Đại Hào Môn

Chương 284: Theo như yêu cầu




-Hoàng bí thư… đồng chí của tỉnh sở tối qua đã bắt tay hành động rồiđều đã bắt lại và đang được thẩm tra

Phương Lê vừa đúng lúc nói xen vàocoi như đang báo cáo cho Hoàng Đại Bằng- Mặc dù đồng chí nào cũng là một bộ máyHoàng Đại Bằng lại là phó bí thưlại công tác bên quản lí chính trị pháp luật; chính trị pháp luật phát sinh đại án tửPhương Lê theo lí nên báo cáo cho ông trước mới đúng

Phân công trong bộ máy thành viên tỉnh ủy rất chồng chéotương đối mà nói thì cũng không phải hiếm thấy-

- Tốtbắt rất đúngnhất định phải nghiêm trị mới được!

Hoàng Đại Bằng gật mạnh đầuthanh sắc đều rất mãnh liệt

- Tiêu Phàm àcô Tiết phê bình cậu đấy nha- Việc này rất nguy hiểm phải không?

Tiết Lan nghiêm mặtkhông hài lòng nóiánh mắt nhìn thẳng tắp vào Tiêu Phàmvẻ mặt tràn đầy lo lắng

- Chuyện như vậysao lại tự tiện xử lý như thế? Trước tiên hẳn phải báo cáo với Phương thư ký chứ- Những người kia đều là kẻ liều mạng- Nếu ép bọn họ thì chuyện gì bọn họ cũng có thể làm- Cậu đấy nhacòn trẻ quákhông có kinh nghiệm- Mấy thứ khác thì không nóinhưng nếu chẳng may tiểu Mỹ có hề gìai phụ trách nổi đây? Có đúng hay không?

Về phần cậu Tiêu Phàmnếu xảy ra vấn đề thì chính là gieo gió ắt gặp bão

Tiêu Phàm cười nhạt một tiếng:
- Cô Tiếtcháu đồng ý với ý kiến của cô- Chuyện khác không tínhnhưng nếu ai dám có chủ ý với tiểu Mỹmặc kệ kẻ đó là aicháu cũng sẽ không tha

Lời này vừa nói ra liền khiến vẻ mặt Phương Do Mỹ ngập tràn màu sắchai mắt chiếu sáng rực rỡ- Nếu Phương Lê mà không có bên cạnhchỉ sợ cô lại kích động rồi- Cho dù là vậyvẻ mặt kích động kia cũng đã thu hút không ít ánh nhìn

Mặc ai nhìn vàocô gái nhỏ này thật sự tình căn thâm chủng với Tiêu Phàm rồi

- Đổng Thiên Lỗi này sao lại thành ra vậy? Bình thường xem anh ta cũng gọi là quy củcòn thường xuyên quyên tiền công ích- Tại sao lại cùng mấy tên côn đồ lưu manh giao du vậy chứ?

Thấy Tiết Lan huých phải cái đinh cứngHoàng Đại Bằng đúng lúc giải vây cho Tiết Lan- Tuy nhiên lời nói ra lại có chút “phủi đầu”

Nội bộ Đổng Thiên Lỗi rốt cuộc làm sao vậyHoàng Đại Bằng không tài nào rõ ràng được- Thực sự rất không rõ ràngnên cũng không thể hối thúc Phương Lê lập tức ra tay với Đổng Thiên Lỗi

Sắc mặt Tiết Lan biến hóakhe khẽ thở dài:
- Hoàng bí thưcó lẽ ngài không biếtĐổng Thiên Lỗi cùng tôi là bạn thời đại học- Trước học chung trườngcậu ta khá có chí tiến thủbạn học cũng đánh giá cậu ta khá tích cực- Sau này cậu ta ở Môn Thiết buôn bánphát triển rất tốtbạn học còn rất mừng cho hắn- Không ngờ cậu ta lại là một phe với đám du côn…ơi giời ơicái xã hội nàythật đúng là cái chảo nhuộm lớn mà…

Nói xongTiết Lan lại nhẹ nhàng lắc đầugiống như đối với việc Đổng Thiên Lỗi sa đọa có niềm tiếc nuối sâu sắc

Hoàng Đại Bằng giật mìnhkinh hãi nói:
- Hả? Cậu ta và Tiết chủ nhiệm là bạn thời đại học hả? Vậy đều là thiên chi kiêu tử hả?

