Đại Học Yêu Quái

Chương 60




Thế là Eaton nổi tiếng. Hắn ngốc manh muốn nhờ mọi người giúp đỡ, cơ mà mọi người lại cứ để tâm tới sắc đẹp của hắn cơ. Nếu Eaton xí trai thì mọi người sẽ chỉ coi hắn như trò cười, không khéo còn bảo hắn xấu xí thích gây chú ý, nhưng vì đẹp nên chuyện của Eaton thành ra khác hẳn, vẻ ngoài ưu tú hơn ngôi sao của hắn làm vô số người mê muội, thậm chí có rất nhiều người hâm mộ người “Thầy giáo” được theo đuổi trong truyền thuyết.

“Anh ấy nói tiếng Trung tốt như thế, có lẽ là du học sinh tại Trung Quốc, có ai biết ảnh học trường nào không?”

“Cầu kết giao! Cầu làm quen!”

“Mịa, tềnh thầy trò sao, tôi cũng là giáo viên, thế mà sao không có học sinh ngon giai nào theo đuổi tôi vậy?!”

“Trước kia tôi cảm thấy gay ngoài đời thực toàn cong queo như quả dưa chuột, chỉ có giai đẹp 2D mới có thể chữa khỏi cho tôi, hôm nay cuối cùng tôi cũng được viên mãn rồi, cảm giác như nháy mắt thăng hoa ~ Tôi sẽ từ 2D chuyển qua ngắm 3D!”



Trên mạng có rất nhiều người thảo luận chuyện tình cảm của Eaton, giờ xã hội cởi mở rồi, đồng tính luyến ái cũng không phải chuyện gì quá ghê gớm, nhiều idol come out lắm, huống chi Eaton đẹp trai như vầy, mỹ nhân làm gì cũng tốt đẹp hết, người nào ác ý nói xấu hắn là bị chửi gato liền!

Người người tìm kiếm Eaton, bọn họ không biết hắn tên là gì, trên mạng đa số đều gọi hắn là “Mỹ nam tóc vàng”.

Phong Sở cũng đang tìm Eaton, gã chắc chắn với vẻ ngoài này Eaton sẽ cực kì nổi tiếng, hơn nữa gã đã xem video Eaton gửi lên rồi, tuy video chưa tới nửa phút nhưng vẫn có thể nhận ra giọng hắn khá ổn. Thực ra chỉ cần giọng hắn không như vịt cồ thì chắc chắn Phong Sở có thể nâng hắn nổi lềnh phềnh!

Đáng tiếc, qua mấy ngày rồi mà vẫn không ai biết được danh tính của Eaton, ngay cả bài đăng nhờ giúp đỡ kia cũng không thấy bóng dáng hắn nữa, ngay khi Eaton đứng đầu topic, hắn liền biến mất. Mới nhờ giúp được một nửa thôi mà, ai lại làm người ta bứt rứt khó chịu thế cơ chứ.

Thực sự là Eaton có nỗi khổ trong lòng, không phải hắn không muốn lên mạng nhờ giúp nữa, mà là hắn không dám, Diệp Tiếu đã nổi cơn giông tố dữ dội, sau đấy còn hung hăng đánh hắn một trận, sao hắn dám rêu rao nữa.

Dù thế, Eaton vẫn hào hứng lên mạng xem tin tức về mình, vào đúng ngày bị đánh hắn đã được các bạn học yêu quái báo tin, hắn nổi tiếng rồi.

Nếu là con người, thấy bạn học vì hỏi chuyện tình cảm mà nổi tiếng thì nhất định sẽ ồn ào trêu chọc một phen, thế nhưng đám yêu đâu được bình thường, bọn họ chỉ có đúng một cảm giác: Ghen tị muốn chết!

Bọn họ cũng muốn nổi tiếng, muốn làm ngôi sao, muốn được mọi người ngưỡng mộ, muốn lên TV! Eaton chưa gì đã nhảy trước bọn họ, chưa tốt nghiệp mà hắn đã nổi tiếng, sao không làm yêu khác gato cho được! Bị đánh thì sao, nếu được nổi tiếng thì bị đánh cũng chịu ~ Lời quá đi thôi!

Eaton đọc mấy lời bình luận ủng hộ mình thì tự đắc vô cùng, tình yêu của hắn và Diệp Tiếu được nhiều người chúc phúc quá trời ~ Đọc được lời kêu gọi hắn xuất hiện của mọi người, Eaton băn khoăn cực kì, giờ hắn bị hạn chế, không được phát biểu trên mạng, nói gì là chết luôn.

Mấy ngày nay Eaton vẫn theo Diệp Tiếu về nhà, nhưng hắn toàn phải ngủ một mình ở phòng cho khách, không được bước vào phòng Diệp Tiếu nữa, kể cả nhỏ đi cũng không được! Hắn đành phải chờ Diệp Tiếu hết giận rồi nói sau.

