Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2 - Chương 256: Trấn áp một đời thiên kiêu




Kiếm tâm thông minh, chung cực chi kiếm lĩnh ngộ, nhất kiếm phá vạn pháp, là cảnh giới mà mọi kiếm tu đều thiết tha mơ ước. 

Kiếm tâm thông minh vừa hiện, vạn kiếm đều phát ra âm thanh cộng minh. 

- Kiếm tâm thông minh, thật sự là kiếm tâm thông minh 

Trưởng lão Thiên Kiếm tông một lần nữa phải khiếp sợ đối với thiên phú của Tinh Hồn. Nhìn hắn còn trẻ, đầu tiên lĩnh ngộ kiếm ý đệ tam trọng, sau đó thể hiện chiến lực phi thường cường đại, cuối cùng lại triển lộ chung cực chi kiếm thiên phú kiếm tâm thông minh. 

Tại Thiên Kiếm tông kiếm tu vô số, thế nhưng sở ngộ kiếm tâm thông minh chỉ có duy nhất một người, đó chính là Thiên Kiếm tông tổ sư. Bất quá, Thiên Kiếm tông tổ sư nghe nói đã vẫn lạc từ rất lâu về trước, thế nên hiện tại, Thiên Kiếm tông không hề có người nào sở ngộ được kiếm tâm thông minh cả, ngoại trừ Tinh Hồn ra. 

Trên bầu trời, sắc mặt của Vô Cực kiếm tiên không thể không thay đổi, bởi Tinh Hồn hắn lộ ra thiên phú quá yêu nghiệt. 

“Nguyên lai tiểu súc sinh này vẫn còn con bài tẩy chưa lật, nếu không phải đắc tội Chu gia, ta có thể nghĩ lại chuyện tha mạng, đáng tiếc. Yêu nghiệt như vậy, đã triệt để lật mặt, vậy thì không cần giữ.”

Vô Cực kiếm tiên trong đầu suy nghĩ, mặc dù thiên phú Tinh Hồn rất yêu nghiệt, nhưng cân nhắc giữa Tinh Hồn và Chu gia thì Vô Cực kiếm tiên vẫn lựa chọn Chu gia. 

Đối diện với hàng ngàn kiếm khí ngập tràn sát khí, tay cầm Đồ Lục, để cho kiếm tâm thông minh cộng minh với cổ kiếm, chỉ thấy cổ kiếm Đồ Lục tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, đột ngột chém xuống một kiếm. 

Kiếm tâm thông minh, nhất kiếm phá vạn pháp. 

Kiếm trận cũng là trận pháp, trận pháp thuộc về vạn pháp, dĩ nhiên bị kiếm tâm thông minh nhìn thấu, nhất kiếm tề phát, đại trận uy lực mạnh thứ ba Thiên Kiếm tông, Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận không ngờ bị một kiếm duy nhất phá hủy. 

Trận biến uy lực mạnh nhất Thiên Kiếm Táng Tiên hao tổn rất nhiều tiên nguyên của mười hai vị trưởng lão, ngay thời khắc kiếm trận sụp đổ, mười hai vị trưởng lão liền bị cắn trả, giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, thân thể lảo đảo muốn té ngã xuống đất, bộ dạng có chút bi thảm. 

Chứng kiến cảnh tượng Tinh Hồn một kiếm khí phách hủy diệt kiếm trận danh tiếng lẫy lừng, không chỉ mấy trăm tên tử y trưởng lão, mà hơn ngàn tên nội môn đệ tử, từ nội môn đệ tử tầm thường cho đến thiêu kiêu chi tử, không tên nào không khiếp sợ.

Thực lực cường đại, thiêu kiêu chi tử, yêu nghiệt chi tử… tất cả những mỹ từ đều không thể miêu tả được Tinh Hồn lúc này. 

Lăng không trên bầu trời, bạch phát tung bay trong gió lớn, đứng trong không gian ngập tràn khí tức hủy diệt, phản phất như viễn cảnh thế giới sụp đổ, Tinh Hồn chẳng khác gì một tôn chiến thần trong truyền thuyết, quá bá khí, quá cường hãn khiến cho chúng nhân chỉ muốn quỳ bái. 

Quá mạnh mẽ!