Tiết Lan vuốt cằmthở dài

Trong rạp bỗng nhiên bắt đầu trầm lắngTiết Lan trực tiếp đem quan hệ của cô và Đổng Thiên Lỗi tung raquả có chút ngoài ý muốn của Hoàng Đại Bằng và Phương Lê

Sau một lúcPhương Lê nói:
- Tối qua đồng chí ở tỉnh nói cho tôi biết là thái độ Đổng Thiên Lỗi cũng không tệkhá phối hợp- Dù thế nào thì xí nghiệp của Đổng Thiên Lỗi cũng có danh tiếngđối với sự xử lí của cậu tathì dám chắc các đồng chí bên dưới cũng sẽ rất thận trọng

Tiết Lan gật đầu:
- Cám ơn Phương thư kí- Ai nhabạn học cũ đi tới bước ngày hôm naytôi thực sự tiếc cho cậu ta a

Nhìn qua thì thần sắc Tiết Lan vẫn có chút nặng nềnhưng trong mắt lại hiện lên vẻ hớn hở thoáng qua rất nhanh
Không hề nghi ngờ rằng cô ta đã đạt được kết quả mà cô ta mong muốn

Phương Lê tương đối rõ ràngbảo cô ta rằng tạm thời sẽ không “đuổi cùng giết tận”cho mấy người một cơ hội

Hoàng Đại Bằng dù vô tình hay cố ýcũng liếc mắt nhìn Tiêu Phàm một cái- không nhìn ra Tiêu gia bọn họ có nhúng tay vào khôngPhương Lê thì cũng không có dự định hoàn toàn vạch mặt với Tiết gia- Xem ra dự định liên minh của mấy người với Phương gianhất định không dễ thực hiện đâu

Trên mặt Tiêu Phàm lại hiện lên nụ cườithân mình hơi khẽ đong đưatựa hồ đối với thái độ của Phương Lê rất hài lòng

Là “người trung lập”Phương Lê vốn không có ý hoàn toàn trở mặt với Tiết giacàng không quan trọng cái kia- Cho dù Hoàng Đại Bằng thúc giục nhặng lênPhương Lê cũng sẽ thu xếp cho Đổng Thiên Lỗisẽ không truy cứu gì thêm- Phương Lê là loại người nào chứhá có thể để người khác sử dụng làm vũ khí sao?

Chỉ có điềuPhương Lê cũng có cái khó xử của mình- Cho dù ông chỉ thu xếp cho Đổng Thiên Lỗikhông liên lụy Tiết gianhưng suy cho cùng vẫn làm xấu con đường tiền tài của Tiết giaân oán này xem như kết thúc- Lão Tiết gia có thể sẽ quay lại tính toán việc này

Thật không ngờ Tiêu Phàm nhúng tay một cáiliền trực tiếp đem theo mệnh lệnh từ bộ phận tớilại còn giúp Phương Lê môt đại ânkhiến ông vừa thu xếp được cho Đổng Thiên Lỗivừa có thể bán cho Tiết gia một ân tình

Vừa ngăn được sự thúc giục của Hoàng bí thưvừa cho Tiết gia mặt mũiquả là vẹn cả đôi đường

Tất nhiênmục đích của Tiêu Phàm cũng đã đạt được

Trải qua đợt nàyít nhất tin tức cũng đã truyền ra ngoài: thiện ý của Phương Lê đã tiếp nhận Tiêu giađang hướng về phía Tiêu gia

Chính trị cao cấp có rất nhiều việc vốn là ngắm hoa trong sươngPhương Lê có thể tỏ thái độ như vậy cũng đã đủ rồi- Bên ngoài cơ bản nhận định như nàyTiêu gia lại có thêm một minh hữu nữa- Ít nhất trong khoảng thời gian Phương Lê nhậm chức ở Yến Bắcsẽ không có không có biến hóa gì lớn

