Nguồn:
Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên
Dịch: Lúa
Biên: Lạc, Infinity
"Có điều cái gì nha? A... Mẫu thân đã hiểu, ngươi còn chưa có tiết đúng không?" Bạch Quân Nghi cũng cảm thấy bảo bối của Hoa Vân Long vẫn còn đang căng cứng cắm chặt trong âm đ*o nàng: "Thứ bảo bối này của ngươi làm sao có thể lợi hại như thế chứ? Càng ngày càng không thể tưởng tượng nổi, so với lúc ngươi mới học được những thứ kia còn lợi hại hơn rất nhiều, mẫu thân đều đã tiết thân đến hai lần, nước non đều muốn chảy khô, bây giờ xử lý thứ này như thế nào đây? Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đem mẫu thân chơi chết, ngươi mới cam tâm nha?" Nói xong, Bạch Quân Nghi hờn dỗi mà dùng ngón tay ngọc chọc nhẹ cái trán Hoa Vân Long một cái.
"Không sao mẫu thân, ta hiện tại cũng không khó chịu lắm." Hoa Vân Long tranh thủ thời gian an ủi Bạch Quân Nghi, tránh cho nàng lo lắng, sợ hãi.
"Đừng có lừa gạt mẫu thân, ta sẽ không biết năng lực của ngươi sao? Sẽ không khó chịu sao? Ngươi quan tâm ta, chẳng lẽ ta sẽ không quan tâm ngươi? Ngươi không đành lòng tát cạn ta, chẳng lẽ ta sẽ nhẫn tâm để cho ngươi nhận lấy khó chịu? Hơn nữa ích kỷ mà nói, ta cũng bận rộn thật lâu, là vất vả khổ cực lắm đấy, đều chỉ muốn đem những thứ "quỳnh tương ngọc dịch" quý giá của ngươi hút ra, nhưng ngược lại ta bị ngươi khiến cho khô cạn nhanh hơn, đang cần những thứ quỳnh tương ngọc dịch này của ngươi để bồi bổ thoải mái sung sướng, làm sao có thể để cho người khác "cướp đoạt thành quả thắng lợi" đây? Tốt, Long nhi, tiếp tục."
Quả nhiên Bạch Quân Nghi bốc lên sức lực bình sinh cùng với gan dạ, rốt cuộc khiến cho Hoa Vân Long tiết thân rồi. Cao trào qua đi, hai người nằm đối diện nhau ở trên giường mà yên ổn nghỉ ngơi, Bạch Quân Nghi ôm Hoa Vân Long, ôn nhu hôn hắn, ghé vào tai hắn mị thanh nói ra: "Long nhi, hôm nay ngươi khiến cho mẫu thân thật sự cực kỳ thoải mái, thật đa tạ ngươi, thật sự là nhi tử tốt của mẫu thân, nhi tử ngoan, là thân nhi tử sinh ra từ âm hộ của mẫu thân."
Hoa Vân Long hôn đáp lại Bạch Quân Nghi, nói với nàng: "Có lẽ người nói lời cảm tạ nên là Long nhi ta, ngươi cũng khiến cho Long nhi sướng vô cùng, đa tạ ngươi để cho ta tùy tâm sở dục, mẫu thân, ngươi đối với Long nhi thật tốt, Long nhi muốn ngươi làm như thế nào, ngươi đều không phản đối, thật là mẫu thân tốt của ta."
Bạch Quân Nghi hờn dỗi điểm chỉ một cái trên đầu Hoa Vân Long, nói: "Ai bảo ta sinh ra một nhi tử biết làm người khác ưa thích như thế, vừa giỏi chơi đùa mẫu thân, vừa nghịch ngợm càn quấy như thế đây? Ai bảo ta lại đi yêu chính thân nhi tử của mình đây? Ngươi muốn chơi đùa mẫu thân, mẫu thân cao hứng còn không kịp, làm sao lại phản đối chứ?"
