Đại La Thiên Tôn

Quyển 4 - Chương 34: Vô mật thiên ngân (Thượng)




- Đại sư cũng biết Nam Ly thánh hỏa? 

Gia tộc của Âu Dương Thiếu Cung nằm ở phía nam Thiên Dương đại lục, là một trong những gia tộc nổi tiếng về luyện khí ở nơi đó. Âu Dương Thành là kỳ tài luyện khí, trong một lần du ngoạn đã thu được Nam Ly thánh hỏa. Như hổ mọc thêm cánh, chỉ trong một thời gian ngắn, Âu Dương Thành đã đột phá Luyện khí tông sư. Sau đó tham gia Luyện khí đại hội Tứ Hải vương triều trăm năm trước, vượt qua tất cả các thiên tài ở đây để đoạt vị trí quán quân. 

Danh hiệu quán quân đã lấy, Âu Dương Thành cũng rời khỏi Tứ Hải vương triều, mặc cho những lời mời gọi vô cùng hấp dẫn ở đây. Luyện khí công hội đã cho người điều tra Âu Dương Thành, nhưng khi đến nơi thì Âu Dương Thành đã không còn ở trong gia tộc nữa. Người trong Âu Dương gia tộc cũng không biết y đã đi đâu. 

Điều này làm cho Luyện khí công hội rất nuối tiếc. Không chỉ vì thiên phú luyện khí nghịch thiên của Âu Dương Thành, mà còn cả Nam Ly thánh hỏa của y nữa. Nam Ly thánh hỏa là một trong tam đại hỏa diễm nghịch thiên nhất Dị hỏa bảng. Điều đặc biệt nhất của Nam Ly thánh hỏa chính là có thể truyền được từ người này sang người khác mà không sợ bị phản phệ. 

Âu Dương Thiếu Cung có lẽ cũng giống như Âu Dương Thành, không chỉ có thiên phú về luyện khí, trong thân thể chắc chắn cũng đang tồn tại Nam Ly thánh hỏa. Việc trăm năm trước Luyện khí công hội rất hối tiếc, nay hậu duệ của Âu Dương Thành xuất hiện ở đây, Luyện khí công hội sẽ không muốn bỏ phí cơ hội này. 

Chỉ thấy Vi Trang trưởng lão gật đầu, giọng hơi trầm nói:

- Nam Ly thánh hỏa là một trong ba đại hỏa diễm nghịch thiên nhất, lão phu đương nhiên là biết rồi. Trăm năm trước phụ thân ngươi cùng với Nam Ly thánh hỏa đã đoạt vị trí quán quân, lần này không biết ngươi có thể đạt thành tích giống như phụ thân ngươi không. 

Vừa nói, Vi Trang vừa cất giọng cười thống khoái. Nội tâm hẳn đã sinh ra hảo ý với Âu Dương Thiếu Cung. Sau đó thì mọi người cũng lần lượt giải tán, việc điều tra thủ thuật luyện khí của Tinh Hồn đã không có kết quả, bọn họ ở đây cũng không để làm gì. Hôm nay nghỉ ngơi, sáng ngày mai tiếp tục vòng thứ hai. 

********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều ********* 

Trời đã về khuya, trăng cũng đã lên cao. Hắn đang ngồi một mình trên ghế cạnh ban công, bình thản, tự rót rượu uống một mình. Ánh trăng nhu hòa soi sáng khuôn mặt hắn, mờ mờ ảo ảo, trong ánh mắt lộ vẻ bình tĩnh, xen lẫn cả một chút nóng nảy, lo lắng.

Không gian trước mặt thật tĩnh lặng, không tiếng ồn ào, không ánh đèn, có chăng chỉ là ánh trăng sáng nhẹ nhàng chiếu xuống, tiếng gió thổi vi vu, khẽ làm lay động mái tóc trắng xóa của hắn. Một đêm thật tịch mịch, và có lẽ cũng là thời khắc mà hắn thích nhất. 

Những Luyện khí sư đã vượt qua được vòng luyện khí sơ khảo, vào giờ này, có người thì nằm ngủ sau một ngày mệt mỏi, có người thì ngồi thiền tu luyện… còn Tinh Hồn thì… đã một khoảng thời gian khá lâu rồi, hắn chưa tận hưởng cái tư vị uống rượu ngắm trăng, tịch mịch giữa đêm khuya như thế này, có vậy hắn mới là chính hắn. Nhẹ nhàng nhấc ly rượu lên, ánh mắt nhìn về nơi xa xăm, như đang hồi tưởng về chuyện nào đó.