Hủy diệt kiếm trận, tranh thủ giây phút chúng nhân sững sờ, Tinh Hồn thân thể khẽ chuyển, xoay người lại hướng về phía ngoại môn, triển khai toàn bộ tốc độ, chớp mắt hóa thành một đạo linh quang bỏ chạy. 

Ưu tiên hàng đầu đó chính là rời khỏi Thiên Kiếm tông để bảo toàn tính mạng chứ không phải đứng yên một chỗ tận hưởng tư vị được người ta ngưỡng mộ, sau đó bị một kiếm vỗ vào đầu và chết ngay tại chỗ. 

Hắn biểu hiện càng cường đại, càng yêu nghiệt thì cao tầng Thiên Kiếm tông càng muốn giết chết hắn, bởi nếu như để hắn chạy thoát, vậy vô tình thả đi một kẻ thù mà tương lai sau này có thể khiến Thiên Kiếm tông gặp nguy hiểm?

Dĩ nhiên không thể nào, nhân lúc còn chưa trưởng thành thì phải diệt sát từ trong trứng nước, như vậy mới có thể đảm bảo được tương lai sau này của Thiên Kiếm tông. 

Mắt thấy Tinh Hồn biến mất nơi chân trời, Vô Cực kiếm tiên động nộ, gầm lớn một tiếng:

- Còn đứng ngây ra đó? Không mau đuổi theo nghiệt đồ. 

Tiếng gầm giận dữ vang lên khiến cho chúng nhân bừng tỉnh. 

- Hắn chạy ra ngoại môn, truyền lệnh xuống, ngoại môn trưởng lão tạm thời dừng hết thảy nhiệm vụ, tập trung ngăn cản nghiệt đồ Tinh Hồn. Còn ngoại môn đệ tử thì tìm chỗ trú ẩn, nếu không hậu quả tự gánh lấy. 

Vô Cực kiếm tiên lại nói tiếp, lập tức có người truyền tin ra bên ngoài ngoại môn, khiến cho ngoại môn trưởng lão một phen oanh động. 

Nội môn đệ tử tranh giành danh ngạch còn chưa diễn ra, ấy vậy mà bên trong nội môn lại náo nhiệt như vậy. 

Sau khi truyền xuống mệnh lệnh, cũng không dư dã thời gian, Vô Cực kiếm tiên thân hóa thành một thanh tiên kiếm, tản mát khi thế ngập trời, sau đó phá không đuổi theo Tinh Hồn với tốc độ kinh khủng.

- Những ai trọng thương thì ở lại đây, còn lại đi theo bản tọa diệt sát phản đồ. 

Thanh âm của Vô Cực kiếm tiên truyền lại, dĩ nhiên không cần nói, đám tử y trưởng lão toàn bộ đều gia tốc phi hành đuổi theo Tinh Hồn cả, không ai mong muốn để cho một tên đệ tử thiên tư yêu nghiệt đào tẩu cả. 

Mọi chuyện diễn ra, cơ hồ chỉ trong vài phút ngắn ngủi, trên bầu trời, ngoại trừ khí lưu tán loạn vẫn còn chưa biến mất thì bầu trời Thiên Kiếm phong có thể nói là khá trống trải. 

Bất quá, sự trống trải này lại ngập tràn nỗi khiếp đảm. 

Một khắc trước đó, phản đồ Tinh Hồn bộc lộ thiên phú kiếm đạo siêu việt, kiếm ý đệ tam trọng cùng kiếm tâm thông minh cùng với sức chiến đấu vô cùng khủng khiếp, một mình đối phó với sự liên thủ của mười hai vị trưởng lão Hình Kiếm đường, một kiếm phá vỡ Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận thành danh của Thiên Kiếm tông. 

Ai có thể ngờ được rằng, một tên nội môn đệ tử nho nhỏ, biểu lộ tu vi hậu kỳ Phù Tiên cảnh, vậy mà thực lực chiến đấu lại khủng khiếp đến như vậy. 

Đứng trước hắn, cơ hồ ngoại trừ siêu cấp yêu nghiệt Dương Thiên Quân ra, ai dám vỗ ngực tự xưng hai chữ thiên kiêu chi tử?

Bang chủ Chiến Bang Diệp Cuồng Nhân không thể. 

