Đại La Thiên Tôn

Quyển 2 - Chương 110: Lưỡng bại




Trong Thần ma chí dị có ghi chép lại, từ xa xưa Huyền Thiên giới tứ phương tồn tại bốn loại thần thú được cho là mạnh nhất trong các ma thú, được con người thờ vị cúng bái. Mỗi con ma thú lại ngự trị ở bốn hướng khác nhau. 

Theo truyền thuyết mà người xưa kể lại, ở phương bắc lạnh giá là lãnh địa của thần rùa; con chim màu đỏ tồn tại ở phương nam ấm áp; phương đông quanh năm khí hậu ôn hòa có rồng xanh; và ở phía tây có con hổ màu trắng. 

Truyền thuyết đó cũng ứng với những gì mà Thần ma chí dị viết lại. Còn có cả tranh vẽ về bốn loại này nữa. Tên của bốn loại ma thú này là: Đông phương Uy Lam Thanh Long, Tây phương Tà Mâu Bạch Hổ, Nam phương Cửu Vĩ Phượng Hoàng và Bắc phương Băng Nguyên Huyền Vũ. 

Đã từ rất lâu rồi con người chưa từng thấy chúng hiện thế lần nào, nên tất cả cũng nghĩ là chúng chỉ có trong truyền thuyết cổ xưa thôi. Nhưng không ngờ, một trong Tứ linh thần thú lại xuất hiện ở chỗ này. Sức mạnh thần thánh của nó làm gì có ai chống đỡ được.

Cho dù bây giờ những người ở đây đạt mức đỉnh phong nhất thì cũng chưa chắc thoát khỏi nanh vuốt của Uy Lam Thanh Long. Bây giờ như đèn dầu đã cạn, muốn tìm đường sống sợ rằng còn khó hơn lên trời. Không một ai dám nhúc nhích, áp lực mỗi lúc một dâng lên. 

Uy Lam Thanh Long rống lên một tiếng, lập uy với loài người nhỏ bé kia. Nó quét nhìn qua một vòng, ánh mắt dừng lại ở cái hố sâu kia. Trịnh Thần Không đoán ra ý định của nó, chính là muốn đem Tinh Hồn đi. Tuy bây giờ Tinh Hồn có thể đã chết, nhưng lỡ như con rồng này biết phép thuật cải tử hoàn sinh gì đó, làm cho hắn sống lại thì sau này là một đại họa rất lớn.

Không thể để cho nó tác oai tác quái được, phải ngăn cản lại. Có điều phải làm cách nào mới ngăn cản được nó. Mọi người đều đã kiệt sức sau màn thiên kiếp vừa rồi, mà con ma thú kia sức lực cường thịnh. Muốn ngăn cản là một điều không thể nào xảy ra. 

Hắn quát lớn gọi Hoàng kim thánh long đến, chắn ngang trước mặt Uy Lam Thanh Long. Còn hắn thì nhảy vào cái hố kia lấy thủ cấp của Tinh Hồn. Như vậy thì chẳng còn cách nào để hồi sinh được cả. 

Kế hoạch rất tốt, nhưng muốn thực hiện nó thì phải ngăn cản được Uy Lam Thanh Long trước. Mà Hoàng kim thánh long của Trịnh Thần Không quá yếu ớt trước uy thế của một trong Tứ linh thú đỉnh đỉnh đại danh trong truyền thuyết. Chỉ thấy trong một cái chớp mắt, Hoàng kim thánh long đã bị xé xác ra làm hai. Thậm chí nó chẳng kịp kêu la một tiếng thì thân thể đã bị chia làm hai phần rồi. 

Máu me ngập tràn cả một vùng. Viễn cảnh như vậy đúng là hù chết người. Chứng kiến long uy của Uy Lam Thanh Long, sự sợ hãi càng lúc càng tăng lên trong ý thức của mỗi con người. 

Còn Trịnh Thần Không, hắn chưa kịp làm gì thì đã nhận ngay một quyền của Uy Lam Thanh Long. Như một viên đá nhỏ bị ném đi. Không biết đã bị gãy bao nhiêu cái xương rồi. 

