Đại Đường Tửu Đồ

Quyển 1 - Chương 71: Cuồng mãng chi tai (1)




Hoa Lộ Quỳnh Tương, phát minh nhỏ này của Tiêu Duệ nói trắng ra chính là nước hoa thời hiện đại. Đi dạo một ngày với thiếu nữ Ngọc Hoàn, linh cơ vừa động nghĩ ra Hoa Lộ Quỳnh Tương, đây coi như một điều ngẫu nhiên đi.

Tiêu Duệ vốn chỉ muốn làm thành trò vui, nhưng không ngờ vật nhỏ này lại thành trân bảo trong mắt Ngọc Hoàn. Vào ban đêm nàng liền dựa theo lời Tiêu Duệ, tắm trong nước pha chút Hoa Lộ Quỳnh Tương. Nước trong thùng biến thành suối ngọt, rượu ngon, tắm xong một chút rồi lại xịt lên người, cả người đều có mùi thơm ngát, hơn nữa mùi hương ngan ngát thật lâu không tan hết.

Thiếu nữ mừng như điên, không ngại đêm dài yên tĩnh, lao ra khỏi phòng, chạy vào hậu viện gọi Tiêu Duệ dậy. Vẻ kích động của thiếu nữ làm Tiêu Duệ kinh ngạc, sau đó hiểu ra một chút. Ngọc Hoàn trời sinh đã hôi nách, mặc dù không quá nặng nhưng cái mùi đó vẫn làm thiếu nữ thích ăn mặc đẹp rất xấu hổ. Không có cách nào, nàng chỉ biết tắm rửa, bôi chút phấn hương. Chuyện đầu tiên sau khi thức dậy chính là phun phấn hương vào nách.

Tẩm hương là tập tục quen thuộc của người đời Đường. Chỉ có điều phấn hương phun vào nách chỉ có tác dụng ở ba mùa xuân thu đông. Đến mùa hè bị ánh nắng chiếu vào thì đúng là không dễ chịu. Nhưng hôm nay có Hoa Lộ Quỳnh Tương liền làm đỡ hơn rất nhiều. Không những thay thế phấn hương, Còn miễn đi nỗi khổ bị mùi phấn và mồ hôi trộn lẫn vào nhau. Ngươi nói xem, thiếu nữ có thể không vui sao được?

- Tiêu lang, chàng đúng là báu vật mà ông trời ban cho nô.

Thiếu nữ phá lệ chủ động hôn mạnh vào mặt Tiêu Duệ một cái, xoay người đi trong ánh trăng, tản ra mùi hương thơm ngát đi vào phòng mình.

Có Hoa Lộ Quỳnh Tương, thiếu nữ liền muốn Tiêu Duệ mang mình đi cùng nhiều hơn, hành trình đến Ích Châu liền chậm đi, Dương Quát nghe được tin cũng chạy đến cầu khẩn Tiêu Duệ giao Hoa Lộ Quỳnh Tương cho hắn làm ra với sản lượng lớn. Không thể không nói, Dương Quát mặc dù chất phác nhưng cũng ngửi ra cơ hội buôn bán rất lớn của Hoa Lộ Quỳnh Tương này.

Nên biết người đời Ðường đếu thích tẩm hương, không cần biết nam hay nữ, nhất là xã hội thượng lưu. Nếu Hoa Lộ Quỳnh Tương có thể đưa ra thị trường, tất nhiên sẽ làm mọi người tranh đoạt. Theo Dương Quát thấy, giá trị của Hoa Lộ Quỳnh Tương còn cao hơn nhiều so với Ngũ Lương Ngọc Dịch.

Tiệu Duệ cười khổ một tiếng, thản nhiên nói:

- Quát huynh, huynh phải biết rằng loài hoa này chỉ có trong mùa hạ và mùa thu, hơn nữa thu hoạch hoa này không thay đổi, không nhiều, không dễ dàng sản xuất với quy mô lớn. Hơn nữa phương pháp sản xuất Hoa Lộ Quỳnh Tương là thủ công, không thể lưu trong thời gian dài, chỉ được khoảng ba tháng.

Dương Quát ngẩn ra, sau đó cười nói:

- Tử Trường muội phu, hoa dại ở chỗ chúng ta khắp nơi đều có, nhất là ở Hoa Sơn, ta sẽ đi thuê nông dân thu thập hoa, chiết thành chất lỏng, sau đó chúng ta đưa vào ngũ lương đặc chế ...bỏ vào những chai nhỏ bán đi. Dù có theo mùa, chúng ta cũng không tổn thất gì.

- Thôi được...

Tiêu Duệ nhún vai:

- Huynh đã khăng khăng muốn làm vậy thì làm đi. Chẳng qua huynh phải nhớ kỹ, nhất định phải là hoa có mùi hương nồng đậm mới được.

..........

......

