Tạp âm lúc máy in tiền phun ra tiền không quan trọng, miễn là cuối cùng nó phun ra tiền là được rồi.
Xe đã đến trước cửa nhà, Sở Thiên Lê làm sao còn nghe anh trai nói gì nữa, cô cầm điện thoại di động nhảy xuống xe, đáp cho có lệ: "Vâng, lần sau em làm." Hạ Thời Sâm thấy cô đi lại bất cẩn, huyết áp đột nhiên tăng cao, mắng: "Em lại xuống xe bất cẩn rồi!"
Sở Thiên Lê không quay đầu lại, chạy một mạch về nhà, không thèm để ý đến Hạ Thời Sâm đang lèm bèm ở đằng sau, còn đổ thêm dầu vào lửa: "Anh ơi, em thấy anh mới không thông minh ấy, tiền đến tay rồi thì ai thèm nghe lời anh chứ? Bên A ai chẳng biết phải đưa ra yêu cầu rồi mới trả tiền." "Em dùng tiền dạy anh học một bài học, sau này đừng quản lý công ty như vậy nữa, nếu không sẽ hủy hoại cả gia tài đấy!" Sở Thiên Lê đứng ở cửa biệt thự, hả hê vẫy tay với Hạ Thời Sâm rồi bỏ chạy, hoàn toàn không coi lời ảnh trai vừa nói ra gì
Hạ Thời Sâm: "???"
Sau khi trở về nhà, Sở Thiên Lê bị những con số trong tài khoản của mình dọa hết hồn, vừa rồi cô chỉ nhìn lướt qua, bây giờ lại phát hiện ra mình đã bỏ sót một số 0.
Mặc dù tính tình Hạ Thời Sâm hơi lập dị, nhưng cậu ấy kiếm tiền rất giỏi, người khác không thể không phục.
Điều đáng sợ nhất của loại người này là họ không làm việc vì tiền, tử vi của họ tiết lộ trực tiếp những vấn đề trong cuộc sống, chỉ có đạt được thành tựu thì họ mới có cảm giác hài lòng.
Nếu một ngày Hạ Thời Sâm không đi làm, cậu ấy có thể sẽ suy sụp bất an, cực kỳ hoảng sợ, việc này không liên quan gì đến tiền bạc, mà liên quan đến tố chất tâm lý.
Nếu không có cạnh tranh, nếu không cần thiết, Hạ Thời Sâm sẽ mất đi mục tiêu của mình, cuộc sống của cậu ấy cũng sẽ ảm đạm không màu sắc, vì vậy cậu ấy buộc phải làm việc.
Biểu đồ sao của mỗi người đều khác nhau, kênh phát triển của họ cũng khác nhau, mỗi người có một lối sống riêng.
Có nhiều người không thể hiểu nhau chính là vì tiền đề cuộc sống của họ khác nhau.
Hạ Thời Sâm giỏi kiếm tiền nhưng không có y định tiêu tiền, vì vậy Sở Thiên Lê quyết định làm việc đó dùm anh trai.
Tất nhiên, mọi yêu cầu của cậu ấy đều bị cho vào quên lãng, cô vẫn chép bài tập về nhà của bạn cùng bàn.
Cuối tuần, Sở Thiên Lê ở nhà chơi game suốt, cô trò chuyện với Khâu Tình Không về chiêm tinh, về manga anime với Đàm Mộ Tinh, sau đó ba người dứt khoát lập nhóm, bắt đầu trò chuyện cùng nhau.
Tuần này vận may của cô bùng nổ, cô kiếm được thu nhập từ bói toán và tiền của Hạ Thời Sâm, vui đến mức sắp bay lên trời rồi.
Những ngày cuối tuần vui vẻ nhanh chóng trôi qua, một ngày thứ hai mới lại bắt đầu.
Sở Thiên Lê mờ mịt mở mắt ra, cầm điện thoại di động lên nhìn, lập tức giật mình, cơn buồn ngủ cũng biến mất sạch, cô hoảng sợ nói: "Không, không, không, không, không... "
Sở Thiên Lê dùng chăn che đầu rên rỉ, sau đó lại không thể tin nhìn vào điện thoại lần nữa, cuối cùng tuyệt vọng ngất đi.
Có lẽ hai ngày trước cô lăng quăng quá nên giờ đã xảy ra chuyện rồi.
Hôm nay cô gặp xui xẻo.
Đây là điều khó chịu nhất đối với một người thầy bói, đoán trước được mình sẽ gặp rắc rối, nhưng không có cách nào giải quyết ngay được, giống y như thanh kiếm của Damocles treo lủng lẳng trên đầu vậy.
Điều đáng lo nhất không phải là khoảnh khắc xui xẻo mà là trạng thái chuông báo động vang lên lúc chưa xảy ra.
Trước hết Sở Thiên Lê hoàn thành việc bói toán hàng ngày của mình, sau khi đọc được đáp án bất lợi, cô bắt đầu giải quyết rắc rối ngày hôm nay.
Nếu người bình thường nhìn thấy vận rủi, họ hoàn toàn có thể lựa chọn không tin, rồi bằng cách nào đó vượt qua ngoạn mục.
Nhưng Sở Thiên Lê có một điểm yếu chí mạng, tính toán của cô quá chính xác, cô không thể nào không tin được.
Sở Thiên Lê tự bói cho mình một quẻ.