Đại La Thiên Tôn

Quyển 4 - Chương 33: Nam Ly thánh hỏa (Hạ)




Câu nói ngắn gọn tức khắc hấp dẫn sự chú ý của các Luyện khí sư, đặc biệt là mười hai đại thiên tài. Âm thanh của Tinh Hồn phát ra tuy rằng không lớn, nhưng với tu vi của những đại cao thủ ngồi trên vị trí cao nhất đều có thể nghe được. Hàng vạn ánh mắt đều hướng về một nơi duy nhất đó, chính là vị trí lô đỉnh thứ năm ngàn. 

Chỉ thấy Tinh Hồn khu động niệm lực, toàn bộ tài liệu được chuẩn bị sẵn bay vào trong đỉnh lô. Tay phải đột nhiên nắm lại thành quyền, đấm thẳng một phát vào thân của lô đỉnh, âm thanh vang vọng khắp đại quảng trường. Một quyền này, chỉ cảm nhận bằng khí lưu ba động quanh Tinh Hồn thôi cũng đủ biết là rất mạnh, cho dù là đỉnh lô cao cấp hơn cũng bị đánh nát thành tro bụi.

Nhưng thật kỳ lạ, cái đỉnh lô này không hề xuất hiện dù chỉ là một vết rạn nhỏ. Đột nhiên khí đó, đỉnh lô phát ra một vầng kim quang, một vật thể màu đen từ trong đỉnh lô bay ra ngoài, tiến thẳng đến chính giữa mười hai cái bảo giáp đang lơ lửng trên không trung mà mười hai thiên tài luyện khí kia chế tạo ra. 

Vật thể màu đen đó, không ngờ lại chính là một cái bảo giáp. Tuy rằng phẩm cấp của bảo giáp này chỉ là Thiên cấp sơ giai, thế nhưng nhiêu đó cũng đủ để tất cả mọi người kinh ngạc. Ngay cả những Luyện khí tông sư, Luyện khí đại tông sư của Diệp gia, tứ đại gia tộc hay Luyện khí công hội đều mở to mắt kinh ngạc. Dường như bọn họ không hiểu vừa xảy ra chuyện gì. 

Chỉ một quyền duy nhất mà có thể tạo ra một bảo giáp Thiên giai, đây rốt cuộc là thủ đoạn gì? Luyện khí công hội là nơi tập hợp toàn bộ Luyện khí thuật từ sơ đẳng đến cao cấp nhất cũng chưa từng thấy qua cái thủ đoạn luyện khí này. Không triệu hồi hỏa diễm, không dùng thủ ấn hay gì cả, một quyền đơn giản tạo ra một chiến giáp. Bình thường nếu mà nghe được thì đúng là một câu chuyện nực cười nhất, nhưng bây giờ, nó lại là sự thật rành rành trước mắt hàng vạn người. 

- Vi Trang tông sư, ông giúp ta giải thích chuyện gì vừa xảy ra không?

Cả đại quảng trường rơi vào tĩnh lặng, sau vài giây, trưởng lão Lôi gia đột nhiên mở miệng hỏi trưởng lão tộc người lùn Vi Trang. Vi Trang này chính là Luyện khí tông sư, địa vị ở Luyện khí công hội rất cao, thủ đoạn luyện khí cũng thuộc những người cao minh nhất. Nhưng đáng tiếc, Vi Trang lắc đầu, ánh mắt vẫn còn đó vẻ ngạc nhiên, đáp:

- Vi Trang ta sống đến từng tuổi này, đã nghiên cứu qua rất nhiều Luyện khí chi thuật, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy thủ đoạn luyện khí của hắn. 

Lần lượt các vị Luyện khí tông sư, Luyện khí đại tông sư khác cũng đồng tình với câu nói của Vi Trang. Trong đầu người nào cũng xuất hiện chung một nghi vấn, rốt cuộc là Tinh Hồn đã làm thế nào để chế tạo ra chiến giáp chỉ trong một quyền? Câu hỏi đó, e rằng chỉ có Tinh Hồn mới giải thích được. 

Trở lại bên dưới đại quảng trường, chế tạo ra bảo giáp Thiên cấp sơ giai, nhiêu đó là vừa đủ để tiến vào vòng thứ hai. Tinh Hồn trên môi nở một nụ cười nhạt, ánh mắt lãnh đạm quét ngang tất cả những thiên tài luyện khí, rồi dừng lại ở Âu Dương Thiếu Cung, nói:

- Như đã nói, hẹn gặp ngươi ở chung kết. 