Mười lăm ngày sau, ngày mười bốn, tháng sáu Đại Đường Khai Nguyên năm hai mười hai, khi Dương Quát dẫn người mang một trăm bình Hoa Lộ Quỳnh Tương đầu tiên đến phủ thành Thục Châu, Tiêu Duệ liền dẫn thiếu nữ Ngọc Hoàn, Tú Nhi và Lệnh Hồ Xung Vũ rời khỏi Thục Châu, đi theo quan đạo rộng lớn tiến về Ích Châu - thành thị lớn nhất và phồn thịnh nhất Kiếm Nam đạo.

Vẫn là hai người và Tú Nhi ngồi xe, Lệnh Hồ Xung Vũ đánh xe và hộ vệ. Có lẽ do ở chung lâu ngày, Lệnh Hồ Xung Vũ không còn trầm mặc ít lời như lúc đầu. Thi thoảng cũng có thể mở rộng cõi lòng, vừa đánh xe vừa nói chuyện mấy câu với Tiêu Duệ.

Đi theo Tiêu Duệ một thời gian, Lệnh Hồ Xung Vũ càng lúc càng cảm thấy thiếu niên tác dụng này không hề bình thường, không những có tài thi phú hơn người, còn có thần công nhưỡng tửu gần như là thần. Kể cả Hoa Lộ Quỳnh Tương mới nghĩ ra mấy hôm trước cũng nằm ngoài dự đoán của mọi người. Có đôi khi đêm về, Lệnh Hồ Xung Vũ khó ngủ liền suy nghĩ miên man, trong bụng thiếu niên thần kỳ và tài hoa này có bao nhiêu ý tưỏng nữa?

Còn có vẻ chững chạc trầm ổn không hợp với tuổi của Tiêu Duệ, đối đãi với hạ nhân giống như bạn bè, điều này làm Lệnh Hồ Xung Vũ rất cảm động. Cho đến bây giờ hắn không khỏi không thán phục ánh mắt của mẫu thân.

Chiều hôm sau, bốn người tiến vào Đạo Giang huyền trong địa phận phủ Ích Châu. Đạo Giang huyền thực ra chính là Quán Giang huyền đời sau, là Đô Giang Yến ở xã hội hiện đại. Năm 256 trước công nguyên, bố con Lý Băng từng xây dựng một công trình thủy lợi nổi tiếng ở đâây: Đô Giang Yển. Nếu không có Đô Giang Yển này, dòng nước lũ tràn ra đủ để hủy đi vùng đồng bằng Ích Châu màu mỡ.

Đạo Giang huyền là một tòa thành nhỏ ở đất Thục, tường thành cao không đến năm thước, cửa thành chỉ có hai phía Bắc Nam, lại rất nhỏ hẹp. Đây là một tòa thành nhỏ và cũ kỹ, giữa mấy khe nứt trên thành tường được trát chút bùn đất, trên đó mọc những cọng cỏ xanh non mịn, điều này mới tăng thêm mấy phần sức sống cho kiến trúc cổ xưa.

Bốn người để lại xe ngựa, từ từ đi theo dòng người vào thànhĐạo Giang huyền. Đi chưa được bao xa đã thấy đám người phia trước đang huyên náo, điều này làm cho tòa thánh nhỏ có vài phần quỷ dị. Ngọc Hoàn thích tĩnh mịch, chưa bao giờ thích huyên náo, Tiêu Duệ cũng không thích tiếp xúc với người địa phương quá nhiều. Nhưng Tú Nhi thấy người ta chen lấn lại tỏ vẻ tò mò.

Bốn người đứng xa nhìn một lát rồi xoay người đi tìm nhà trọ nghỉ tạm. Mấy nam tử trông giống quan sai đang luôn miệng quát, đám người lập tức tản đi. Chỉ có một người lưng đeo gùi trúc giống như vào thành bán nông sản, lúc đi qua bốn người liền lẩm bẩm một câu:

- *** yêu phụ, phải bị thiêu.

- Yêu phụ?

Tú Nhi kinh ngạc kêu lên một câu, vội vàng chạy đến đám người ven đường, mỉm cười hỏi nguyên nhân.

Chuyện này chính là đề tài được bàn tán xôn xao nhất Đạo Giang huyền hiện nay, không ai không biết, không ai không hiểu. Cho nên Tú Nhi không tốn nhiều công sức đã hiểu rõ mọi chuyện, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của nàng.

Hóa ra một tháng trước Đạo Giang huyền bùng phát vụ án Xà yêu giết người. Công Tôn Nghiêm con gái thân sĩ Công Tôn Cố người giàu có nhất vùng, về nhà mẹ đẻ thủ tiết. Không ngờ theo lời đồn đã bị Xà yêu nhập thể, mê hoặc người nhà không nói, còn dung túng Xà yêu dâm ô và giết người. Nghe nói Xà yêu đã lao ra giết người trong mấy đêm liền. Mà bách tính chết trong miệng Xà yêu đã có bốn người. Thi thể không một vết thương, chỉ có gân guốc trên mặt vỡ ra mà chết.

1- Đô Giang Yển là một công trình hạ tầng thủy lợi được nước Tần xây dựng vào năm 256 TCN trong thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Công trình này nằm trên Dân giang ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, gần Thành Đô. Ngày nay công trình này vẫn đang được sử dụng và giúp tưới tiêu hơn 5.300 km² đất của khu vực này.