Đại Học Yêu Quái

Chương 67




Hôm nay không phải ngày nghỉ nên khu vui chơi không quá đông đúc, rất hợp để đám yêu dạo chơi, chứ nếu nhiều người chen chúc thì sẽ dễ mắc sai lầm, mà Diệp Tiếu cũng không trông được.

Ban nãy Diệp Tiếu đã trả tiền buffet cho đám yêu, vì vậy cậu quyết định để đám yêu tự mua vé vào cửa, đây là lần đầu tiên đám yêu trực tiếp dùng tiền mặt mua đồ ở bên ngoài.

Diệp Tiếu làm mẫu, sau đó bảo đám yêu đứng xếp hàng trước cổng bán vẻ, Hồ Đa Đa xung phong đứng đầu.

Hồ Đa Đa rút tờ một trăm nguyên trong ví ra, nhắm mắt hít sâu một hơi, sau một ngàn năm xa cách, cuối cùng hắn lại được mua đồ ở nhân giới, chỉ ngẫm thôi đã kích động muốn chết, đây là thời khắc thần thánh cỡ nào chớ, ý nghĩa thời đại cỡ nào chớ, vẻ vang yêu giới cỡ nào chớ!

Hồ Đa Đa suy ngẫm lâu thật lâu, nhắm mắt mãi vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Cô bán vé, “…” Người này tới đây làm chi vậy….

Diệp Tiếu nổi gân xanh trên trán, bây giờ cậu chỉ muốn bụp cho Hồ Đa Đa mấy cái, mua vé thì mua đi chứ, nhắm mắt não tàn cái gì, chúng ta có tổng cộng ba, bốn tiếng, nếu hai mươi bạn học đằng sau đều giống anh thì chúng ta còn thời gian chơi nữa không?! “Bạn làm gì thế, mau trả tiền đi!”

“Dạ.” Đến giờ Hồ Đa Đa mới hồi thần, hắn tự thấy bản thân quá vĩ đại, hắn đang bước một bước đi lịch sử! “Cho tôi một vé.” Hồ Đa Đa đưa tiền cho cô bán vé.

Lúc cầm tiền cô bán vé có liếc Hồ Đa Đa một cái, người này đầu óc không tốt lắm, được cái đẹp giai ghê ấy.

Trong khi Hồ Đa Đa mua vé, Diệp Tiếu không ngừng dặn dò các yêu đứng sau, “Các bạn đừng bắt chước bạn Hồ Đa Đa, tới lượt thì phải mua nhanh chóng, đừng lãng phí thời gian ở đây, sau các bạn còn có rất nhiều khách hàng khác đang chờ, đừng làm lỡ thời gian của họ.”

Đám yêu gật đầu liên tục.

Diệp Tiếu lại dặn, “Đi vào khu vui chơi phải để ý ví tiền, điện thoại và những đồ giá trị thật kỹ, trong đó nhiều người, không cẩn thận bị trộm hay làm rơi sẽ rất phiền toái, nhất là chứng minh thư, nếu mất sẽ tốn rất nhiều thời gian làm lại, hơn nữa tối sẽ không được vào khách sạn qua đêm đâu.”

Sau khi được Diệp Tiếu cẩn thận dặn dò, đám yêu biểu hiện tốt hơn hẳn, qua nửa tiếng, tất cả yêu quái đều mua xong vé và cất tiền thừa cẩn thận, bắt đầu xuất phát!

“Em muốn chơi thuyền hải tặc!” Hồ Đa Đa vừa vào khu vui chơi đã lắc lắc tay Diệp Tiếu muốn đi đến chỗ thuyền hải tặc, hắn đã thấy trò này trên tivi rồi, ngầu ơi là ngầu, “Sau đó sẽ chơi tàu lượn siêu tốc!” Tàu lượn siêu tốc còn ngầu hơn cả thuyền hải tặc, cơ mà Hồ Đa Đa cảm thấy cần phải tiến từ từ, hắn chưa chơi mấy thứ kích thích như vậy bao giờ, ngộ nhỡ không chịu nổi thì mất mặt chết mất, cho nên chơi thuyền hải tặc trước thì hơn ~

“Cậu muốn đi thì đi đi, động chân động tay làm gì!” Eaton hùng hổ chen lên phẩy cái tay “Đáng ghét” của Hồ Đa Đa đi! Nói xong còn khinh thường liếc hắn mấy bận.

Eaton không cho Hồ Đa Đa sắc mặt hòa nhã, cơ mà đương nhiên hắn không như vầy với Diệp Tiếu rồi. Eaton cười tủm tỉm kéo tay Diệp Tiếu nói, “Tiếu Tiếu ơi, tụi mình đi vòng quay khổng lồ đi, cái đó thích hợp với mình cực ấy.”

Hồ Đa Đa bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm, “Ân ái ghê ha, rồi sẽ chia tay sớm thôi!”

“Cậu nói gì?” Eaton không nghe rõ, nhưng hắn có thể lờ mờ đoán được Hồ Đa Đa không nói gì tốt.