Dứt lời, Tinh Hồn liền xoay người, hai tay đặt sau lưng, hiện lên một cỗ tư thái bất phàm, nhưng đâu đó khiến cho người ta có cảm giác hắn rất tịch mịch, đôi chân chậm rãi bước đi. Đại quảng trường nhiều người như vậy, nhưng dường như có một lực lượng vô hình nào đó, bọn họ tự động tách ra tạo thành một con đường nhỏ, vừa đủ để Tinh Hồn bước qua. Ở nơi cổng thành, Phượng Cửu, Cơ Dung và Kiều An ba người đã đứng đợi sẵn. 

Cơ Dung và Kiều An thì vẫn còn giữ nguyên dáng vẻ không thể tin nổi, còn Phượng Cửu thì vẫn như vậy, nụ cười nhạt, đôi mắt phượng tuyệt đẹp nhìn hắn bước tới, đôi môi đỏ hồng mềm mại khẽ nói:

- Ngươi đúng là một tên biến thái. 

- Có như vậy ngươi mới đi cùng với ta. 

Đáp lại một câu thâm thúy, nhưng Phượng Cửu không hề nói thêm bất kỳ một lời châm chọc nào nữa, chuyển người bước theo sau lưng hắn rời khỏi đại quảng trường. Cơ Dung và Kiều An cũng nhanh chóng đi theo. Tất cả những người ở đại quảng trường nhìn hắn rời đi, cho đến lúc khuất dần. Sau đó, bọn họ liền ồn ảo trở lại, chính là đang bàn tán về Tinh Hồn. 

Vòng luyện khí sơ khảo này, tuy rằng Âu Dương Thiếu Cung xếp hàng thứ nhất, mười hai thiên tài luyện khí kia đồng hạng xếp thứ hai, còn Tinh Hồn thì xếp ở vị trí dưới thấp, thấp hơn bọn họ rất nhiều. Nhưng mà, người được chú ý nhất lại chính là Tinh Hồn. Tất cả là do thủ đoạn luyện khí kỳ quái của hắn. 

Dư vị này, có lẽ vẫn sẽ còn tồn đọng mãi. Buổi sáng ngày mai, có lẽ sẽ rất hấp dẫn đây. Vòng sơ khảo đã kết thúc, khán giả lần lượt rời khỏi đại quảng trường, nghỉ ngơi một đêm để chuẩn cho vòng luyện khí ngày thứ hai. 

Chỉ trong một khắc, hầu hết mọi người đều đã rời đi. Trên đại quảng trường chỉ còn lại hai mươi mấy người. Trong đó có cả mười hai đại thiên tài luyện khí. Nơi bọn họ đang đứng chính là vị trí lô đỉnh thứ năm ngàn của Tinh Hồn. Gương mặt ai nấy trầm ngâm, trong đầu hồi tưởng lại khoảng khắc Tinh Hồn vung một quyền tạo ra bảo giáp.

Bỗng nhiên trên trời xuất hiện thêm mấy chục người khác nữa đáp xuống đại quảng trường. Nhìn gia huy trên y phục của bọn họ, chính là người của Diệp gia, tứ đại gia tộc và Luyện khí công hội. Dẫn đầu là Diệp gia trưởng lão Diệp Huy. Nhìn thấy cao tầng Tứ Hải vương triều đến, tất cả Luyện khí sư lập tức hành lễ. 

Diệp Huy gật đầu một cái, sau đó quay sang nói với trưởng lão tộc người lùn, đồng thời cũng là trưởng lão Luyện khí công hội Vi Trang:

- Vi Trang đại sư, ông đến xem thử như thế nào. 

Vi Trang gật đầu, sau đó bước tới gần chỗ đỉnh lô. Khẽ khu động niệm lực, đỉnh lô bị niệm lực khống chế liền rơi vào tay Vi Trang. Lão mở nắp đỉnh lô ra, bên trong có một cục tạp chất đen xì có mùi hơi thối. Tạp chất này chính là của đống tài liệu mà bọn họ đã chuẩn bị cho các Luyện khí sư. Vi Trang đưa cho bọn họ xem, đồng thời lắc đầu tấm tắc:

- Kỳ lạ, thật quá kỳ lạ. Lão phu thật không tài nào giải thích được. 

Mọi người chuyền tay nhau xem, ai nấy đều nhìn nhau lắc đầu. Lôi Di Tắc ánh mắt giận dữ, nói:

- Vi Trang đại sư, có thể nào tên đó gian lận không?

Vi Trang đôi lôi mày rậm nhiếu lại, nói:

- Ngươi nói vậy là ý gì? Thời điểm mà hắn luyện ra bảo giáp, hàng vạn ánh mắt đều hướng về hắn, cho dù bản lĩnh lớn đến đâu, ngươi nghĩ hắn có thể gian lận được sao? 

