Đại Học Yêu Quái

Chương 99




Em nói gì cơ?” Diệp Tiếu choáng váng một lúc lâu mới tỉnh táo lại: “Kết hôn với thầy?!”

“Đúng vậy, trừ Tiếu Tiếu ra em còn có thể kết hôn với ai?” Eaton chớp chớp mắt to, chuyện này còn cần xác nhận sao, sáng nay đã nói rồi mà?

“Khoan, khoan đã!” Chấn động quá lớn, trong khoảng thời gian ngắn Diệp Tiếu còn chưa kịp tiếp nhận, cậu lắp bắp: “Em, em nói lại xem, em muốn kết hôn với ai?”

“Là Tiếu Tiếu mà?” Eaton nhích lên túm góc áo Diệp Tiếu, vội vàng nói: “Tiếu Tiếu muốn đổi ý sao, vừa nãy Tiếu Tiếu đã đồng ý với em rồi mà, Tiếu Tiếu đã nói bằng lòng!”

“Nhưng khi đó thầy không biết em muốn kết hôn với thầy!” Diệp Tiếu sắp phát điên: “Thầy tưởng ma giới các em cũng có ma nữ.”

Eaton như sét đánh ngang tai, hắn ôm con tim mong manh, cả kinh rụt về sau hai bước: “Tiếu Tiếu đang nói gì vậy, lẽ nào Tiếu Tiếu bằng lòng để em kết hôn với người khác?! Em vẫn luôn nói người em yêu là Tiếu Tiếu, sao Tiếu Tiếu có thể nhẫn tâm đẩy em cho người khác như vậy?!”

“Thầy…” Diệp Tiếu không biết giải thích thế nào, đây đúng là hiểu lầm, cậu tưởng Eaton lăng nhăng nên mới nổi giận nói mấy câu đó, nhưng giờ mới biết: Eaton không lăng nhăng, hắn vẫn một lòng thích cậu.

Những lời vừa rồi của cậu đúng là tổn thương người khác, kể cả không đồng ý tình cảm của đối phương thì cũng không thể nói tàn nhẫn thế được.

Diệp Tiếu vừa thấy Eaton đáng thương lại vừa thấy mình khổ, cậu không cố ý thật mà, đây chỉ là hiểu nhầm thôi.

Nhưng hành động vừa rồi của cậu rất giống ghen, cho nên cậu không mở miệng giải thích được. Diệp Tiếu không biết giải quyết thế nào, cậu và Eaton nhìn nhau một lúc, không nói nên lời.

“Oa —” Eaton bắt đầu gào lên, nước mắt chảy ào ào: “Sao Tiếu Tiếu có thể tàn nhẫn tới vậy, không đếm nổi Tiếu Tiếu đã vứt bỏ em bao nhiêu lần rồi, sao em lại đáng thương thế chứ, huhu —”

“Xin lỗi xin lỗi, thầy chỉ hiểu nhầm thôi.” Diệp Tiếu thấy dáng vẻ ngoác miệng gào khóc của Eaton đáng thương quá đỗi, cậu mềm lòng khuất phục: “Đừng khóc nữa mà, em đã mấy trăm tuổi rồi, khóc thế còn ra thể thống gì nữa, tất nhiên thấy em khóc thì thầy sẽ không đi nói lung tung, nhưng nếu bị người khác thấy, ví dụ như mấy bạn học tốt bụng của em chẳng hạn, chẳng bao lâu cả thế giới sẽ biết hết, đến lúc đó nhất định em sẽ mất hết mặt mũi cho xem.”

“Oa — Nhưng Tiếu Tiếu cứ lật lọng mãi, có phải Tiếu Tiếu chán ghét em không?” Eaton vẫn không nín.

“Không, sao thầy có thể ghét em được.” Diệp Tiếu nói thật lòng, tuy có lúc cậu hận không thể tát con rồng này mấy phát, nhưng cậu không hề chán ghét hắn. “Em soi gương mà xem, bây giờ em đáng yêu thế này, nào có ai ghét được em.”

“Ưm… Nhưng mấy bạn cùng lớp nào có thích, bọn họ rất khinh bỉ dáng vẻ của em bây giờ.” Eaton ủy khuất không thôi, hắn có muốn đâu, cơ mà tự dưng chuyển về làm hắn không khóc được.

“…” Diệp Tiếu giật giật khóe miệng, thì ra anh cũng biết hả, tôi tưởng anh ngốc quá không biết mọi người khinh bỉ anh chứ.

Bọn họ không khinh bỉ dáng vẻ anh, mà chính là quá trình biến anh thành ra thế này kìa! Mất thể diện lắm anh hiểu không?!

Tuy nghĩ vậy, nhưng Diệp Tiếu sẽ không gật đầu tán đồng, miễn lại tổn thương trái tim mong manh của rồng ngu. “Chỉ số IQ của bọn họ không đủ, mắt còn kém, thế nên em đừng để ý đến bọn họ, có khi bọn họ đang đố kị vẻ ngoài khả ái (và nao nức lòng người) của em thì sao?”