Tiếp đó, Uy Lam Thanh Long nắm Tinh Hồn trong tay. Cái mũi to lớn ngửi khịt khịt vài cái. Rồi nó đập cánh một cái, cuồng phong dữ dội sang bằng cả một vùng đất rộng. Còn nó thì không thấy đâu nữa. 

Nhậm Thiên Hành nhìn lên bầu trời, thấy có một tia sáng nhỏ. Bất giác la lên cảnh báo:

- Chạy, chạy mau…

Y nắm tay Nhậm Phi Yến dùng hết sức thuấn di chạy trốn. Những người kịp nhận ra lời cảnh bảo thì vắt chân lên cổ mà chạy thật nhanh. 

Chỉ nghe một tiếng nổ chấn động một phương, mặt đất rung chuyển dữ dội. 

Dương Thanh Sơn, Nhậm Thiên Hành và một số người may mắn thoát được. Sau đó quay đầu nhìn lại, thì trước mắt họ, vùng đất kia như bị bốc hơi. Thay vào đó là một cái hố đen khổng lồ sâu không thấy đáy. Cái hố đó bán kính cũng gần mười thước. 

Thật kinh khủng. Đó chính là sức mạnh thần thánh của Uy Lam Thanh Long trong truyền thuyết. Quả nhiên danh bất hư truyền. 

Số người sống sót bây giờ chẳng bằng một phần một trăm số lượng ban đầu. 

Đây đúng là cuộc chiến kinh hoàng nhất, thiệt hại nặng nề nhất trong vạn năm trở lại đây của Thiên Phong quốc. Hai trăm siêu cấp cường giả, ngoại trừ Trịnh Thần Không đang hấp hối ra thì chẳng ai sống sót. Người của Đông xưởng thì chết toàn bộ. 

Những người đuổi theo xem trận chiến này, Thiên Lam thần điện còn sáu người sống sót. Yến Ngọc Lan cũng may mắn không bỏ mạng. Còn lại lác đác mười mấy người của các gia tộc và các thế lực khác. 

Kết cục này có thể nói là cả hai bên cùng thất bại. Tinh Hồn thì bị Uy Lam Thanh Long đem đi, sống chết không rõ. Còn Thiên Phong quốc thì mất đi một lực lượng hùng mạnh, so với Tinh Hồn thì nặng nề hơn nhiều. 

Cùng lúc đó, ở phía bắc Thiên Băng đại lục cùng vừa trải qua một trận hạo kiếp. So với những gì đang diễn ra ở nơi này thì nhỏ hơn nhiều, cũng không thiệt hại lắm về tài sản. Và con người ở đây cũng đang reo hò vui mừng. Không biết Thiên Băng đại lục vừa xảy ra sự kiện gì nữa. 

*********

Ám minh sâm lâm. 

Vẫn như trước đây, những cây đại thụ bảo phủ toàn bộ khu rừng. Thỉnh thoảng vẫn có tiếng kêu của ma thú, lão bá tánh chẳng ai dám tiến vào đó nửa bước.

Dạo gần đây lại có tin đồn, sâu bên trong Ám minh sâm lâm thường xuyên phát ra những âm thành kì lạ. Có người thì bảo nhìn thấy một linh hồn màu vàng hay lẩn quẩn quanh khu rừng, người khác thì nói có ma quỷ hiện hình… bất chợt khu rừng này càng trở nên huyền bí. 

Hắc ám động phủ. Bao quanh nó vẫn là những cây bụi, cây cỏ cao lớn che đi hang động tăm tối đó. Có lẽ tin đồn về ma quỷ cũng là từ cái hang này mà ra. Nếu để ý kỹ, hình như đó là âm thanh kêu gọi ai đó trở về. 

Đây là chỗ mà Tinh Hồn có được thần công như hiện tại. Nhưng ẩn sâu trong đó vẫn còn một bí mật mà hắn vẫn còn chưa biết. 

Màn sương mờ đang dần dần tan ra. Khắp nơi trên đại lục đang rục rịch chuẩn bị lực lượng, sẵn sàng cho một kỷ nguyên mới sắp diễn ra.

Quyển hai: Ma thú sơn mạch. Hết!!!