Dứt lời, gã chờ một chút nhưng vẫn không được ai đáp lại.
Hai người kia giống như hoàn toàn không để gã vào trong mắt.
Vẫn đang lôi lôi kéo kéo ở đằng kia.
Thấy thế, gã xoay người, rời đi.
Trên đường rời đi, hình xăm kia vẫn luôn lặp đi lặp lại xuất hiện trong đầu gã.
Rốt cuộc gã đã thấy nó ở đâu?
Thời điểm sắp ra khỏi rừng rậm.
Gã bỗng nhiên dừng lại.
Cái hình xăm kia là... ốc biển?
Hai mắt gã nheo lại.
Giao nhân??
Cô gái kia thế mà là giao nhân?
Nghe đồn, tính tình giao nhân rất hung tàn, dễ sát sinh, giọng nói bén nhọn, chói tai.
Chỉ là số lượng giao nhân thưa thớt, gần như đã bị diệt sạch.
Sao có thể xuất hiện ở chỗ này?
Hơn nữa.
Sao giao nhân lại có thể đi bằng hai chân?
Nghĩ một lúc.
Gã ta bỗng nhiên xoay người, chạy thẳng về chỗ sâu nhất trong rừng rậm.
Chỉ là thời điểm gã ta trở về.
Hai người kia sớm đã biến mất.
Nếu không phải bên cạnh còn một cái đầu rắn bị nướng chín.
Thì gã còn tưởng bản thân nhìn lầm.
Trời càng lúc càng tối.
Dưới ánh trăng, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng thợ săn rồng kéo dài trên đất.
...
Hoàng cung.
Trong phòng Bart Dole vương tử.
Tất cả bài trí đều giống như con người hắn ta, đều vô cùng xa hoa.
Bart ngồi trên ghế.
Trước mặt hắn ta có một người khác đang đứng.
Không biết hai người đang nói chuyện gì.
Chỉ thấy Bart vô cùng phẫn nộ, ném một chén trà xuống đất.
"Ta nói cho ngươi biết, ta tìm ngươi tới là để ngươi giúp ta tìm thấy hắn. Chứ không phải để ngươi tìm mọi cách giết hắn. Ngươi hiểu không?"
Đối diện Bart vương tử là một đại hán, vác một thanh trường đao.
Trên mặt có một vết sẹo dài.
Chính là tên săn rồng kia.
Đứng trước cơn nóng giận của Bart, gã săn rồng không hề sợ hãi.
Mở miệng.
"Thần là thợ săn rồng. Sao có thể chỉ giúp người tìm được ác long bị cầm tù mà không giết chết hắn?"
Bart tựa hồ chưa từng nghĩ tới khả năng này.
Cảm thấy bản thân đang bị lừa.
Trên mặt hắn ta nổi lên tia âm ngoan.
"Ta nói, đừng giết hắn."
Gã săn rồng chau mày.
"Vương tử điện hạ, người nên lý trí một chút. Hắn là người đứng đầu của long tộc. Người có biết năm đó phải hy sinh bao nhiêu người mới có thể phong ấn hắn lại không? Hiện tại cuối cùng cũng tìm được hắn. Đương nhiên phải nhân lúc hắn còn suy yếu mà giết chết hắn. Chẳng lẽ người muốn thẻ hắn ra để hắn gây họa cho nhân gian ư?"
Bart nghe gã săn rồng nói, chỉ trầm mặc một lúc, rồi chớp mắt.
Hắn ta nhân nhượng: "Ngươi có thể giết hắn. Nhưng, trước khi ta thành công kế thừa ngôi vị, thì hắn không thể chết được."
Vòng đi vòng lại, mục đích cuối cùng của Bart, chỉ là mượn sức mạnh của ác long trong truyền thuyết, giúp hắn ta một tay, bước lên ngai vàng.
Phụ vương của hắn ta có năm người con trai.
Hắn ta buộc phải nắm chắc mới có thể đoạt được vương vị.
Vì cái này.
Hắn không tiếc trả giá bất cứ thứ gì, dù là đại giới đi chăng nữa.
Bart nắm chặt tay, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm sườn mặt của gã săn rồng.
Cuối cùng, gã săn rồng đặt một tay lên ngực, hành lễ với Bart.
"Tất cả những việc này cứ giao cho thần, thưa vương tử điện hạ."
Gã là thợ săn rồng.
Gã muốn giết chết ác long từng thiếu chút nữa điên đảo thế giới, muốn chứng minh cho mọi người biết gã là thợ săn rồng lợi hại nhất thế giới này.
Cứ như vậy.
Dưới tình huống bí mật, Vương tử Thái Dương Quốc cùng thợ săn rồng đạt thành hiệp nghị không muốn người biết.
...
Thời gian gần đây.
Công chúa Santa im lặng hơn không ít.
Thành thành thật thật bồi bên cạnh Nam Nhiễm.
Hiển nhiên, là bị đánh đến nỗi ngoan ngoãn.
Từ ngày bị Nam Nhiễm đánh hôn mê năm sáu lần, Santa liền thay đổi cách nhìn về Nam Nhiễm.
Tiên tử vô cùng hung dữ.
Santa nghịch nghịch hòn đá nhỏ trong tay.
Nghịch được một lúc lại nhịn không được.
Đứng dậy.
"Tiên tử hẳn đang đói bụng đi? Ta đi tìm thức ăn cho cô."
Dứt lời, Santa lập tức chạy ra ngoài.
Tiên tử ăn no, hẳn tính tình sẽ tốt lên không ít.