Đại Lão Trở Về Để Ta Đoán Mệnh Cho Ngươi

Chương 5




Không để cậu lao lực đến c.h.ế.t trên cương vị của mình đã được xem là nhân từ rồi. Sếp tổng là gì? Người thừa kế nhà họ Hạ là gì? Tất cả chỉ là cách xưng hô cao cấp của dân làm công ăn lương mà thôi! Cô quyết tâm phải sống một cuộc đời khác: chơi với sao, chơi bài mỗi ngày, rồi tiêu hoa hồng từ công ty của nam chính, tuyệt đối không để ai bóc lột giá trị lao động của mình.

“Bình thường con có sở thích gì không, Thiên Lê?” Dư Tân chưa quen thân với con gái, cố gắng tìm chủ đề trò chuyện để gần gũi hơn.

Sở Thiên Lê sực tỉnh, đáp trôi chảy: “Con thích nghiên cứu sao trời.”

Dư Tân ngơ ngác: “Nghiên cứu sao trời á?”

Hạ Chính Hợp chêm vào: “Hình như con cũng vừa nhắc đến.”

Sở Thiên Lê gật đầu: “Vâng, vì cuộc sống hòa thuận sắp tới của chúng ta. Con có thể xin bản đồ sao của cha và mẹ không?”

Dư Tân cảm thấy thú vị: “Bản đồ sao là gì? Cái đó có ích gì với con sao?”

Sở Thiên Lê đĩnh đạc giải thích: “Khi mỗi người ra đời sẽ lấy nơi sinh làm trung tâm, vị trí các ngôi sao trên bầu trời lúc ấy tạo thành bản đồ sao của người đó. Nhà chiêm tinh học gọi đây là biểu đồ sao bản mệnh. Chúng ta có thể sử dụng nó để hiểu thêm về bản thân và những người xung quanh, cũng như học cách sống chung với họ.”

Hạ Chính Hợp hỏi: “Đây là huyền học nhỉ?”

Dư Tân: “Nghe rất thú vị, nhưng cho con kiểu gì đây?”

Sở Thiên Lê: “Cho con ngày tháng năm và thành phố nơi sinh là được.”

Hai người làm cha mẹ hiển nhiên sẽ không từ chối bất kỳ yêu cầu nào của cô con gái đã thất lạc nhiều năm. Họ cũng nghĩ rằng việc chia sẻ thông tin này không có gì ghê gớm, thậm chí có thể là chủ đề kéo gần khoảng cách giữa họ.

Sở Thiên Lê thấy họ thẳng thắn chia sẻ, nghiêm túc lắng nghe và trịnh trọng đáp: “Cảm ơn hai người đã tin tưởng con.”

Khi ai đó tiết lộ thông tin này, tức là giao sinh thần bát tự ra. Với người thường thì không vấn đề gì, nhưng nếu rơi vào tay bậc thầy có năng lực thì lại khác. Đây là sự tin tưởng mà Sở Thiên Lê muốn nhận lấy thật lòng.

Dư Tân nhận thấy Hạ Thời Sâm im lặng, liền kéo cậu vào cuộc trò chuyện: “Thời Sâm, con cũng nói đi, sinh nhật của con...” Bà chưa dứt lời thì nhớ ra gì đó, lập tức im bặt, vẻ mặt có chút xấu hổ.

Ánh mắt Hạ Thời Sâm tối lại, cậu cũng không lên tiếng. Sinh nhật của cậu đã thay đổi, ban đầu vốn là sinh nhật của Sở Thiên Lê. Cô đang sử dụng chiêu trò kỳ quái để ám chỉ cậu đã trộm đi bản đồ sao của người khác.

Bầu không khí vui vẻ bỗng chốc nguội lạnh. Dư Tân và Hạ Chính Hợp nhìn nhau, không biết phải giảng hòa thế nào.

Sở Thiên Lê dẫn đầu phá vỡ sự im lặng, nói ung dung: “À, con biết sinh nhật của anh, chỉ cần lấy từ cha và mẹ thôi.”

Hạ Thời Sâm cho rằng cô đang cố tình châm chọc mình.

Sau bữa ăn, nhóm người lớn bắt đầu bận rộn với công việc. Hạ Chính Hợp gọi điện thoại trao đổi với lãnh đạo trường học, còn Dư Tân lên lầu kiểm tra phòng. Chỉ còn lại Sở Thiên Lê và Hạ Thời Sâm trong phòng khách.