Hoa Vân Long đi vào trong phòng Hoa Mỹ Linh, nàng không có ở đây, liền ngồi ở trên giường đợi nàng, nghĩ đến cả gia tộc đều thâm tình ưu ái hắn, không khỏi cao hứng cười to lên.
"Ca, ngươi đang nghĩ đến sự tình đắc ý gì nha, cao hứng đến như thế?" Hoa Mỹ Linh chẳng biết lúc nào vào phòng, nhẹ giọng hỏi Hoa Vân Long.
Hoa Vân Long đối với Hoa Mỹ Linh thật sự là vừa thương vừa yêu, một tay kéo nàng vào trong ngực, ôm nàng thật chặt, dùng sức ép chặt núm vú ngạo kiều vểnh cao của nàng vào trong lồng ngực mình, ôn nhu hỏi nàng: "Ngươi vào từ lúc nào, ta làm sao không biết?"
"Vừa mới vào, thật đáng ghét, giả vờ không phát hiện ta, xem ra ngươi đối với ta là làm như không thấy, thờ ơ." Hoa Mỹ Linh làm nũng.
"Tiểu muội, thật sự thật xin lỗi, ca suy nghĩ tâm sự, không có lưu tâm, kỳ thật, trong ba người tỷ muội các ngươi, ta thương ngươi nhất."
"Ta biết ngươi thương ta." Hoa Mỹ Linh dừng thoáng một phát lại u u nói: "Thế nhưng là, thương ta cũng không có nghĩa là yêu ta nha, chỉ thương mà không yêu, vậy thì có cái gì tốt?" Nói xong, liền xấu hổ đỏ mặt.
"Đương nhiên yêu, ta đối với ngươi là vừa thương vừa yêu." Hoa Vân Long ôm nàng, tay dùng lực siết chặt.
"Thật không ca?"
"Đương nhiên là thật"
"Ngươi thật tốt, ta yêu ngươi chết mất." Tiểu muội nói xong, ngẩng đầu dâng lên miệng nhỏ ngọt ngào đầy hương vị quyến rũ, Hoa Vân Long hôn xuống, nụ hôn này khiến cho hắn tâm thần bất định, tay bất tri bất giác mà trượt xuống chiếm hữu cặp nhũ phong cao ngất סּסּ của nàng.
"Ca, thân thể muội cũng là của ca, muội tặng cho ca, vĩnh viễn không phản bội ngươi, toàn tâm toàn ý toàn thân đều chỉ có ca. Ca, Ta yêu ngươi, hy vọng ngươi cũng vĩnh viễn yêu ta, thương ta."
"Hảo muội muội, ca sẽ vĩnh viễn yêu ngươi, thương ngươi."
"Ca, ngươi thật xấu, mới vừa bị ngươi ôm một chốc, vật kia liền cứng rắn lên, chọc vào người ta khó chịu chết đi được, khó trách đại tỷ và nhị tỷ đều nói ngươi là đại sắc lang."
"Thứ đồ vật nào của ta trở nên cứng rắn?" Hoa Vân Long cố ý trêu chọc nàng.
"Chính là vật kia nha, đại tỷ và nhị tỷ không có nói sai, ngươi thật sự rất xấu. Biết rõ còn cố hỏi, một chút cũng không thương yêu người ta. Buông tay nha, ngươi dùng sức ôm ta như thế là muốn làm gì a?"
"Ngươi mới là biết rõ còn cố hỏi đấy nha, ngươi nói ta muốn làm gì đây? Đương nhiên là muốn hảo hảo yêu ngươi rồi, các nàng thật sự nói ta như vậy sao? Các nàng dám nói xấu sau lưng ta? Xem sau này ta làm sao trừng phạt các nàng. Đúng rồi tiểu muội, ngươi có phải đã nghe đại tỷ nhị tỷ nói qua rồi mới muốn cùng ta.. hay không?"