Một đêm thật dài…

********* Quyển 4: Nộ phạm thiên điều *********

Ánh sáng nơi phía đông đã nhú lên, âm thanh nhộn nhịp lại xuất hiện. Tất cả để chuẩn bị cho ngày thi đấu thứ hai Luyện khí đại hội. Đại quảng trường bây giờ đã tấp nập người, ai nấy đều lựa chọn cho mình một vị trí tốt để thuận lợi quan sát. 

So với ngày hôm qua, khán giả hôm nay đông hơn một chút. Phần nhiều là bởi các Luyện khí sư bị loại hôm qua, không có việc gì để làm nên tới đây để quan sát học hỏi. Một canh giờ nữa là vòng thứ hai luyện khí đại hội bắt đầu. 

Lại nói ngày hôm qua, có hơn một nửa Luyện khí sư bị loại, thế nên bây giờ nhìn trên đại quảng trường, số lô đỉnh chuẩn bị ít hơn rất nhiều. Đề thi mà Luyện khí công hội ngày đâu tiên đã khó khăn như vậy, không biết hôm nay sẽ có bao nhiêu Luyện khí sư tiếp tục bị đào thải đây. 

Chủ nhân Tứ Hải vương triều Diệp gia, Tứ đại gia tộc, Luyện khí công hội và những vị khách quý của Tứ Hải vương triều đã ổn định vị trí của mình. Các Luyện khí sư đã vượt qua vòng luyện khí sơ khảo đã có mặt đầy đủ, chỉ còn chờ trưởng lão Luyện khí công hội tuyên bố bắt đầu vòng thi đâu thứ hai. 

Một khắc nữa là tới thời gian bắt đầu. Khoảng thời gian này chính là lúc các khán giả bàn tán xôn xao nhất. Và người được chú ý nhất, đương nhiên chính là gã Luyện khí sư một quyền luyện ra bảo giáp Thiên cấp. Bọn họ đang đoán, không biết hôm nay hắn sẽ dùng thủ đoạn nào để chế tạo pháp bảo đây.

- Các ngươi chú ý đến người thiếu niên áo đen đó, rõ chưa?

Tinh Hồn gây sự chú ý lớn đến như vậy, tứ đại gia tộc và Luyện khí công hội há có thể bỏ qua được. Bọn họ cũng đang muốn xem xem, hôm nay Tinh Hồn liệu sẽ tiếp tục dùng một quyền để luyện ra pháp bảo, hay sẽ là một thủ đoạn khác. 

Bên dưới đại quảng trường, cũng giống như những người khác, các Luyện khí sư, đặc biệt là những thiên tài luyện khí đều hướng ánh mắt về phía Tinh Hồn, có tức giận, có khiêu khích đủ các kiểu. Và đương nhiên, Tinh Hồn hoàn toàn lờ đi bọn chúng. 

- Hôm qua Dạ Quân huynh tạo ra chấn động lớn như vậy, Thiếu Cung đã được mở rộng tầm mắt. 

Âu Dương Thiếu Cung hôm nay cũng được xếp ở vị trí gần với Tinh Hồn, quan hệ của cả hai xem như cũng rất tốt, thế nên Âu Dương Thiếu Cung biểu cảm hòa nhã, tới gần nói chuyện với Tinh Hồn. 

- Cũng bình thường thôi. So với các vị thiên tài ở đây thì chỉ là rìu qua mắt thợ. 

- Ngươi nói đúng đấy. Ngày hôm qua không biết ngươi đã dùng thủ đoạn gì để qua mắt mọi người, nhưng hôm nay, ta nhất định sẽ lật tẩy ngươi. 

Một người nam tử trên người mặc tử y cao quý, dáng người cao lớn, mái tóc đen huyền được cột lại, gương mặt anh tuấn phi phàm. Chỉ là thái độ người này cực kỳ cao ngạo, xem người khác chỉ là rác rưởi. Không phải công tử Lôi gia Lôi Di Tắc thì còn ai nữa. 