Chỉ có Hoàng Đại Bằng hơi buồn bực

Nhưng cũng không có saomục đích lúc trước của ông cũng đã đạt được rồimột vạch tử Tiêu gia chặn ngang tiến vào chỉ là do không ngờ tớicần nghĩ đối sách khác ngay- Nếu gấp không được thì từ từ sẽ nghĩ ra

Trên nền tảng của Phương LêTiết Lan nhất thời yên tâm không ítlập tức nâng li rượu cùng người khác chạm lidần dần không khí trở nên náo nhiệt trở lạimọi người vừa nói vừa cườinói vài câu tin đồn thú vịkhông còn nhắc tới Đổng Thiên Lỗi nữa

Chỉ đáng tiếc phấn đấu một hai chục năm của Đổng Thiên Lỗithật vất vả mới có địa vị như hôm nayvì muốn thâm nhập chính trị mà bị cuốn vào lốc xoáy bên trongcứ vậy mà vùi lấp trong nhà tùxưa xa hoa là vậybây giờ biến thành giấc mộng Nam Kha.( “Giấc mộng Nam Kha”được dùng để hình dung cõi mộng hoặc một không tưởng không thể thực hiện được của một người nào đó- )

Quả nhiên “thành do thiên tuyếnbại cũng do thiên tuyến”

Yến hội cũng coi như đã giải tán trong vui vẻ

Trước khi điTiêu Phàm vẫn không kìm nổi dặn dò Hoàng Đại Bằng vài câubảo ông có thời gian thì đi viện khám xemkiểm tra cẩn thận chút- Trong đông y lâm sàngchứng thực trở thành chứng hư ( cách gọi của đông y) tới trị liệunếu trì hoãn trong thời gian quá dàithường sau đó sẽ rất phiền toái

Hoàng Đại Bằng chỉ lóng ngóng gật đầu cho có lệý tứ vô cùng rõ ràng

Tiêu Phàm chỉ có thể âm thầm lắc đầu

- Anh Tiêu Phàm nèbệnh kia thật sự trị sai cách rồi sao?

Phương Do Mỹ bám chặt bên người Tiêu Phàmtò mò hỏi

Tiêu Phàm gật gật đầu

- Tiêu Phàmcậu có thể khẳng định sao?

Phương Lê cũng không kìm nổi hỏi một câucảm thấy hơi kinh ngạc- Ông vẫn chưa lĩnh giáo qua tài nghệ như thần của Tiêu Phàm ở bên y thuậtchỉ nghe Nhiêu Vũ Đình nói chuyện phiếm qua điện thoại nhưng cũng không để trong lòng

- Chú Phươngcháu có thể xác định- Thân thể Hoàng bí thưtuyệt đối không phải là chứng khí hưmà là nguyên khí cường thịnhlàm cho mạch ông ấy loạn lêntứ chi vô lựckhí nóng tích lại- Nhìn qua bên ngoài dường như không thở nổigiống như bệnh trạng chứng khí hư- Nếu ăn đồ bổ nhiều như vậy thì sẽ gặp rắc rối

- Vậy làm sao bây giờ?

Phương Do Mỹ gấp gápnhẹ nhàng dậm chân

- Anh đã nhắc họ bao lần rồichính là họ không chịu nghe a…

Cô bé thiên tính lương thiệnkhông kìm lòng nổi lo lắng cho Hoàng Đại Bằng

Tiêu Phàm cười nói:
- Tin tưởng thầy thuốc Trung y bệnh viện tỉnh đinếu thấy phương thuốc trước không dùng được thì nhất định sẽ điều chỉnh phương thuốc mà

- Hừchờ bọn họ phát hiện thuốc không hợp thì người bệnh đã sớm hỏng rồi- Ơi giờilang băm bây giờ nhiều như vậylần trước cái gì mà giáo sư Caothật sự buồn cười chết mất