“Ai nói cậu, cậu nhét vàng tắc cả lỗ tai rồi à?!” Hồ Đa Đa tức giận phản bác.

“Được rồi được rồi, đừng cãi nhau nữa, chúng ta sẽ không những trò này vội, chọn trò nào đó nhẹ nhàng đã, vòng quay khổng lồ sẽ chơi cuối cùng.” Thấy một rồng một hồ ly chuẩn bị cãi cọ, Diệp Tiếu đành khuyên can, thuận tiện sắp xếp thứ tự các trò chơi.

“Hừ!”

“Hừ!”

Một rồng một hồ ly hừ mũi trừng lẫn nhau, thở phì phì mấy cái rồi cũng chịu yên tĩnh.

Trước khi chơi Diệp Tiếu có mua cho Eaton một chiếc mũ in logo của khu vui chơi, bởi vì cậu sợ hắn bị người khác nhận ra, đội mũ che mái tóc vàng dài sẽ đỡ hơn một chút. Giờ trời không nóng, đội mũ không thành vấn đề, Eaton thấy mình đội trông cũng đẹp trai lắm.

Mũ của khu vui chơi có thiết kế khá đẹp, gắn rất nhiều biểu tượng các trò chơi đáng yêu, nhiều du khách đã mua nó làm kỷ niệm. Đám yêu thấy Eaton đội đẹp, thế là lòng ngứa ngáy, cũng chạy đi mua một cái đội lên đầu. Không chỉ đẹp mà còn có cái mang về khoe với chúng bạn ~

Đám yêu không chỉ mua mũ đội, bọn họ còn muốn chụp ảnh kỉ niệm cơ, Diệp Tiếu không để ý một cái, Hồ Đa Đa nhoắng cái đã chạy đến cổng lớn. Trước cổng có nhân viên của khu vui chơi mặc quần áo thú bông, vừa chạy vừa nhảy đáng yêu hết sức, Hồ Đa Đa nhoắng cái kéo người ta chụp ảnh cùng.

“Thầy ơi, chụp hộ em với.” Hồ Đa Đa đưa điện thoại cho Diệp Tiếu, sau đó vòng tay ôm cái móng to bự của thú nhồi bông, không quên giơ tay làm chữ V, coi bộ đắc chí cực kì.

Diệp Tiếu, “…” Con hồ ly này thích ứng nhanh thật…

Hồ Đa Đa làm vậy khiến các bạn yêu của hắn dòm mà thèm, thế là con thú nhồi bông này phút chốc đắt show, ai cũng muốn chụp với nó một bức làm kỷ niệm ~

Cả đám đều đẹp trai nên thu hút rất nhiều ánh mắt của các du khách xung quanh, cơ mà ngoại hình với hành động của bọn họ không hợp nhau chút nào, một số người không khỏi khúc khích cười, tuy nhiên họ không có ác ý, chỉ là thấy ngạc nhiên tò mò mà thôi.

Diệp Tiếu cứ ngỡ mình là một hướng dẫn viên du lịch, dẫn các yêu quái đi tham quan, còn phải dẫn bọn họ mua quà kỷ niệm, càng không thể thiếu tiết mục chụp ảnh hộ, chụp ảnh cùng các loại. Mấy điều này thực ra rất tốt, chỉ phiền một điều là đám yêu không phải con người chân chính, hơn nữa còn ra ngoài xã hội lần đầu, cho nên rất dễ xảy ra những tình huống bất ngờ, nghĩ đến chuyện đây mới là nhóm đầu tiên, sau này còn thêm chục nhóm nữa, Diệp Tiếu đã thấy răng đau đau.

Lăn lộn một lúc xong, Diệp Tiếu dẫn đám yêu đến trò chơi đầu tiên — vòng quay ngựa gỗ.

Trò này không phải do Diệp Tiếu đề xuất, cậu cứ nhắc đi nhắc lại với mình một câu: Cậu tuyệt đối tuyệt đối không có tí tẹo hứng thú gì với cái trò này!

Vòng quay ngựa gỗ là do Eaton chọn, trước kia hắn có đam mê xem phim cẩu huyết, thế nên mọi người vừa chụp ảnh xong, hắn đã lập tức giơ tay phát biểu muốn đi chơi vòng quay ngựa gỗ! Đây chính là trò chơi kinh điển trong mọi bộ phim thần tượng dành cho các thiếu nữ mới lớn! Đúng là khiến tâm hồn thiếu nữ phải sục sôi dâng trào mà!

Diệp Tiếu không muốn đi chút nào, cơ mà cậu còn chưa kịp phát biểu ý kiến, đám yêu đã hưởng ứng lời “Kêu gọi” của Eaton, tỏ vẻ đó là ý kiến không tồi, trò chơi nhẹ nhàng như thế rất thích hợp để bọn họ chơi đầu tiên!

Ngay cả Hồ Đa Đa cũng hiếm có không phản đối Eaton.

Diệp Tiếu, “…”