Đi cùng với Lôi Di Tắc là nhị đệ của hắn Lôi Di Vũ, công tử Thiết Lưu thế gia Thiết Lưu Đông Thành và công tử Cố gia Cố Bạch Ngọc. Đám thế gia công tử này bình thường đều đi chung với nhau, vì thế tính cách kiêu ngạo như một khuôn đúc ra, ai nấy đều chán ghét cả. Bởi vì thân phận bọn chúng đặc thù, ngoại trừ Diệp gia hay trưởng bối Luyện khí công hội ra thì không ai dám động vào chúng cả. 

Hôm qua nhìn thấy Tinh Hồn và Âu Dương Thiếu Cung hấp dẫn sự chú ý đến như vậy, trong lòng đám thế gia công tử này sớm đã sinh ra sát tâm rồi. Đặc biệt nhất chính là Lôi Di Tắc, hắn đối với Tinh Hồn thực sự không vừa mắt. 

Tinh Hồn không thèm liếc nhìn Lôi Di Tắc một cái, xem như hắn không hề đứng trước mặt mình, quay sang ung dung nói chuyện với Âu Dương Thiếu Cung. Quả thực là sỉ nhục, trước giờ chưa có một người nào dám càng quấy trước mặt Lôi Di Tắc cả. Đáng tiếc hôm nay lại gặp phải Tinh Hồn, những kẻ mà Tinh Hồn không thích, cho dù có làm ra hành động như thế nào đi nữa, hắn tuyệt đối không để tâm đến. Lập tức Lôi Di Tắc động nộ, đôi mắt như bắn ra nộ hỏa, song quyền nắm lại, sát khí nổi lên, gằng giọng nói:

- Ngươi… thật đúng là muốn chết.

Nguyên lực vận chuyển, sát khí nổi lên, tay phải hóa thành lôi thủ, định vung một chưởng đánh Tinh Hồn. Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói nghiêm nghị truyền đến:

- Lôi Di Tắc, ngươi muốn làm gì? 

Người đến không ngờ lại chính là Diệp gia Diệp Nhất Phàm. Y thân phận không chỉ là hoàng tử Tứ Hải vương triều, thiên phú luyện khí cũng cực kỳ cao cường, được kỳ vọng sẽ đoạt được vị trí quán quân lần này. Đi cùng với Diệp Nhất Phàm là thiên tài luyện khí của Luyện khí công hội Xích Đông Đình và một vị trưởng lão Luyện khí công hội. 

Diệp Nhất Phàm thân phận chính là hoàng tử Tứ Hải vương triều, thế nên vừa nhìn thấy y, đám Lôi Di Tắc dù ngạo mạn cũng không dám làm càn, lập tức hành lễ:

- Bái kiến Tam hoàng tử. 

Diệp Nhất Phàm mặt trầm như nước, ánh mắt như kiếm mang nhìn trừng trừng Lôi Di Tắc, nói tiếp:

- Ngày thường ngươi quậy phá như thế nào cũng được, ta tuyệt đối không để tâm. Nhưng hôm nay là sự kiện trọng đại của Tứ Hải vương triều chúng ta, ngươi tốt nhất là chú ý cách hành xử một chút, đừng để ta phải báo lại việc này với phụ hoàng. 

- Tam hoàng tử bớt giận. Bởi vì hắn… 

Lôi Di Tắc khuôn mặt khó coi, định nói thêm thì Xích Đông Đình đứng bên cạnh Diệp Nhất Phàm nhíu mày:

- Ở đây không có việc của ngươi nữa, lập tức cút chỗ khác. 

- Ngươi… hừ! 

Thân phận của Xích Đông Đình không kém gì so với Lôi Di Tắc, lại được Diệp Nhất Phàm trọng dụng, thế nên Lôi Di Tắc chỉ đành ôm hận trong lòng, ánh mắt như bắn ra tia lửa nhìn Diệp Nhất Phàm, sau đó lại quét qua Tinh Hồn và Âu Dương Thiếu Cung. Song thủ nắm chặt, hừ lạnh một cái rồi xoay người bỏ đi. Mấy tên Lôi Di Vũ, Thiết Lưu Đông Thành… cũng sinh sát tâm với Tinh Hồn, nhưng có Diệp Nhất Phàm ở đây, bọn họ cũng đành phải nuốt cục tức này, chuyển người bước theo Lôi Di Tắc. 

Bỗng ngay lúc đó, một thanh âm lãnh đạm nhưng tràn đầy ý tứ khiêu khích chậm rãi vang lên:

- Chậm đã, chuyện giữa ta và ngươi còn chưa nói xong mà.