Đại Hiệp Hồn

Chương 65: Lưu luyến không rời tình xa cách (1)




Nguồn:

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Biên dịch: Lúa


Ngày tiếp theo, Hoa Vân Long đã bắt đầu công cuộc chào tạm biệt những nữ nhân trong sơn trang, đêm tối, Hoa Vân Long trước tiên tiến đến trong phòng Hoa Mỹ Quyên, đơn giản là vì: ở gần hồ nước, trước hưởng ánh trăng. Hoa Mỹ Quyên một thân tú lệ, điểm nhạt chút son phấn, các loại trang sức đã tháo xuống, lộ ra dung nhan mê người, nga mi tinh xảo, son phấn tô nhạt, một bộ xuân trang trắng noãn bó sát người, càng để lộ da thịt trắng tuyết mịn màng, phong tư yểu điệu, cười mỉm mà nghênh đón Hoa Vân Long đang tiến vào, có thể nhìn ra, nàng vì nghênh đón Hoa Vân Long mà đã tốn hao rất nhiều tâm tư suy nghĩ để chọn trạng phục ăn mặc.

"Đại tỷ, ngươi thật xinh đẹp."

Hoa Vân Long ôm lấy nàng, tham lam hôn lên đôi môi nàng, nàng cũng ôm chặt lấy Hoa Vân Long, duỗi ra đầu lưỡi thơm ngọt, tùy ý Hoa Vân Long liếm mút đến khô cạn mật ngọt, chỉ một lát sau, hai người đã không thể kiềm nén được nữa, y phục cũng trở thành chướng ngại, hai ba động tác liền giúp nhau lột bỏ y phục ném sang một góc, hai cơ thể trần truồng liền ôm nhau lên giường.

Bởi vì Hoa Vân Long muốn liên chiến ba trận chỉ trong đêm hôm nay, hắn không muốn lãng phí thời gian quý báu này, huống chi là hắn cũng không thể khống chế nổi dục hỏa hừng hực trong lòng, vừa lên trên giường đã giương thẳng trường thương, một nhát đến tận cùng, đồng thời bắt đầu cắm vào rút ra lúc nhanh lúc chậm. Hoa Mỹ Quyên cũng biết rõ tâm tư của Hoa Vân Long, vừa bắt đầu cũng hết sức phối hợp Hoa Vân Long, nàng càng không ngừng lắc lư cặp mông ngọc đầy đặn kia, đều là vì gia tăng tình thú trong cuộc giao hoan tạm biệt này.

Sau khi rút ra cắm vào ước chừng ba, bốn trăm lần, Hoa Mỹ Quyên không nhịn được cơn sướng khoái cực điểm mà tiết ra từng trận âm tinh, xối lên quy đầu đại bảo bối của Hoa Vân Long, Hoa Vân Long cũng không kiềm chế nữa, tinh dịch thuận thế mà phun trào thành mấy trận mưa lớn xối xã, cứ như vậy, Âm Dương điều hòa, hai cơ thể rúc vào với nhau, tha thiết mà ôm nhau hôn hít.

"Tỷ tỷ tốt, vẫn còn cứng rắn như thế này thì xử lý thế nào?"

"Có việc gì khó nha, ngươi cứ đi tìm hai nha đầu Mỹ Ngọc, Mỹ Linh đi a."

Hoa Mỹ Quyên ôn nhu hôn Hoa Vân Long rồi nói.

Hoa Vân Long yêu thương chiều chuộng hôn nàng mà nói: "Đại tỷ, ngươi chỉ mới lên tới cao triều một lần, hẳn là chưa thỏa mãn a, ta muốn làm cho ngươi hoàn toàn thỏa mãn, có thể làm cho ngươi thỏa mãn là tâm nguyện lớn nhất cả đời ta."

"Tiểu tử ngốc, tỷ tỷ biết rõ tâm ý của ngươi, trong lòng tỷ tỷ đã có được thỏa mãn lớn nhất rồi, nhưng mà nha, Mỹ Ngọc, Mỹ Linh còn đang đợi ngươi a, đừng để cho các nàng phải chờ đợi lâu, hai nha đầu đó sẽ giận ngươi đấy."

"Đại tỷ, ngươi thực sự biết quan tâm đến chúng ta a, ta lại muốn ôm ngươi một cái."

"Tiểu tử ngốc, tỷ tỷ lại bị ngươi chiếm tiện nghi..."

Oán trách mà thương yêu, nàng dâng lên cặp môi đỏ mọng, Hoa Vân Long nhiệt liệt hôn hít một trận, xong xuôi rồi lưu luyến không nỡ mà rời đi.

Hoa Vân Long vừa đi vào gian phòng Hoa Mỹ Ngọc, một thân thể nóng bỏng đã dán lên người hắn, hóa ra Hoa Mỹ Ngọc sớm đã chờ hắn một hồi lâu rồi, hắn vừa tiến đến, nàng cũng không chờ được nữa, hai người ôm nhau rồi cởi sạch y phục, vừa mới lên trên giường, Hoa Mỹ Ngọc đã đè Hoa Vân Long xuống dưới, nàng tự mình leo lên, duỗi tay bắt lấy đại bảo bối của hắn, đặt ngay cửa âm hộ chính mình, mông trắng hạ xuống, đã nuốt hết đại bảo bối của Hoa Vân Long vào trong, đồng thời mông ngọc đẫy đà bắt đầu chuyển động nhấp nhô cao thấp.

"Nhị tỷ ngươi gấp rút như vậy là sao nha?"

Hoa Vân Long trêu ghẹo nàng.

