Đại La Thiên Tôn

Quyển 5 - Chương 132: Di hình hoán ảnh (Hạ)




Sau một tháng, vòng loại kết thúc đã lựa chọn ra ba mươi hai thiên tài đến từ các tông môn đại phái. Những người này đều là tinh anh đệ tử, danh tiếng cực kỳ nổi danh. Nằm từ thứ hạng bốn trăm thì có danh ngạch để tham gia thí luyện tại Thần Địa, còn muốn có phần thưởng hậu hĩnh thì phải xếp vào hạng ba mươi hai trở lên. Xếp vào thứ hạng này, ai nấy đều thiên tư tuyệt luân, thực lực mạnh mẽ trong lớp hậu bối. 

Khiến cho người ta kinh ngạc nhất lại chính là Ảnh Nguyệt sơn trang. 

Ảnh Nguyệt sơn trang chỉ mới khai tông cách đây hơn ba năm, trong khoảng thời gian này có thể phát triển đến nhất phẩm tông môn, góp công lớn trong việc tiêu diệt gián điệp Ma Tộc trà trộn vào nhân loại. Tại Phong Thần Chiến, thành tích phía bên Thiên Vương Bảng thì không có gì đáng nói. Nhưng Phong Thần Bảng thì lại là một câu chuyện khác. 

Mười đệ tử tham gia, ấy vậy mà cả mười người đều lọt vào thứ hạng ba mươi hai người mạnh nhất. Cũng phải kể đến một nhân vật phía bên Ảnh Nguyệt sơn trang khiến cho tất cả các tông môn đại phái, thậm chí là cả siêu cấp tông môn cũng phải nổi đóa lên, chính là Long Kiếm. 

Chiến thuật vừa đánh vừa chạy, dùng âm mưu quỷ kế khiến cho đối thủ thua trong căm hận. Vậy nên trong số mười người, Long Kiếm chính là nhân vật bị người ta chửi mắng, nguyền rủa nhiều nhất. 

Lại cũng là Ảnh Nguyệt sơn trang, một nhân vật khác nổi tiếng không kém, đó chính là Long Tuyền. Lại nói về vòng bảng đầu tiên, Long Tuyền trực tiếp giết chết đối thủ của mình. Ma Tộc Chi Chiến sắp đến gần mà tổn thất một cường giả Chủ Thần Cảnh, đó chính là một hao tổn không nhỏ. 

Tuy nhiên trong luật thi đấu không cấm, có lẽ bọn họ nghĩ rằng sẽ không xảy ra thảm cảnh sinh tử như vậy. Cường giả đột phá Đấu Thần Kỳ đâu phải muốn giết chết là giết chết ngay được. Rốt cuộc lại xuất hiện một Long Tuyền thủ đoạn độc đoán, thủ pháp cường bá khiến cho Vô Thượng Thiên Cung buộc phải ra nghiêm lệnh giết chết đối thủ của mình. 

Chỉ là, cái luật đó cũng không thể ngăn cản nổi sát tâm của Long Tuyền. Hắn có thể không giết đối thủ của mình, nhưng so với cái chết thì còn muốn thê thảm hơn. Trọng tài không cách này ngăn cản nổi thủ đoạn của hắn. Một là nhận thua, hai là trở thành phế nhân. Qua hai vòng đấu là đủ đến biết tâm tính hung sát của hắn, cuối cùng mấy vòng sau, đối thủ của Long Tuyền đều lựa chọn thua cuộc. Bởi vì không ai dám đem tính mạng của mình ra đặt cược cả. 

Nói chung, mười đệ tử ai nấy đều gây ít nhiều ấn tượng. Tinh anh đệ tử Ảnh Nguyệt sơn trang không thể khinh thường, xem nhẹ được. 

********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********

Phía trên cao chính giữa đại đấu trường chính là bảng phân chia ba mươi hai cường giả. Long Uyên ánh mắt chăm chú nhìn lên, sau một lúc mới nói:

- Vòng này không có ai gặp nhau. Đúng là may mắn. 

Long Chiến khoanh tay đứng bên cạnh, chẳng biết từ đâu lại lôi ra một cộng cỏ ngặm trên miệng, đáp:

- Không sớm thì muộn cũng gặp nhau thôi. Hắc hắc…

- Lão ngũ nói đúng, rồi cũng phải so tài phân cao thấp. Thử cược xem, một trong mười người chúng ta hoặc tên đáng ghét kia, ai sẽ trở thành quán quân?

Người vừa ngỏ ý cá cược, ngoài lão lục Long Vô Mệnh ra thì còn ai. Bình thường nhắc đến cá cược thế này, Long Uyên nhất định sẽ thẳng tay trừng trị. Nhưng lần này thì biểu hiện của hắn lại rất khác, giống như đang ủng hộ ý định của Long Vô Mệnh vậy. 

Lại nói đến “tên đáng ghét” kia, ánh mắt của ai nấy đều rực lên, ngay cả trầm ổn như Long Ngọc Huyền mà khuôn mặt cũng thoáng qua một tia biến đổi. 

Nhắc đến chuyện này thì phải quay lại thời điểm nửa tháng trước. Khi vòng loại thứ tư quyết định ba mươi hai người mạnh nhất. Đám Long Uyên dĩ nhiên vượt qua được một cách vô cùng dễ dàng. Bọn chúng nghe nói, trong số những cường giả trẻ tuổi này có mấy nhân vật nổi danh. Tỷ như Thiên Long thánh tử Tàng Thiên Ca, công tử Quân gia Quân Mạc Tà, thái tử Tây Hàn đế quốc Tây Môn Bất Bại… trong số đó, Tàng Thiên Ca chính là nhân vật nổi tiếng nhất, được mọi người bàn tán là sẽ trở thành quán quân Phong Thần Chiến lần này. 

