Nguyễn Nhã hơi thẹn thùng, chần chờ nói: “Có lẽ người ta không có ý đó đâu...”
Khâu Tình Không phấn khích nói: “Kim Ngưu và Xử Nữ là cặp đôi hoàn hảo!”
Sở Thiên Lê: “Chưa chắc, không thể nói lời khẳng định như thế.”
Đàm Mộ Tinh nghe Sở Thiên Lê thình lình xen lời vào thì lập tức ngẩng đầu khó hiểu, bất ngờ trước hành động đột ngột của cô.
Các nữ sinh bàn bên cùng sửng sốt.
Bọn họ chưa thân với bạn học mới, nhất thời không biết nói tiếp ra sao.
Khâu Tình Không giảm nhỏ âm lượng, biện giải: “Nhưng trên mạng toàn nói Kim Ngưu với Xử Nữ...”
Sở Thiên Lê điềm nhiên nói: “Dễ tin mấy thứ trên mạng quá.”
Khâu Tình Không không dưng bị bật lại, mặt đỏ tai hồng nói: “Cậu không tin vào cung hoàng đạo là chuyện của cậu, cớ gì phải cố tình tranh cãi làm xấu mặt người ta, bọn mình chỉ...” dùng cung hoàng đạo để giải trí.
“Mình chưa nói là không tin vào cung hoàng đạo, chỉ nói đừng tin trên mạng viết, phải tin những gì đáng tin.” Sở Thiên Lê quyết đoán đứng dậy, lấy bài Pocker trong túi ra, bắt đầu xào bài lưu loát: “Mỗi người có một trường hợp riêng, phân tích chung chung tính chính xác sẽ thấp.”
Các nữ sinh ngơ ngác nhìn Sở Thiên Lê xào bài, vô số lá bài tung bay nơi ngón tay cô như bướm lượn, quả thực không khác gì kỹ xảo hình ảnh trong phim.
Đàm Mộ Tinh cũng sững ra tại chỗ, không biết cô định làm gì.
“Cậu muốn biết cách nhìn của người nọ về mình đúng không? Và diễn biến tình cảm sắp tới?” Sở Thiên Lê vừa xào bài vừa nhìn về phía Nguyễn Nhã, ung dung hỏi.
Nguyễn Nhã vô thức đáp: “Đúng vậy.”
Sở Thiên Lê xòe bài Pocker ra trước mặt cô ấy, nói: “Rút đi.”
Nguyễn Nhã thử lấy ra ba lá, bày lên bàn cơm theo thứ tự.
6 Bích, 7 Cơ, 4 Bích.
Sở Thiên Lê liếc qua mạt bài, dõng dạc nói: “Trong lòng cậu ấy, cậu rất có sức hút, ấn tượng tốt, vừa thông minh vừa nỗ lực.
Hiện giờ cậu ấy cực kỳ thích cậu, nhưng tự tiện ở bên nhau có thể sẽ khiến những bất đồng nảy sinh vì việc học và hiện thực.
Có lẽ cậu sẽ phải mệt mỏi đương đầu với những cuộc tranh cãi trong tương lai.”
Nguyễn Nhã thất vọng hỏi: “Thế có nghĩa là không hợp sao?”
Sở Thiên Lê: “Không, đây chỉ là một giai đoạn.
Hơn nữa mình chỉ khuyên, còn sự lựa chọn vẫn nằm ở cậu.”
Khâu Tình Không nghi ngờ: “Nhưng cậu làm sao để chứng minh những lời cậu nói không thành vấn đề?”
Khâu Tình Không chỉ từng thấy bói bài Tarot.
Cô nàng chưa từng thấy bói bài Pocker, hiển nhiên đang bán tín bán nghi.
Sở Thiên Lê liếc qua đối phương.
Cô thu hồi ba lá bài mà Nguyễn Nhã chạm vào, một lần nữa tiện tay rút ra mấy lá, thông thạo nói: “Sau khi ăn xong, đến chỗ náo nhiệt nhất trong trường, cậu có xác suất gặp gỡ người ấy.
Biết đâu cậu ấy sẽ thổ lộ với cậu.”
Nguyễn Nhã hỏi vồn vã: “Chỗ náo nhiệt nhất trong trường là nơi nào?”
Sở Thiên Lê ngạc nhiên nói: “Sao mình biết được? Mình mới đến hôm nay mà.”
Cô đến được nhà ăn cũng là nhờ Đàm Mộ Tinh dẫn đường.
Hiện giờ chẳng mảy may thạo đường tại trường học.
Bên kia, Hạ Thời Sâm đang nhận sự an ủi từ nhóm bạn.
Người xung quanh đều rõ sự chuyển đổi thân phận to lớn của cậu và Sở Thiên Lê.
Hiểu cho tâm trạng rối bời và vi diệu của cậu.
“Không sao đâu.
Mình thấy cô ấy không bắt chuyện với bạn bè.
Giờ đang là lúc cần tập trung xây dựng mối quan hệ, cô ấy muốn gia nhập vào chắc cũng khó.
Dẫu sao hoàn cảnh sinh hoạt từ nhỏ đã khác nhau rồi...”
“Nhưng đây cũng là kết quả của việc mình chiếm chỗ của con bé, không phải sao?” Hiện giờ, thái độ của Hạ Thời Sâm dành cho Sở Thiên Lê rất phức tạp.