Cơn giận của Diệp Tiếu sao có thể nhanh hết như vậy được, cậu cảm giác như cả thế giới đều biết cậu là nhân vật trong câu chuyện “Tình thầy trò” kia. Mấy ngày nay cậu toàn phải bảo tài xế đến trường đón mình, bởi vì cậu sợ hàng xóm nhận ra mặt Eaton, bây giờ Eaton là người nổi tiếng rồi đấy.

Hai người cứ căng thẳng như vậy, mãi tới khi đến đợt kiểm tra mới, Eaton chăm chỉ học hành, cuối cùng cũng được vào lại top 10. Nhìn thấy kết quả này, rốt cuộc Diệp Tiếu không xụ mặt với hắn nữa, một tối, Eaton bất ngờ biến nhỏ, dụ Diệp Tiếu mềm lòng cho hắn vào phòng.

“Tiếu Tiếu còn giận em sao?” Giờ đã gần tháng mười, thời tiết hơi chuyển lạnh, chiếu trên giường đã đổi thành ga giường, chăn mỏng cũng đổi thành loại dày hơn một chút. Eaton dùng chăn che hơn nửa khuôn mặt, chớp mắt bán manh.

Diệp Tiếu sấy tóc xong, trèo lên giường, cậu nhẹ nhàng nhéo mặt nhỏ của Eaton, “Nể tình em dạo này ngoan ngoãn, kết quả học tập khá hơn, thầy tạm thời tha thứ em, lần sao em còn như vậy thầy sẽ không thèm để ý đến em nữa!”

“Dạ ~ Tiếu Tiếu thật tốt ~” Tự đạp lên mặt mũi của mình chính là kỹ năng sống còn của Eaton, thấy Diệp Tiếu không giận nữa, Eaton vội vàng nhích về phía trước, uốn éo mấy cái rúc vào lòng cậu.

Diệp Tiếu quan sát mặt hắn, “Em đã khỏi hẳn chưa? Còn đau nữa không?” Sau lần đó Diệp Tiếu cũng cảm thấy mình ra tay hơi nặng, vết thương trên người Eaton công nhận trông hơi dữ tợn, bác Chu muốn mời bác sĩ tư của nhà tới mà cậu còn không đồng ý, giờ ngẫm lại, cậu đúng là hung tàn thiệt!

“Không đau chút nào, Tiếu Tiếu đánh nhẹ lắm, em đã khỏi hẳn rồi, lần sau nếu muốn đánh nữa thì Tiếu Tiếu đánh thật mạnh cũng được, em không sao đâu ~” Eaton tự thấy mình quá tri kỉ, đúng là một người yêu tuyệt vời, ngay đến hắn cũng bị tình cảm của chính mình làm cảm động!

Diệp Tiếu giật giật khóe miệng, anh còn muốn có lần sau nữa à? Anh lên mạng nói linh tinh tiếp thì tôi còn đâu mặt mũi làm người nữa?! “Về sau đừng lên mạng hỏi chuyện riêng tư cá nhân như vậy, giờ cả thế giới đều đang tìm em, nếu bị phát hiện thì phiền to.”

“Ơ? Nhưng mọi người thích em lắm mà, họ còn ủng hộ và chúc phúc cho tình cảm của tụi mình nữa, Tiếu Tiếu không thích sao? Nhiều người thích em như thế thì em có đư ợc tính là nổi tiếng không? Có người nào muốn xin chữ ký của em như Diệp Trạch không nhỉ.”

Diệp Tiếu 囧囧, “Chúng ta có tình cảm bao giờ?” Anh quên mình lên mạng hỏi cách theo đuổi người mình thích à, chúng ta còn chưa hẹn hò đâu nhé.

Eaton hai mắt rưng rưng chuẩn bị gào lên, tự dưng nhớ ra lời Diệp Tiếu dặn dò, thế là hắn đành gắng nhịn xuống, trộm xoa xoa tay Diệp Tiếu trong chăn, hỏi, “Tiếu Tiếu, tại sao Tiếu Tiếu không thích em, tất cả mọi người đều nói em rất tốt, Tiếu Tiếu ở bên em không tốt sao, chắc chắn em sẽ đối xử thật tốt với Tiếu Tiếu, em có rất nhiều rất nhiều của cải, nếu Tiếu Tiếu thích, em có thể tặng hết cho Tiếu Tiếu!”

Diệp Tiếu nhéo nhẹ hắn một cái, “Vậy em thử nói cho thầy biết xem, em thích thầy ở điểm gì, thầy chỉ là một người bình thường, không có gì đặc biệt, sống không được bao năm, ngoại hình kém Ma tộc Yêu tộc bọn em rất nhiều.”

“Thế nên nó mới là tình yêu, em cũng không biết em thích Tiếu Tiếu ở điểm nào, chỉ biết là thích nhiều thật nhiều, phụ vương em nói, tình yêu chính là như vậy.”

Diệp Tiếu, “…” Tôi hỏi thế mà anh lại đáp như vầy à, anh không thể nói ra một ưu điểm nào của tôi sao?!



Chẳng mấy chốc đã đến giữa tháng mười, vào một buổi chiều nắng vàng tươi, Diệp Tiếu lại gặp Vu Lệ.