Eaton thư thái hơn hẳn: “Tiếu Tiếu nói rất có lý!”

Đám yêu: Đúng là nằm cũng trúng đạn mà!

“Em có ăn nữa không? Không ăn thì ngủ đi, em ăn vàng gây ra tiếng to quá, thầy nghe không đủ được.” Diệp Tiếu nghĩ việc này cứ thế qua đi là tốt nhất.

“Ủa? Mình đang nói chuyện kết hôn mà, còn chưa nói xong sao ngủ được.” Thật hiếm có, chỉ số IQ của Eaton thế mà tự dưng tăng vọt lên.

Diệp Tiếu: “…Chúng ta có thể không nói vấn đề này được không?”

“Đương nhiên không thể rồi!” Hai móng vuốt nhỏ của Eaton vươn ra: “Tiếu Tiếu bế em đi.”

“…” Lông mày Diệp Tiếu nhíu lại.

Làm sao bây giờ, quá dễ thương rồi đó!

Rốt cuộc, cậu không ngăn được thế công moe moe, tim mềm nhũn bế Eaton vào lòng nói chuyện phiếm. “Được rồi, em nói xem, tại sao không thể.”

Eaton cọ mặt béo vào ngực Diệp Tiếu mấy cái, mỹ mãn xong mới ngẩng đầu nói: “Ngày 25 tháng sau sẽ tổ chức vũ hội, chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng, tới lúc đó em sẽ đưa Tiếu Tiếu về nhà, em cứ ở nhà Tiếu Tiếu mãi, mà Tiếu Tiếu thì chưa tới nhà em bao giờ.”

“Thầy không đi!” Diệp Tiếu không cần nghĩ đã từ chối.

“Tại sao?!” Hai móng Eaton túm chặt áo ngủ của Diệp Tiếu. “Tiếu Tiếu nói bằng lòng rồi mà!”

Diệp Tiếu: “…” Ông trời ơi, xin ông ban xuống một đạo sét bổ thẳng vào đầu con rồng này cho hắn tỉnh ra với! Chỉ số IQ của hắn là số âm sao?! Mới nãy cậu đã giải thích rõ ràng rồi, cậu bằng lòng lúc nào?! Lén đổi nhận thức cũng không dùng cách này đâu!

Eaton thấy Diệp Tiếu trầm mặc là lại gào lên, đáng tiếc, lần này gào mãi mà Diệp Tiếu vẫn không phản ứng gì, nhất quyết không chịu về ma giới kết hôn với hắn, còn kiên quyết khẳng định cậu không bằng lòng!

Eaton thấy gào khóc vô dụng, thế là chuyển sang thút thít giả bộ đáng thương, trước đành bôi đen phụ vương mẫu hậu vậy: “Nếu Tiếu Tiếu không đến, nhất định phụ vương mẫu hậu sẽ cưỡng ép em kết hôn tại vũ hội!”

Diệp Tiếu nhíu mày: “Thật không?” Ma tộc sao lại bảo thủ như vậy, không giống phong cách yêu ma chút nào.

“Đương nhiên là thật rồi!” Eaton tiếp tục giả bộ đáng thương: “Nhất định bọn họ sẽ không để ý đến mong muốn của em, cưỡng ép em lấy một ma nữ bọn họ ưng ý, Tiếu Tiếu nhẫn tâm nhìn em cưới một người em không thích ư?”

“Thầy…” Đúng là Diệp Tiếu không nỡ thật, tuy cậu cảm thấy lấy Eaton không đáng tin cậy chút nào, nhưng cậu cũng không hy vọng Eaton chịu bất công như vậy, kết hôn là đại sự, tại sao không để ý đến mong muốn của đôi bên! Quá vô nhân đạo rồi!

Ma vương Bridge và thê tử của ông 艾莎: (no =Д=) no ┻━┻  chúng ta trêu ai ghẹo ai hả, đang yên đang lành trở thành kẻ xấu xa, đã có ý tốt tìm vợ cho mi rồi, thế mà còn phải chịu tiếng xấu cho người khác, mi là con trai ruột của chúng ta thật hả?!

“Tiếu Tiếu theo em về thuyết phục phụ vương mẫu hậu được không?” Eaton hai mắt rưng rưng nhìn Diệp Tiếu: “Em đáng thương như vậy, nhất định Tiếu Tiếu sẽ giúp em đúng không?”

Diệp Tiếu suy nghĩ một lúc lâu, sau đó thở dài nói: “…Thôi được.” Không thể giương mắt nhìn rồng ngu nhảy vào hố lửa được, dù sao cậu cũng làm thầy giáo của hắn lâu vậy rồi, cũng có chút tình cảm, haiz…

“Oh yeah!” Hai cánh thịt của Eaton quẫy điên loạn, mặt hưng phấn đỏ rần lên.

==============================

Bài học rút ra: Đừng mất cảnh giác với mấy tên ngu ngu, vì chúng có thể thông minh đột xuất bất cứ lúc nào…