"Tất nhiên là không phải nha, ta là tự nguyện, ta yêu ngươi, từ nhỏ liền yêu ngươi say đắm, dù là các nàng không bật mí với ta sự tình này, dù là các nàng không làm với ngươi, ta sớm muộn gì cũng sẽ tự nguyện dâng thân thể nguyên vẹn cho ngươi." Hoa Mỹ Linh kiên quyết nói: "Đây chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi, các nàng không nói với ta, ta nhiều lắm chỉ là tự mình tìm một cơ hội, chính mình hạ quyết tâm, có lẽ phải lâu một chút mới có thể cùng ngươi ngủ chung một giường. Lúc này các nàng nói với ta, chẳng qua là giúp cho ta tìm được cơ hội, tìm được lý do, sớm mấy ngày cùng ngươi thân mật, cũng coi như cho ngươi, cho ta sớm mấy ngày nếm được ngon ngọt mà thôi."
"Đa tạ ngươi đã đối tốt với ca ca như thế, tiểu muội." Hoa Vân Long cảm động cực kỳ, gắt gao ôm lấy nàng, dùng sức hôn lên đôi môi anh đào của nàng, bảo bối cứng rắn dưới hạ thân cũng không ít gắt gao công kích vào bụng dưới nhấp nhô của nàng.
"Ân.. Không được... Ca..." Hoa Mỹ Linh giãy giụa, thân thể mềm mại vặn vẹo, uốn éo khá tốt, vặn vẹo một hồi, âm hộ của nàng cùng bảo bối của Hoa Vân Long vừa vặn ma sát, một chốc này nàng như bị điện giật.
"Ân... Ân..." Hoa Mỹ Linh quyến rũ kiều ân, chiếc lưỡi thơm tho xâm nhập vào trong miệng Hoa Vân Long, mặc hắn chiếm hữu. Vừa rồi nàng vặn vẹo, có lẽ đã nếm được ngon ngọt rồi, màn dạo đầu vặn vẹo thân thể mềm mại, âm hộ dán chặt lấy bảo bối của Hoa Vân Long mà ra sức cọ sát.
Mới vừa cọ xát vài cái, Hoa Vân Long liền phát hiện âm hộ nàng đã bắt đầu trướng phồng ngập nước cả lên..., hiển nhiên đã động tình, thò tay muốn tiến vào trong quần vuốt ve âm hộ nàng, không nghĩ tới co giật thật gấp, kẹp chặt đến bất ngờ, Hoa Mỹ Linh hạ thân lại gắt gao ép chặt vào hạ thân của hắn, bàn tay của Hoa Vân Long không thể tiến vào, chỉ có thể ở trên đùi của nàng mà vuốt ve.
Hoa Mỹ Linh mắt phượng khẽ nhếch, mặt phấn sinh xuân, môi đỏ hé mở, mị thanh rên nhẹ, càng vặn vẹo co giật càng nhanh, lập tức "A... A..." duyên dáng gọi to vài tiếng, cả người liền bại liệt ngã vào trong ngực Hoa Vân Long.
"Chẳng lẽ nàng đã tiết thân? Nào có nhanh như thế?" Hoa Vân Long ôm lấy nàng đặt ở trên giường, sắc thủ vươn ra vuốt ve bắp đùi của nàng. Hoa Mỹ Linh có một đôi đùi ngọc quá đẹp, thêm một phần là mập, giảm một phần thì gầy, non mềm như trứng gà mới bóc, vừa hồng vừa trơn, tinh tế tỉ mỉ khiến người tìm không thấy chút tì vết. Hoa Vân Long vươn tay men theo đùi mà di chuyển vào phía trong, vừa muốn sờ đến quần nhỏ, Hoa Mỹ Linh thoáng cái ngồi dậy, kéo tay Hoa Vân Long, đỏ mặt nói: "Ca, đừng như vậy, trời còn chưa tối, nếu để cho hạ nhân nhìn thấy thì làm sao giải quyết đây?"
"Được rồi tiểu muội, thế nhưng là ta thật là muốn cùng ngươi..."
"Cùng ta làm cái gì nha?" Hoa Mỹ Linh lại bắt đầu nghịch ngợm.