Phương Do Mỹ mân mê cái miệng nhỏ nhắn nói

Tiêu Phàm lắc đầu,nói:
- Tiểu mỹmột hai lần chẩn bệnh sai thì cũng không thể nói người ta là lang băm đượcTây y cũng phân ra tỉ mỉ như vậyTrung y cũng không hề qua loa- Ai cũng phải rất giỏimắc sai lầm thì không tránh được- Huống chi Tây y phạm lỗi còn thiếu sao? Lang băm càng nhiều hơn

- Thì ra là vậyTây y còn có nhiều máy móc hỗ trợ như vậydáng vẻ không giống mấy người học Trung y các anhliền vọngvănvấnthiết*- Trung y mà muốn trở thành danh y thì so với Tây y khó khăn hơn nhiều ha
*Bắt mạch là 1 trong 4 nội dung để khám bệnh theo Đông Y Vọng (nhìnquan sát)Văn (nghengửi)Vấn (hỏi bệnh)Thiết (sờ nắnbắt mạch)

Tiêu Phàm cười ha hanói:
- Cũng chưa chắcTrung y bây giờ cũng có thể dùng máy móc trợ giúp- Kết quả kiểm tra cũng được Trung y rất coi trọngcái này gọi là Trung-Tây y kết hợp

Phương Lê lại nói:
- Gọi là Trung- Tây y kết hợpchú nghe cũng chỉ là để cho dễ nghe thôi- Trung y chân chính vẫn là dựa vào cổ pháp cổ phương- Tiêu Phàmđây là nhân tâm nhân thuậtcậu có thể dành chút thời gian mà nghiên cứuhành y cứu thế

- Vângthưa chú Phương
Phương Do Mỹ cười hì hìnói:
- Anh Tiêu Phàmanh mà để râumặc đạo bàokhông phải rất giống thần y cổ đại sao?

Nói xongliền đánh giá trên dưới Tiêu Phàmdường như đang suy nghĩ Tiêu Phàm ăn mặc như vậybộ dáng sẽ “tuấn tú” nhường nào

- Ai nói thần y cổ đại nhất định phải mặc đạo bào? Giống như người cổ đại người ta mặc thôi em…

Tiêu Phàm không khỏi bật cườilắc đầu liên tục

Ba người cười nói tới tận sảnh khách sạnđã có nhân viên công tác lái xe của bọn họ tớiPhương Do Mỹ không tình nguyện theo Phương Lê lên chiếc Audi đen lớnlưu luyến vẫy vẫy chia tay Tiêu Phàm

Theo ý của cô bécô không muốn quay về cái biệt thự lạnh ngắt của ủy viên thường vụ tỉnh ủy kiađi cùng Tiêu Phàm mới vui cơ- Nếu mà lớn hơn được vài tuổilên đại học thì tốt rồinhất định so với bây giờ tự do hơn nhiều

Đối với tâm tư nhỏ của Phương Do MỹTiêu Phàm tự nhiên rõ như lòng bàn taynhưng chỉ có thể làm bộ như không biết

Trước mặt Phương LêTiêu Phàm còn dám làm mấy việc khác người sao?

Đưa mắt nhìn con gái Phương Lê đã đi xaTiêu Phàm chậm rãi xoay ngườitrong mắt hiện lên chút linh hoạtsắc bén- Không biết tự khi nào Tiết Đào đã đứng cách hắn không xakhóe miệng nhếch lên một tia thản nhiên châm chọccười như không cười nhìn hắn-

- Tiêu Phàmthật không nghĩ hạng người nào cậu cũng có giao thiệp nha

Tiết Đào ngoài cười nhưng trong lòng không cườitinh quang hai mắt lóe ra

Tiêu Phàm gật gật đầulập tức giơ tay lênmột câu cũng không nóixoay người về phía xe Meercedes Benz của mình

Nụ cười giả khuôn giả thức của Tiết Đào lập tức đóng băngtrong mắt phun ra hận ý nồng đậm

Chiếc Mercedes Benz nhẹ nhàng rung lên chậm rãi hòa mình vào bóng đêm.