Hội trưởng Nhân Hội Tiêu Chính Minh không thể. 

Và rất nhiều tên trước đây được xưng tụng hai chữ thiên tài cũng không thể. 

Đã không xuất hiện thì thôi, một khi đã xuất hiện liền phong quang vô hạn, ngoại trừ Dương Thiên Quân, ánh hào quang của Tinh Hồn đã trấn áp một đời thế hệ thiêu kiêu Thiên Kiếm tông. 

Thậm chí có người suy nghĩ trong lòng rằng, liệu khi Dương Thiên Quân xuất hiện, thực lực có mạnh giống như Tinh Hồn hay không? Quả thật là một câu hỏi khó trả lời.

********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Ngoại môn Thiên Kiếm tông. 

Nếu như nội môn không can dự, thế lực mạnh nhất, chưởng quản toàn bộ ngoại môn thế lực chính là Đại Kiếm đường. 

Đứng đầu đại kiếm đường có năm vị trưởng lão, bao gồm Tống Ngọc, Tu Viễn, Đoạn Trường Phong, Vân Dịch Lam và Chu Quyền. Bất quá năm người, chỉ có Tống Ngọc trưởng lão và Vân Dịch Lam trưởng lão tu vi tiến vào Linh Tiên cảnh, những vị trưởng lão còn lại đều bị kẹt ở hậu kỳ Địa Tiên cảnh cả. 

Ngoài năm vị trưởng lão chưởng quản Đại Kiếm đường ra thì xuất hiện gần hai trăm vị trưởng lão ngoại môn khác, dĩ nhiên tu vi đều từ hậu kỳ Địa Tiên cảnh trở xuống cả. 

Nhìn gương mặt ai nấy vẫn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ nghe mệnh lệnh từ tông chủ bên trong nội môn truyền xuống rằng có một tên phản đồ đang muốn trốn thoát, nội môn không kịp trở tay, thế nên liền để cho ngoại môn trưởng lão ngăn cản cho đến khi bọn họ đuổi kịp. 

Cũng không biết là nội môn cuồng đồ nào lại khiến cho tông chủ cao cao tại thượng tự mình phát xuống mệnh lệnh. 

Nhớ lại không lâu trước đây, Thiên Kiếm tông đã từng xuất hiện một phản đồ, chính là Lục Phong. 

Khi đó Lục Phong bị nội môn trưởng lão Kiếm các Tư Mặc kiếm tiên tự mình xuất thủ, đáng tiếc lại bị một tên trưởng lão Địa Ngục Giáo xuất hiện ngăn trở nên không thể tiêu diệt được. 

Cũng bởi vì vậy mà danh tiếng của Tư Mặc kiếm tiên suy giảm, Thiên Kiếm tông cũng chịu ít nhiều ảnh hưởng. 

Bây giờ, không ngờ Thiên Kiếm tông lại xuất hiện thêm một phản đồ khác, so với Lục Phong muốn kinh dị hơn, do đích thân tông chủ truyền ra mệnh lệnh, thực lực nhất định là rất mạnh.

- Không biết tên phản đồ này là ai, vậy mà khiến đích thân tông chủ đại nhân phát ra mệnh lệnh diệt sát. 

- Nghe nói mấy ngày gần đây bên trong nội môn có một chút biến cố, Chu gia đệ tử bị một tên đệ tử tru sát. 

- Chu gia ảnh hưởng thâm căn đế cố bên trong Thiên Kiếm tông, Chu gia đệ tử bị người ta khi dễ, đương thiên tông chủ đại nhân từ mình xuất thủ.

- Tên phản đồ kia đúng là gan lớn bằng trời, đầu óc điên khùng đi chọc vào quái vật Chu gia.

- Lão phu rất tò mò thân phận của phản đồ này. 

- ………

Đám ngoại môn trưởng lão đàm đạo với nhau về thân phận của tên phản đồ bên trong nội môn kia. 

Đứng ở hàng đầu tiên, Tống Ngọc trưởng lão nhướng mày, chợt ho khan một tiếng, đồng thời tản xuống uy áp Linh Tiên cảnh, sau đó nói:

- Phản đồ này thực lực chắc hẳn rất mạnh, vậy mới khiến cho tông chủ đại nhân quan tâm đến, ngoại môn trưởng lão các vị đã lâu không có việc để làm, hôm nay liền biểu hiện xuất chúng, cơ hội thăng tiến nội môn liền cao hơn. 

