Đại Học Yêu Quái

Chương 71




Xuất phát từ tinh thần nhân đạo, trước khi ngồi tàu lượn siêu tốc Diệp Tiếu còn hỏi đám yêu lần nữa, “Tàu lượn siêu tốc cũng là xe đấy, các bạn chắc chắn mình muốn chơi chứ? Ngộ nhỡ say xe thì sao?”

“Sao có thể, xe này không giống xe bọn em ngồi lúc trước, hơn nữa vèo vèo một lúc là xong, không vấn đề gì đâu, vừa lên tí xíu đã xuống rồi, say thế nào được.” Đám yêu phất tay tỏ vẻ bọn em kiên cường lắm, ngồi cái này chỉ là case nhỏ thôi ~

Diệp Tiếu nghĩ thầm, tôi nhắc nhở mấy người rồi đó, mấy người đừng có hối hận, “Bỏ mũ xuống đi, nếu không lát nữa mũ sẽ bay mất.” Đám yêu ngoan ngoãn bỏ mũ nhét vào balo, lúc đội mũ còn đỡ, giờ đám yêu cỡi mũ, để lộ những mái tóc dài đủ màu sắc một cái là thu hết sự chú ý của mọi người, không ít du khách cứ trộm nhìn mãi thôi.

Mười phút sau, Diệp Tiếu dẫn đám yêu ngồi lên tàu lượn siêu tốc, hai người một ngồi cạnh nhau, Diệp Tiếu vẫn theo thường lệ ngồi cạnh Eaton. Eaton đã hồi phục hoàn toàn, bắt lấy tay Diệp Tiếu liếc mắt đưa tình, “Tiếu Tiếu, lần này nhất định em sẽ bảo vệ Tiếu Tiếu!”

Diệp Tiếu, “…” Chúng ta chơi tàu lượn siêu tốc chứ không phải đi chết, tôi cần anh bảo vệ chắc.

Chẳng bao lâu, xe chạy. Tốc độ lúc đầu vẫn khá thong thả, đám yêu túm thanh bảo vệ hưng phấn xiết bao, kích động nhìn vòng tròn 360 độ xa xa, xe chạy đến bên kia sẽ lộn lại, đến lúc đó đầu bọn họ sẽ chúc xuống dưới, lợi hại quá xá!

Tốc độ xe càng ngày càng nhanh, xe dần chạy đến dốc nghiêng, bắt đầu có nữ sinh kích động hét lên, tất cả mọi người đều hưng phấn chứ chưa sợ hãi. Diệp Tiếu và Eaton ngồi đằng trước, cho nên cậu không nhìn thấy phản ứng của đám yêu đằng sau, cơ mà không lên tiếng gì thì chắc là vẫn ổn.

Xe chầm chậm lên cao, đường ray rất dốc, khi xe lên đỉnh điểm, cả người cả xe gần như nằm ngang với mặt đất, sau đó xe xoẹt một phát bay nhanh xuống dốc, bao nhiêu tiếng kêu thảm thiết “Aaaaaa —-” vang lên không ngừng. Tàu lượn khác với nhà ma, mặc dù Diệp Tiếu có ngồi bao nhiêu lần thì cậu vẫn cảm thấy tim mình chịu không nổi, không phải do cảm xúc mà chỉ đơn giản là vì phản ứng sinh lý, tim không tốt đúng là không nên chơi trò này.

Tuy thế, đằng sau vẫn không có tiếng động gì, Diệp Tiếu nghĩ thầm, quả nhiên là yêu quái, trò chơi nho nhỏ này căn bản không dọa được bọn họ. Móng vuốt Eaton túm tay cậu càng ngày càng chặt, cơ mà bây giờ Diệp Tiếu không còn sức để quay qua nhìn phản ứng của con rồng bên cạnh nữa. Xe bay càng ngày càng nhanh, tóc tai bị thổi bạt ra sau, gió tấp vào mặt vù vù.

Qua một con dốc xong xe bắt đầu phi nhanh hơn nữa, lên lên xuống xuống cực kì phấn khích, cuối cùng chơi vài phát 360 độ, làm cho mấy tiếng thét quả thực rất là… Tiếng gió to thế mà Diệp Tiếu vẫn còn nghe được mấy người ấy gào.

Ấy vậy mà đám yêu quái phía sau vẫn im thin thít, Diệp Tiếu gật gù trong lòng, vẫn là có chút tiền đồ, cậu cứ tưởng bọn họ sẽ oa oa kêu gào chứ, tiếng gào xé gan xé ruột trong nhà ma ban nãy không phải lợi hại bình thường đâu.

Một lát sau, xe rốt cuộc chậm lại, sau đó ngừng bánh. Diệp Tiếu đẩy thanh bảo vệ lên, bước xuống lại không thấy bên cạnh có động tĩnh gì. Cậu quay đầu lại nhìn thì thấy Eaton mắt dại ra, đờ đẫn ngồi tại chỗ không nhúc nhích, mái tóc vàng óng ả giờ tả tơi bù xù.

Diệp Tiếu lại nhìn mấy yêu quái đằng sau, cả đám mặt đần ra ngồi tại chỗ, bị nhân viên công tác giục xuống xe mà vẫn không có phản ứng gì, tóc tai thì khỏi cần nói, trông ngu si không tả nổi, biểu cảm trên mặt cũng như chưa được uống thuốc.