Đại hội luyện khí mỗi kỳ đều là do Luyện khí công hội đứng ra tổ chức, đã trải qua rất nhiều kỳ, chưa từng xảy ra chuyện gian lận. Mà cho dù có, chắc chắn sẽ nhận án phạt mạnh mẽ của Luyện khí công hội. Trước khi bắt đầu, bọn họ đã nói rất rõ ràng việc này. Và để chắc chắn hơn nữa, Luyện khí công hội cho rất nhiều trưởng lão đứng ở quảng trường quan sát, thế nên việc gian lận là bất khả thi. Tinh Hồn lại là người chế tạo bảo giáp cuối cùng, trước sự chứng kiến của hàng vạn người, hành vi gian lận là không thể xảy ra. 

Biết được Vi Trang nổi giận, trưởng lão Lôi gia đi cùng đến đây, giọng điệu hòa hoãn nói với Vi Trang:

- Vi Trang đại sư bớt giận, Di Tắc không hiểu chuyện nên mới nói vậy, mong đại sư đừng bỏ qua. 

Sau đó lão quay sang, đôi mắt nghiêm nghị nhìn Lôi Di Tắc, nói:

- Còn không mau tạ lỗi với Vi Trang đại sư? 

- Vi Trang đại sư bớt giận.

Tuy rằng ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng Lôi Di Tắc lại không phục. Từ nhỏ hắn đã được Lôi gia chiều chuộng, muốn gì được nấy, thế nên tâm tính vô cùng cao ngạo. Bây giờ lại vì một tên tiểu tử vô danh mà bị Vi Trang mắng, làm sao không tức giận cho được. Trong lòng đã sinh sát tâm đối với Tinh Hồn. Lôi gia trưởng lão biết được Lôi Di Tắc nghĩ gì, nhưng chỉ lắc đầu thở dài. Địa vị của Lôi Di Tắc trong gia tộc, lão không thể động đến được. 

Vi Trang không thèm để ý đến Lôi Di Tắc nữa, ánh mắt chuyển sang nhìn người thanh niên bạch y đứng gần chỗ lão, gương mặt trầm ngâm, dường như cũng đang suy nghĩ về thủ đoạn của Tinh Hồn. Có lẽ do quá nhập tâm, hắn không hề phát hiện Vi Trang bước đến gần mình. 

- Âu Dương Thiêu Cung, gia phụ ngươi vẫn khỏe chứ?

Thanh âm truyền vào tai khiến cho Âu Dương Thiếu Cung choàng tỉnh, ánh mắt quay qua quay lại, sau đó nhìn xuống dưới thì thấy một người lùn mái tóc điểm bạc, dường như là một người cao tuổi, thế nhưng gương mặt hồng nhuận, thân thể lực lưỡng, khí thế trên người đã thu liễm, nhưng Âu Dương Thiếu Cung vẫn cảm nhận được uy thế của người lùn này. 

Nghe Vi Trang hỏi, trong đầu Âu Dương Thiếu Cung liền nhận ra, người này hình như quen biết phụ thân của mình. Âu Dương Thiếu Cung lui lại một bước, hai tay ôm lại thành quyền, giọng điệu kính trọng đáp:

- Phụ thân vãn bối vẫn khỏe. À mà không biết nên xưng hô với tiền bối như thế nào? 

Đối với bậc tiền bối, hơn nữa lại là người quen của phụ thân, Âu Dương Thiếu Cung biểu cảm rất kính trọng. Đối với cách hành xử của Âu Dương Thiếu Cung, Vi Trang gật đầu hài lòng.Tuổi trẻ tài cao nhưng không hề ngạo mạn, thật đúng là đáng quý. Nhớ lại năm đó, sau khi kết thúc Luyện khí đại hội, Vi Trang có một lần nói chuyện với Âu Dương Thành. Lúc đó, thái độ của Âu Dương Thành giống hệt như Âu Dương Thiếu Cung bây giờ. 

- Lão phu là Vi Trang, trưởng lão Luyện khí công hội. Trước đây lão phu có duyên gặp mặt phụ thân ngươi một lần. Không biết Luyện khí thuật của phụ thân ngươi đã đạt đến trình độ nào rồi?

- Phụ thân vãn bối sắp đột phá Luyện khí đại tông sư rồi. 

Đã là người quen, thái độ của Vi Trang lại thập phần ôn hòa, Âu Dương Thiếu Cung cảm nhận được lão không có ý xấu, thế nên không ngần ngại trả lời. Chỉ thấy Vi Trang gật đầu nhè nhẹ, cảm thán nói:

- Quả nhiên là kỳ tài luyện khí, hơn trăm tuổi đã trở thành mà đã sắp trở thành Luyện khí đại sư. Không hổ là chủ nhân của Nam Ly thánh hỏa.