Đại Học Là Gì? Inspired By A True Story

Quyển 1 - Chương 54: Hữu duyên




- Quân cưng coi bàn đủ li hết chưa? Mình vừa lấy li bỏ trên bàn nói.

Thằng Quân cũng nhìn một lượt nó nói:

- Đủ hết rồi đó anh, mà giờ khách khứa cũng bắt đầu vào hai anh em mình nghĩ được rồi, tại hồi có người phục vụ hết mà.

- Uh, để anh bưng cái này ra xong rồi nghỉ tay vô ngồi với mấy đứa luôn.

Vào bếp xong các cô đưa cho mình thêm một xô đem đá ra hộ, thầm hận thằng An khốn nạn, biết vậy đi trễ tí, vô đây làm cu li tay sai không công cho nó, mà xa xa thấy thằng hai thằng Kiên với Kiệt đi vào rồi, chắc cũng xong xuôi, bỏ thùng đá xong tính chạy lại chỗ thằng An thì một con bé xinh xinh, chắc bạn của em thằng An thấy mình quay sang:

- Anh gì ơi, cho em cục đá.

Mình thấy vậy cũng giở thùng lấy cây gắp cho nó, thấy vậy tụi kia cũng hè nhau mà kêu, ô vãi, thôi thế nào cũng lỡ rồi đi châm đá một vòng vậy, thằng tóc vàng chạy xì po cũng bước ra hồ rồi, mặt có vẻ hậm hực không vui, thấy mình nó ngoắc lại:

- Thằng kia cho tao cục đá.

Nói chung cũng không khó chịu gì nếu như nói nói giọng đàng hoàng không phải trịnh thượng vậy, với nhìn mình đảm bảo lớn hơn nó, nhìn mặt mình già hơn nó cái chắc, tự sỉ vả bản thân à, nghe cũng hơi bực nên giả bộ không nghe đi luôn.

- Mẹ nó thứ phục vụ chó má gì thế.

Hình như nhìn từ xa xa, thằng An thấy vậy ngoắc mình lại, nói chứ ai lại để bạn phục vụ kì, nên nãy giờ nó để ý nhìn mình nãy giờ thấy thằng đó thái độ nên nó kêu mình lại, rồi nói:

- Tháng tới nhà tao có đám giỗ tao rủ mày qua ăn nhe Hưng, qua sớm…

Mình nhìn nó kiểu mày mà kêu tao làm nữa tao cho mày lên dĩa, biết cu cậu nói đùa mà không hiểu sao lại bực bực không vui. Thằng kia thấy mình qua nói chuyện với thằng An cũng không thèm để ý nữa, rồi vào bàn ngồi với tụi kia luôn, nói tiệc đứng vậy chứ ngoài cũng có mấy bàn ai mỏi chân thì lại ngồi.

- Sao chưa ăn nữa mày tao đói quá rồi. Thằng Kiên nói, thấy đồ ăn bưng ra thằng nào cũng đói, nãy giờ mỗi bàn phát dĩa bánh ngọt nhỏ bị mấy thằng xử hết từ lúc mới bưng ra rồi.

- Nay biết đi ăn sinh nhật tao nhịn cơm từ trưa, ăn có xíu để bụng đó. Thằng Kiên vừa xoa xoa bụng nó nói.

Thằng An khẽ nhìn đồng hồ, chắc đợi ba mẹ tao đó, giờ chưa thấy về nữa, mấy người lớn hình như cũng đủ rồi, nó nói mình mới để ý do mình không có tiếp khách ngoài chỉ lo vòng trong giờ nhìn ra sân, xe máy, tay gas, côn tay, du lịch mes, bim, bla bla đủ cả. Kế bên nhà thằng này còn một miếng đất nghe nó nói ông nước ngoài nào mua mà chưa xây nhà, nên nay nhà nó trưng dụng thành bãi đổ xe luôn.

- Mà thằng hồi nãy kêu mày làm gì vậy Hưng? Thằng An vừa nhìn đồng hồ vừa hỏi.

- Nó kêu tao châm đá, mà nói giọng láo quá nên tao không châm.

- Uh, thằng này học chung lớp nhỏ em tao đó, nhà cũng khá có cơ đó.

- Đâu có liên quan gì tới tao. Mình khẽ nhúng vai.

- Mà thằng Hưng là chúa gây chuyện, mày đi đâu có biến tới đó, y chang Conan đi đâu chết tới đó. Thằng Kiên chen vào.

- Tụi bây khùng vừa thôi, sinh nhật mà nói chết chóc gì. Nói vậy thôi tao cũng đâu có muốn tự dưng người ta kiếm chuyện với tao, ai đụng tao thì tao đập lại thôi.

Tự dưng đèn tắt hết, mấy người phục vụ bưng nến đem ra, nói chung tháng này ít gió chứ giờ đem ra là tắt hết rồi, quay qua quay lại thì không thấy thằng An đâu, nhạc bài chúc mừng sinh nhật vang lên, từ trong nhà thấy thằng An nắm tay em nó bước ra, không khí ồn ào rồi bỗng dưng im lặng hẳn, thằng An cũng đã thay đồ, mặc quần tây áo sơ mi trắng, thêm cái nơ đen nữa, nhìn lịch sự vãi.