Diệp Tiếu, “…” Mình còn đang thắc mắc sao cả đám yên lặng như thế, hóa ra là sợ tới mức không nói được gì.

“Anh mua cái này ở đâu vậy, đáng yêu quá đi.” Diệp Tiếu đang định gọi đám yêu xuống xe, đột nhiên nghe thấy một nữ sinh ngồi ở đuôi xe hưng phấn kêu lên, cậu nhìn về bên đó một cái, ối giời ơi làng nước ơi! Tai của Hồ Đa Đa sao lại chòi ra nữa rồi! Hai cái tai mọc giữa mớ tóc đỏ lòa xòa không thể nổi hơn, đã thế còn nhúc nhích nhúc nhích mới chịu!

Tim Diệp Tiếu xém bay ra ngoài, Hồ Đa Đa làm lớp trưởng kiểu gì vậy, gây hết rắc rối này đến rắc rối khác!

Nữ sinh kia thấy Hồ Đa Đa không có phản ứng gì liền muốn vươn tay kiểm tra, Diệp Tiếu vội vàng chạy đến ngăn cản, trước khi chặn tay nữ sinh cậu không quên bụp cho Hồ Đa Đa một phát, “Xuống ngay!” Sau đó cậu quay đầu cười nói với nữ sinh, “Bọn tôi mua ở ngoài khu vui chơi ấy.” Diệp Tiếu nói linh tinh một câu cho xong rồi kéo Hồ Đa Đa chạy mất dép, may mà chỉ lộ mỗi tai chứ chưa thò đuôi ra ngoài, có tiến bộ hơn ban nãy, nếu không thì cậu cũng chẳng biết giải thích thế nào.

Diệp Tiếu tiện tay nhéo nhéo cái tai lông lông của Hồ Đa Đa, chậc, công nhận sờ thích ghê á ~ Hẳn nào nữ sinh ban nãy lại thích thế.

Mười phút sau, Diệp Tiếu dắt đám yêu về khu nghỉ ngơi, cả đám đờ đẫn hút nước, hồn vía bay đi chưa kịp về.

Diệp Tiếu vừa chỉnh tóc cho Eaton vừa hỏi, “Lần sau các bạn còn muốn chơi trò này nữa không?”

Đám yêu lắc đầu như trống bỏi, sát! Lần sau còn chơi nữa thì là tên ngốc! Hồ Đa Đa lẳng lặng ôm con tim mỏng manh, lúc xe không ngừng trồi lên ngụp xuống, hắn ngỡ tim mình không còn là của mình nữa, quả đúng là hồn xác chia hai!

“Lúc trước thầy đã nhắc các bạn rồi, các bạn say xe thì đừng chơi trò này, các bạn còn nói đừng lo, bọn em sẽ không say.” Diệp Tiếu khinh bỉ, “Kết quả thì sao? Các bạn không say thật, nhưng giờ cũng chẳng đỡ hơn say là bao, mất hết mặt mũi của tôi rồi!”

Đám yêu nhịn không được che mặt, mất mặt yêu quá đi thôi, bọn họ không thể về trường đối mặt với đám tiểu đồng bọn được nữa, nói không nên lời mà! Quay về bị đám tiểu đồng bọn hỏi thì biết nói thế nào đây ~

“Còn một ít thời gian, các bạn có muốn chơi gì nữa không, ta đủ thời gian để chơi thêm một trò nữa.”

Đám yêu lắc đầu tỏ vẻ không muốn chơi nữa, chơi đâu mà chơi, phải nói là bị chơi mới đúng, chơi một tí rồi bị hành cho đống tí, giờ bọn họ không thiết cử động nữa, lại còn thần hồn nát thần tính, nhìn trò chơi nào cũng thấy không yên.

Chỉ còn một tên duy nhất muốn tiếp tục, đó chính là Eaton, hắn muốn cùng Diệp Tiếu làm một chuyến vòng quay khổng lồ. Eaton thích xem phim thần tượng cẩu huyết, vì vậy hắn tuyên bố, không ngồi vòng quay khổng lồ không được! Trong lòng Eaton thầm tính toán, TV đã nói, nếu hôn môi khi ngồi trên vòng quay khổng lồ, hai người sẽ mãi mãi bên nhau không bao giờ chia lìa!

Xem, đây chính là kết quả của việc xem quá nhiều phim não tàn…

Diệp Tiếu không muốn đi, cậu đã đi vòng quay khổng lồ rồi, chỉ ngồi một chỗ ngắm phong cảnh thôi, không có gì đặc biệt cả, lên tầng cao của trung tâm thương mại nhìn cũng thế cả, cơ mà chẳng mấy khi đến đây chơi, hơn nữa nhìn Eaton có chút đáng thương, cho nên Diệp Tiếu gật đầu đồng ý.

Dặn dò đám yêu quái ngồi tại chỗ không lộn xộn xong, một người một rồng đi đến vòng quay khổng lồ.

Kim Thụy bực mình không thôi, y bĩu môi ghé tai Hồ Đa Đa thì thầm, “Hừ, tôi chống mắt xem con rồng thúi kia có thể làm được gì, hơn phân nửa là thứ không hay!”

Hồ Đa Đa thấy Kim Thụy nói rất có lý, “Đúng đúng, tôi vừa nhìn đã biết cậu ta sẽ bét bèn bẹt rồi!” Hôm nay tôi đã mất sạch mặt mũi, mấy người chắc cũng thế cả thôi ~