Đối với những chuyện này, Trưởng Tôn Thuận Đức nhận ra, cũng nhẫn nhịn,
hắn biết rõ Trưởng Tôn Vô Kỵ có bản lĩnh. Nhưng dù sao hắn là trưởng
bối, là người nhìn xem Trưởng Tôn Vô Kỵ lớn lên, cũng từng đổ cứt đái
của Trưởng Tôn Vô Kỵ. Hôm nay Trưởng Tôn Vô Kỵ lại trước mặt hắn, mắng
hắn không có đầu óc, thậm chí còn quát lớn, làm cho trưởng bối như hắn,
mặt quét rác, tôn nghiêm chịu nhục. Hiện tại hắn không dám về nhà tố
khổ. Tại Trưởng Tôn gia, Trưởng Tôn Vô Kỵ có quyền uy tuyệt đối, cho dù
là con của hắn, cũng không giúp hắn nói chuyện, chỉ có thể trốn ở tửu
lâu, uống cho tiêu sầu.
Lời tác giả: Lần trước ghi sai, Trưởng
Tôn Thuận Đức say ở Nghênh Tân Cư, về sau phát hiện, cho nên xuất hiện
sai lầm nhỏ, đổi thành Tự Tại Cư, nói cách khác, Trưởng Tôn Thuận Đức,
mua say ở Tự Tại Cư.
Vũ Mị Nương lẳng lặng nghe bộ hạ báo cáo, cho nên trên gương mặt phong hoa tuyệt đại kia cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Tự Tại Cư là quán rượu lớn nhất ở Trường An, cùng Nghênh Tân Lâu, Bách Túy Hiên kết hợp thành ba quán rượu lớn nhất Trường An.
Nhưng không có người nào biết Tự Tại Cư chính là sản nghiệp của Vũ Mị Nương.
Vũ Mị Nương là nữ hoàng trong giới kinh doanh, càng là chính khách trời
sinh. Nàng xử sự, khắp nơi cẩn thận, thận trọng từng bước. Tại Vũ gia có chút quy mô, nàng cũng hiểu mình đang đứng trên đầu sóng ngọn gió. Bởi
vì sản nghiệp sản xuất trà cho lợi ích cực lớn, Vũ gia sẽ biến thành
đích của nhiều người. Lúc ấy nàng còn chưa nghĩ tới thành lập mạng lưới
tình báo cho Đỗ Hà, nhưng sau khi mình lui về phía sau. Trừ những trà
quán ở mặt tiền, quán rượu, vụng trộm xây dựng một ít sản nghiệp, vào
thời điểm sinh tử tồn vong, còn có lực lượng ẩn nấp mà người khác không
biết, mà Tự Tại Cư là một trong số đó.
Sở dĩ Vũ Mị Nương hứng thú với ngành ăn uống, cũng là có nguyên nhân. Ăn, mặc, ở, đi lại, tuy là
một trong số đó, nhưng tình báo chính là mấu chốt nhất nàng cần.
Tình báo có tác dụng rất lớn với quân tình và thương nhân. Có lợi cho quân
tình, có thể làm cho tướng quân lấy được thắng lợi, cũng có thể tránh
cho hắn chiến bại. Mà kịp thời có tình báo buôn bán, có thể làm cho
thương nhân phát tài, đồng dạng có thể tránh được tổn thất.
Mà
thanh lâu tửu quán thường là nơi kiếm tình báo tốt nhất, quan lại quyền
quý địa vị hiển hách, thương nhân vào Nam ra Bắc phú giáp thiên hạ, công tử du lịch kiến thức rộng rãi cùng với hậu duệ quý tộc quyền quý là
khách quen. Những người này bọn họ tai mắt linh thông, có hiểu chuyện
thiên hạ, có người nghe trưởng bối trong nhà nói.
Những tình báo quý giá này, vào lúc rượu vào lời ra là dễ tiết lộ nhất.
Vũ Mị Nương lúc ấy nghĩ cách xâm nhập vào ngành ẩm thực, âm thanh nghe
ngóng tin tức có lợi, sau đó làm ra bước đi trước cho bản thân.
