảo đầu tiên của tín đồ chiêm tinh học được công nhận, nóng lòng muốn tìm đồng nghiệp chia sẻ.
Sở Thiên Lê nghe xong sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: "Giả à."
Khâu Tình Không: "Làm sao có thể?"
Sở Thiên Lê nửa tin nửa ngờ, trịnh trọng nói: "Cậu vẫn là nói với cô ta tớ là thầy bói đứng đắn, không phải thắp hương bái phật, từ trước đến nay chỉ có tớ lừa gạt người khác, cô ta thế này là lừa đến tận trên đầu kẻ lừa đảo rồi!"
Sở Thiên Lê không quá tin câu chuyện của Chu Tường, cô là dự đoán vận mệnh, không phải là thay đổi vận mệnh ngay tại chỗ.
Tỉ lệ chính xác của xem bói đại chúng không cao như bói riêng, chuyện này nghe ra có rất nhiều sơ hở, khó bề tưởng tượng nổi.
Đàm Mộ Tinh: "... Thầy bói đứng đắn và tên lừa gạt giống nhau à?"
Khâu Tình Không chần chờ nói: "Làm sao có thể là giả được? Cô ấy còn muốn tìm cô giáo xem bói riêng nữa kìa."
Sở Thiên Lê do dự thăm dò: "Cô ta trưởng thành rồi à?"