Đứng sau chắc chắn là em nó rồi, đầm trắng loại đầm bó body kiểu mốt mấy năm trước đây ấy, mà giờ vẫn còn thịnh hành, tóc bới cao, có tết gì mình không biết nữa, tại không rành cái vụ này lắm, giờ nhớ lại chả biết tả sao cho mấy thím biết, nói chung là cực xinh, má lúng đồng tiền, xa quá chả biết tả sao, chỉ thấy boby nói chung là quá bốc, nhỏ này cao tầm 1m65 đến 1m68 chứ không ít, mang thêm đôi giày cao gót màu đen nữa do mặc đầm trắng nên khá nổi, thằng An dẫn em nó đi lại gần thì tụi con trai há hốc mỏ vì nhìn cận cảnh, một từ thôi quá xinh, à không hình như lúc đó ngu người quá xinh là hai từ.

Lúc này mình cũng hó hốc mỏ, không phải vì đẹp mà vì kinh ngạc, má ơi cầu mong là người giống người thôi, người giống người thôi. Lúc này thằng An cất tiếng:

- Hôm nay cảm ơn các em các bạn đã đến chung vui ngày hôm nay, chúc mừng sinh nhật em gái anh tròn 18 tuổi.

Bình thường dưới mà thân quen chắc mình vọng lên troll là đủ tuổi đi nhà nghỉ rồi, nhìn cận cảnh thì xác định đúng là nhỏ rồi, mong là nhỏ không nhớ mình, mà sao không nhớ được chứ. Lúc này hai thằng kia mới xì xào:

- Gen lặn nhà thằng An hình như là truyền cho em nó hết rồi. Bình thường gen lặn biểu hiện ra những tính trạng đẹp nhe mấy bác chứ không phải gen trội như da trắng môi đỏ đều do gen lặng qui định.

- Uh có sự chênh lệch không hề nhẹ, nhưng mà mày không đước nói xấu anh rể tao biết chưa. Thằng Kiệt nắm tay quyết tâm.

- Hai anh chắc phải bước qua xác nhiều thằng lắm đó, theo đuôi nó chắc xếp hàng dài mấy cây số. Thằng Quân cũng nói chuyện theo chiều xây dựng câu chuyện.

- Thằng sao mày kêu bằng nó. Thằng Kiệt cốc đầu thằng Quân.

- Xì anh đừng để vẻ ngoài nó lừa nó là con quỉ đó.

Mình thì thầm nghĩ cái tính chanh chua như vậy mà nhiều thằng theo hả, chắc được cái mặt thôi, cái đẹp đánh bẹt cái nết quá, mà nói chung hồi có chạm mặt chắc chả sao lần đó mình đúng mà.

Nói chung giờ thằng An đang dẫn nhỏ đi vòng vòng nói chuyện với mấy đứa bạn của nhỏ, con của bạn làm ăn với ba mẹ nó, nói chung đi tới đâi mấy thằng con trai ánh mắt cũng sáng rực, ưỡn ực đứng thẳng, đi hồi cũng tới bàn mình, thấy thằng tóc vàng nãy đang đi theo nữa chứ, thằng An bước tới định giới thiệu, 2 thằng kia thấy nhỏ tới mắt cũng sáng rực, giả bộ đạo mạo các thứ:

- Giới thiệu với em đây là…

Nhỏ nhìn từng thằng rồi nói:

- Đây là anh Kiên, anh Kiệt, anh…

Thấy cái mặt mình nhỏ bất ngờ, há hốc mồm luôn, mấy thằng kia cũng để ý nhìn thấy thái độ của nhỏ lạ lạ, thấy không nên để lâu mình đứng dậy bắt tay nhỏ:

- Chào em, anh là Hưng bạn thằng An.

Thấy mình đưa tay ra định bắt tay nhỏ, thằng tóc vàng đứng sau bước tới gạt tay ra:

- Mày tính lợi dụng hả? Nghèo mà đòi đeo chân hạc hả?

Á đù thấy tình hình lạ lạ mình tính giải thế bí, tính đứng dậy bắt tay mà bị ngay hộ hoa cao thủ đứng ra, vậy thôi vậy, thằng An thấy vậy cũng nói:

- Đạt, đừng có nói vậy, thằng Hưng không có ý gì đâu, nó là bạn anh. 2 chữ bạn anh thằng An cố gắng gằn giọng cho thằng Đạt nghe thấy.

Nghe thằng An tỏ thái độ, thằng này cũng không nói gì nữa, hình như thấy tình hình với biểu cảm cùa mình không được tốt, nhỏ cũng nhìn mình cười vui vẻ:

- Chào anh có duyên quá, lần trước em chưa cảm ơn anh, có dịp em sẽ báo đáp.

Hình như thấy em mình lạ lạ thằng An tính hỏi gì đó, thì nhỏ nói tiếp:

- Thôi anh chào hết rồi, mình vào trong với mấy cô chú nữa, nãy ba bảo là ra đây chút rồi vào ngồi chút nữa hãy ra.

Nói xong rồi nó khoác tay thằng An đi thẳng, vô tình mình bắt gặp ánh mắt nó nhìn mình sắc lẻm, ba đứa nó bước đi để lại trong lòng tụi kia một đống câu hỏi:

- Đai ca, đại ca quen chị em hả?

- Thằng chó, mày ăn mảnh hả? Thẳng Kiên chen vào.

- Mày làm gì mà người ta muốn báo đáp, chắc dùng thân báo đáp đó. Thằng Kiệt troll vào.

- Có thể gọi là có duyên. Mình khẽ thở dài.

Cảm ơn các bác đã đồng hành cùng em thời gian qua truyện cũng đã đạt mốc 300k views rồi. Dạo này em cũng ít lên f17, tại mới tạo cái page.

facebook của em: https://www.facebook.com/daihoclagif17voz/