Long Uyên liền quyết định muốn xem rốt cuộc Tàng Thiên Ca này là người thế nào mà khiến cho người ta bàn tán tới lui như vậy. Lúc bọn họ đến lôi đài mà Tàng Thiên Ca quyết đấu, chỉ nghe một tiếng hét thảm vang lên, cùng với đó là một kình lực mạnh mẽ ập về phía họ. Có kết giới vậy mà cũng không thể ngăn cản, trong lòng Long Uyên thầm đánh giá, người này quả thực đúng như lời thiên hạ đồn đoán. 

Chỉ là, khi vừa mới gặp mặt, Long Uyên cùng với mấy sư huynh đệ mình đồng tử mở rộng, không thể tin vào mắt mình được. 

- Không thể nào, tại sao lại có thể? 

Long Hạo Kỳ vốn thường ngày lạnh nhạt với mọi thứ, vậy mà hôm này cũng phải tròn xoe đôi mắt. 

Ngay lúc Long Hạo Kỳ định chạy tới thì một giọng nói xuất hiện trong đầu, ngay lập tức biểu cảm trên khuôn mặt bọn chúng thay đổi. 

Tàng Thiên Ca sớm đã chú ý đến đám Long Uyên. Nguyên nhân là do Phong Thần Chiến kỳ này, đám Long Uyên lần đầu xuất hiện mà đã làm rạng danh Ảnh Nguyệt sơn trang, dĩ nhiên là khiến cho Tàng Thiên Ca cảm thấy hiếu kỳ rồi. 

Tàng Thiên Ca để ý, lúc mới nhìn thấy hắn, mấy tên thiếu niên này đã rất kinh ngạc, nhưng ngay sau đó lại biến thành căm ghét. Biểu cảm kinh ngạc thế này, Tàng Thiên Ca đã từng trải nghiệm qua. Nhưng còn biến thành căm ghét, cực kỳ căm ghét thì đúng là lần đầu. Chưa từng đắc tội với bất kỳ một ai, tại sao lại khiến cho người căm chán ghét như vậy? Trong lòng tàng Thiên Ca tự hỏi. Cuối cùng hắn quyết định tiến để thăm dò. 

- Tại hạ là Tàng Thiên Ca, không biết có thể kết giao cùng với các huynh đệ được không?

Tàng Thiên Ca chính là Thánh tử Thiên Long thần điện, thân phận khác còn là truyền nhân của Kiếm Thánh, được kết giao với hắn chính là một niềm vinh dự lớn lao. Ai cũng cảm thấy hâm mộ với đám Long Uyên. Nhưng dĩ nhiên, thái độ của bọn Long Uyên lại khiến cho người ta ngạc nhiên khó hiểu. 

- Nhìn ngươi ngứa mắt thật!

Long Tuyền là người đầu tiên mở miệng nói. Vừa mới xuất ngôn đã đầy sát khí. 

- Ngươi có thể đổi khuôn mặt được không? Khuôn mặt hiện tại không thích hợp với ngươi đâu.

- Có cần ta chế thuốc đổi dung mạo không?

- ………

Ngoại trừ Long Uyên và Long Ngọc Huyền vẫn một mực giữ im lặng, còn lại đều tỏ thái độ thách thức với Tàng Thiên Ca, thậm chí là cả Long Phi Tuyết cũng không ngại chen vào. 

Tàng Thiên Ca ngạc nhiên, không rõ vì sao mấy tên thiếu niên này lại ghét hắn như vậy. Đặc biệt luôn nhắm tới dung mạo của hắn. 

- Khuôn mặt của ta rất đáng ghét à?

Tàng Thiên Ca nhíu mày hỏi. 

- Mặt ngươi không đáng ghét, mà là chính ngươi đáng ghét. Nếu như ngươi hủy dung đi, ta phần nào nhìn ngươi thuận mắt hơn. 

Long Tuyền cười lạnh nói, rồi tiến tới gần Tàng Thiên Ca, tiếp tục thách thức:

- Nếu như đối thủ của ngươi là ta, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải khóc ròng hối hận vì sao lại mang khuôn mặt này. 

Dứt lời, Long Tuyền cười một cách kiêu ngạo rồi xoay lưng bỏ đi, để lại một lời thách thức đối với Tàng Thiên Ca. Đám Long Uyên cũng lần lượt đi theo Long Tuyền, dĩ nhiên trước đó phải tỏ thái độ với Tàng Tàng Thiên Ca trước. 

Không ai hiểu chuyện gì cả, chỉ biết đứng im như trời trồng. Ngay cả Tàng Thiên Ca cũng chẳng rõ nguyên nhân do đâu. 

- Mấy tên nhóc này đúng là khó hiểu. 

Bỗng nhiên từ trong đám đông, Quân Mạc Tà bước ra ngoài, vừa nhìn đám Long Uyên rời đi vừa nói. 

Tàng Thiên Ca thở dài, cười khổ nói:

- Chẳng biết ta có thù cướp vợ giết cha gì với chúng không mà lại căm ghét ta như vậy. 

- Ha ha, chấp đám thiếu niên đó. Đợi khi đánh bại chúng rồi tìm hiểu nguyên nhân cũng được. 

- Có lẽ chỉ có cách đó!