- Tống trưởng lão, hay là sử dụng đại trận để ngăn cản phản đồ đó?

Một tên trưởng lão lên tiếng. 

- Chỉ là một tên nội môn đệ tử, tu vi cùng lắm là hậu kỳ Địa Tiên cảnh mà thôi, chúng ta gần ba trăm người, ai ai cũng bản lĩnh phi phàm, cần thiết phải sử dụng đến đại trận để ngăn cản?

- Lão phu cũng đồng ý, đại trận mỗi lần sử dụng đều tiêu hao rất nhiều tài nguyên của tông môn, vì một tên nội môn mà sử dụng đến, đúng là quá mức coi trọng. 

- Lấy thịt đè người cũng đủ giết được phản đồ, không cần thiết sử dụng trận pháp. 

- ………

Đa số đám trưởng lão đều cho rằng không cần sử dụng đại trận hộ sơn để ngăn cản Tinh Hồn. 

Chẳng biết nếu mà bọn họ biết đường Tinh Hồn một kiếm phá hủy Thập Nhị Thiên Sát Kiếm Trận, kiếm trận uy lực xếp vào hạng thứ ba Thiên Kiếm tông thì trong đầu sẽ nghĩ gì. 

Tống Ngọc trưởng lão, mặc dù trực giác mách bảo tên phản đồ kia có gì đó rất không bình thường, nhưng ngẫm theo đám đông liền rất có lý, đại trận hộ sơn một lần sử dụng là một lần tiêu hao mấy vạn linh thạch, nếu vì một tên đệ tử mà tiêu hao mấy vạn linh thạch thật không đáng. 

- Đại trận có lẽ không cần, nhưng cũng phải cẩn thận. Các vị hãy chuẩn bị tinh thần, nếu như tên phản đồ kia mạnh ngoài dự đoán, vậy thì sử dụng Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận để ngăn cản. 

- Tốt, đều tuân theo chỉ đạo của Tống trưởng lão. 

Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận là kiếm trận mô phỏng theo Đại Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận, kiếm trận hộ tông mạnh nhất Thiên Kiếm tông. 

Trước đây Tinh Hồn từng có cơ duyên lĩnh ngộ uy lực của Tiểu Thiên Kiếm Trảm Yêu Trận, chính là do đám ngoại môn đệ tử Thiên Kiếm tông dưới sự chỉ đạo của Dương Khai, uy lực đúng là rất mạnh, bất quá, có thể so sánh với uy lực kiếm trận do mười hai vị trưởng lão Hình Kiếm đường tự mình xuất thủ?

Dĩ nhiên là không rồi. 

Không ai đánh giá cao Tinh Hồn cả, từ nội môn trưởng lão, Vô Cực kiếm tiên cho đến ngoại môn trưởng lão, tất cả đều khinh thường Tinh Hồn. 

Dĩ nhiên, nội môn đã trả một cái giá, tuy không nói là quá đắt, nhưng cảm giác không hề dễ chịu gì, và bây giờ đến lượt ngoại môn, có lẽ hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. 

Từ phía trước truyền đến một trận khí ba động mãnh liệt khiến đám trưởng lão ngoại môn tinh thần ngưng trọng. 

- Tất cả chuẩn bị, phản đồ đó có lẽ sắp xuất hiện. 

Tống Ngọc trưởng lão gương mặt nghiêm lên, chậm rãi nói. 

Ngay lúc phía trước xuất hiện một bóng người, khoảng cách vẫn còn rất xa, từ bên trong đám ngoại môn trưởng lão bỗng nhiên một bóng người phá không hướng về phía trước.

- Tên cuồng đồ này, đích thân lão phu bắt giữ, các vị cứ đứng đó xem là được. 

Người đó, dĩ nhiên lại chính là Vân Dịch Lam trưởng lão, một trong số năm vị trưởng lão chưởng khống Đại Kiếm Đường. 

- Hừ, Vân trưởng lão lại muốn lập công, một mình hưởng hết thành quả đây mà. 