"Mỹ Linh còn đang đợi ngươi đấy a, nàng vẫn còn nhỏ, so với chúng ta thì nàng cần ngươi an ủi nhiều hơn nữa, đừng để trái tim nàng chịu tổn thương, thân làm tỷ tỷ như ta đây thật sự rất áy náy, cho nên chúng ta phải nhanh lên một chút."

"Nhị tỷ, ngươi và đại tỷ đều biết quan tâm đệ đệ, tiểu muội như thế a, vừa rồi đại tỷ cũng là đuổi ta đi, bảo ta phải nhanh lên một chút, đến bồi tiếp ngươi cho thật tốt, hiện tại ngươi lại gấp gáp nhắc nhở ta đi bồi tiếp Mỹ Linh, có thể thấy tình cảm giữa bốn người chúng ta thật sự là quá tốt a, ta thật sự rất cao hứng nha."

"Chúng ta vẫn luôn là thân tỷ đệ, thân tỷ muội, thân huynh muội nha."

Hai người cười nói trên miệng, dưới thân lại cố gắng chuyện động thật nhanh, hai người phối hợp tuyệt vời như một, khiến những thứ khác dù tầm thường cũng trở nên tốt đẹp. Điên cuồng như vậy mà đại chiến xong mấy trăm hiệp, Hoa Mỹ Ngọc bỗng nhiên không còn cố sức chuyển động nữa, hai chân kẹp chặt lấy cơ thể Hoa Vân Long, hai bàn tay bấu chặt mông Hoa Vân Long, liều mình điều khiển cho đóa hoa giữa hai chân nàng ép chặt vào hạ thân Hoa Vân Long, khiến cho bảo bối và nhục động của hai người kết hợp thật chặt chẽ.

Quy đầu của Hoa Vân Long đang cắm thẳng vào viên thịt mềm mại nho nhỏ ở sâu bên trong sâu trong hoa tâm của nàng, mông lớn của nàng đột nhiên gấp rút xoay chuyển một trận, miệng thở gấp rên rỉ từng trận: "Hết rồi... Hết rồi... Mất mạng rồi..."

Nàng rùng mình một cái, một trận nhiệt lưu phun trào mãnh liệt bỗng chốc phóng thẳng tới quy đầu của Hoa Vân Long, đồng thời, từng thớ thịt tươi non diệu kỳ trong tiểu huyệt của nàng bỗng co thắt lại từng đợt, gắt gao mà siết chặt lấy đại bảo bối của Hoa Vân Long, tiểu huyệt ẩm ướt mà nóng hổi như muốn nuốt trọn cả gốc đại bảo bối của Hoa Vân Long, Hoa Vân Long cũng phát cuồng một trận, lại dồn sức nhấp hông nện mạnh thêm vài phát, dương tinh phun trào mà ra, bắn thẳng vào sâu bên trong tử cung của nàng.

"Thật sướng... Sướng chết ta... Thật sướng... Không tốt..."

Hoa Mỹ Ngọc sướng khoái đến quên cả bản thân, lớn tiếng mà phóng đãng kêu rên, bỗng nhiên không biết vì sao lại kêu khóc "không tốt".

"Làm sao lại không tốt?"

Hoa Vân Long mơ mơ hồ hồ, không hiểu được rốt cuộc là nàng có ý gì.

"Bây giờ ngươi đã tiết trên người Nhị tỷ một trận thế này rồi, tỷ tỷ thì sướng rồi nhưng còn Mỹ Linh thì phải xử lý như thế nào đây a? Ngươi sao lại không để ý đến chuyện này đây a?"

"Nhị tỷ tốt của ta a, làm khó ngươi rồi, đã rơi vào khoảnh khắc sướng khoái nhất như vậy rồi mà còn có thể nghĩ đến Mỹ Linh, nhưng ngươi không cần phải lo lắng chuyện này a, ta đây làm phu quân của các ngươi, bản sự lớn nhất chính là: "tiết tinh mà không bại, đêm hạ mười nữ nhân", không lẽ ngươi đã quên rồi a?"

Không cần hắn nói thì lúc này Hoa Mỹ Ngọc cũng cảm giác được thứ đồ vật của Hoa Vân Long đang ngâm trong cơ thể nàng vẫn còn rất cứng rắn, nàng không kiềm được đỏ bừng cả gương mặt, đôi bàn tay trắng như phấn đấm nhẹ vài cái trên ngực Hoa Vân Long, xấu hổ oán trách: "Sao ngươi không nói sớm? Khiến cho người ta lo lắng vô ích một trận."

Nói xong lại gắt gao ôm chặt lấy Hoa Vân Long, dâng cho Hoa Vân Long một nụ hôn thâm tình thật sâu.

Hoa Vân Long đang muốn tiếp tục chuyển động, ai mà ngờ được nàng lại đứng lên rồi, tiểu huyệt đã tách khỏi thân thể Hoa Vân Long, Hoa Mỹ Ngọc nhìn xuống đại bảo bối của Hoa Vân Long vẫn còn đang vươn cao đứng thẳng ở nơi đó, xấu hổ nhắc nhở: "Đừng có mà ở đó trưng bày thứ đồ vật đáng ghét kia nữa, mau mau đến chỗ Mỹ Linh đi a."

"Nhị tỷ, ngươi thật là nhẫn tâm a..."

Hoa Vân Long kêu khổ thấu trời...


Cầu chư vị đậu hũ phóng tay tiếp sức, like chương, bình luận tương tác, donate và đẩy KP chính là energy, là viagra cho DG ra chương, bạo chương!