- Lão ta từ lâu rất thèm khát chức vị bên trong nội môn, dã tâm rất lớn, nhớ trước đây vì muốn lấy lòng Tư Mặc kiếm tiên mà xuất thủ với một tên ngoại môn đệ tử, đáng tiếc bị phó tông chủ đại nhân trừng phạt. 

- Có khi nào tên phản đồ kia chính là gã ngoại môn đệ tử từng bị Vân trưởng lão bắt nặt không?

- Ha ha, ngươi nói hưu nói vượn điên rồ gì vậy?

- Ha ha, cơ mà nếu đó là thật thì đúng là thú vị còn gì. Bất quá, tỉ lệ xảy ra là rất nhỏ. 

- ……….

Mắt thấy Vân Dịch Lam trưởng lão muốn một mình lập đại công, tuy rằng thái độ bất mẫn, nhưng cũng không ai muốn xông lên cả. 

Ai cũng thấu hiểu dã tâm của lão ta cả, thế nên liền đứng lại đây xem hí kịch, đồng thời tưởng tượng ra mấy cái kịch bản quái gỡ. 

Nhưng ai mà ngờ được rằng, cái kịch bản tưởng chừng như quái đản nhất, không thể xảy ra nhất lại chính là sự thật. 

Tinh Hồn, tên ngoại môn đệ tử năm đó bị Vân Dịch Lam trưởng lão lợi dụng chức vị để chèn ép, vậy mà bây giờ chính là tên cuồng đồ cường đại khiến cho cả nội môn phải loạn lên kia. 

- Phản đồ, lão phu là Vân Dịch Lam, nếu ngươi chịu dừng lại, buông kiếm đầu hàng, lão phu sẽ nể tình không chém giết, trước mặt tông chủ đại nhân nói tốt một câu. 

Bóng dáng Tinh Hồn vẫn còn khá xa, thế nên Vân Dịch Lam trưởng lão không nhận ra được kẻ năm đó bị mình chèn ép đang xông về hướng này, miệng ngon ngọt dụ dỗ Tinh Hồn buông kiếm quy hàng. 

Giọng nói của Vân Dịch Lam trưởng lão vang lên, Tinh Hồn đang phi hành với tốc độ khủng khiếp nhờ vào Hỏa Công Công, bất giác nghe giọng nói có chút quen thuộc, hai hàng chân mày liền nhướng lên. 

“Vân Dịch Lam? Hình như đã nghe đâu đó!”

Thấy Tinh Hồn không có dấu hiệu muốn dừng lại, Vân Dịch Lam trưởng lão gương mặt nổi giận, lập tức bộc lộ uy áp cường đại, miệng quát lớn một tiếng:

- Phản đồ to gan, ngươi đã không biết sống chết, vậy thì đừng trách lão phu xuất thủ vô tình. 

Hừ lạnh một tiếng, trong tay một thanh bảo kiếm xuất hiện, kiếm này dĩ nhiên thuộc về pháp bảo trung phẩm linh khí, nhìn có chút bất phàm. 

- Toái Vân Kiếm Pháp.

Kiếm trong tay luân chuyển, Vân Dịch Lam trưởng lão thân thế giá vụ lăng không trên trời, đồng thời bổ xuống một kiếm, kiếm quang chớp nhoáng khiến mây vân tán loạn, sát khí trùng điệp hướng xuống Tinh Hồn.

- Lão già, cút. 

Tinh Hồn thanh âm vô cùng lạnh lùng, cổ kiếm Đồ Lục lóe sáng, Phá Long Thức tái hiện, uy thế kinh thiên động địa sắc bén vô cùng chém nát kiếm chiêu, sau đó tốc độ gia trì, lại một kiếm lóe lên. 

Máu tươi bắn ra trên bầu trời, từ cơ thể của Vân Dịch Lam trưởng lão. Trong mắt lão ta tràn ngập sự sợ hãi. 

Lão nhận ra được Tinh Hồn, tên đệ tử ngày đó bị lão ta chèn ép chỉ để lấy lòng Tư Mặc kiếm tiên, một tên ngoại môn đệ tử nho nhỏ mà tùy lời lão nghiền nát, vậy mà bây giờ, một kiếm duy nhất trảm đôi cơ thể của lão. Một kiếm diệt Địa Tiên.