Gả cho Đỗ Hà, Vũ Mị Nương hiến dâng tính mạng tổ kiến một mạng lưới tình
báo, mà chó ngáp phải ruồi, Tự Tại Lâu mang tin tình báo về cho tổng bộ.
Trưởng Tôn Thuận Đức biết rõ Bách Túy Hiên là do Trưởng Tôn Vô Kỵ âm thầm điều khiển, Nghênh Khách Lâu có quan hệ không rõ ràng với Vũ gia, cũng chỉ
có thể lựa chọn Tự Tại Cư. Hắn lại không biết, bản thân mình tiến vào
địa phương tình báo do Đỗ Hà nắm giữ.
Tất cả nhất cử nhất động của hắn, mỗi một câu, không hề nghi ngờ đều có người giám thị.
Vũ Mị Nương cho dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng từ đó nhìn ra mánh
khóe: Trưởng Tôn Vô Kỵ cùng Trưởng Tôn Thuận Đức xung đột, Trưởng Tôn
Thuận Đức muốn đối phó Đỗ Hà, là trượng phu có tình cảm chân thành với
nàng.
Nghĩ tới đây, Vũ Mị Nương cười lên, nụ cười tuyệt mỹ phát ra từ nội tâm của nàng.
Đây chính là do nàng cam tâm tình nguyên làm.
Vũ Mị Nương biết rõ Đỗ Hà cùng Trưởng Tôn Vô Kỵ có mâu thuẫn, biết rõ họ
sớm đã là kẻ thù chính trị thủy hỏa bất dung, đề phòng cẩn thận, tiêu
diệt tất cả địch nhân tiềm ẩn, chính là phong cách xử sự của Vũ Mị
Nương.
Nhưng chỉ cần Trưởng Tôn Vô Kỵ có dị thường, luận tài trí thủ đoạn, so với Vũ Mị Nương hiện tại, đều hơn xa.
Cho dù Vũ Mị Nương có ẩn thân chỗ tối, khắp nơi lưu ý cử động của Trưởng Tôn Vô Kỵ, cũng không có biện pháp với hắn.
Nhưng bây giờ, có cơ hội.
Trưởng Tôn Thuận Đức cùng Trưởng Tôn Vô Kỵ có mâu thuẫn, hai người không một lòng.
Người phía trước có ý định làm chuyện mà Trưởng Tôn Vô Kỵ không muốn làm.
Tuy nói Trưởng Tôn Thuận Đức không phải Trưởng Tôn Vô Kỵ, nhưng Trưởng Tôn
Thuận Đức trừ Trưởng Tôn Thuận Đức ra, còn có một thân phận... Người của Trưởng Tôn gia. Chỉ cần một ngày là người Trưởng Tôn gia, Trưởng Tôn
Thuận Đức không có khả năng bỏ qua cái quan hệ này.
Trưởng Tôn
Thuận Đức gặp chuyện không may, cũng chắc chắn móc nối tới Trưởng Tôn Vô Kỵ. Đối phó Trưởng Tôn Vô Kỵ, ngàn khó muôn vàn khó khăn, nhưng đối phó Trưởng Tôn Thuận Đức lại...
Vũ Mị Nương nhạy cảm phát giác điểm khác nhau, đối với Trưởng Tôn Thuận Đức có cử động với phu quân, vô cùng tức giận...
...
Hôm sau, Lý Thế Dân ở trên triều đình nói ra chuyện sứ giả chết thảm tha
hương, giận dữ mắng mỏ hành vi phạm tội của Thổ Phiên, tự mình điểm
tướng, truyền lệnh thiên hạ, Nam chinh rửa nhục.
Thống soái tam
quân chính là nhân vật phong vân của Đại Đường, nhân tài tiếng tăm lừng
lẫy mới xuất hiện, thẩm tra đối chiếu sự thật chính là Hữu Uy Vệ đại
tướng quân Đỗ Hà.
Đối với bổ nhiệm Đỗ Hà, cả triều văn võ đã cảm thấy bất ngờ, nhưng lại hợp tình lý.
Nhưng điểm ngoài ý muốn chính là tuổi của Đỗ Hà lại còn trẻ đã làm thống soái ba quân, nhưng chiến công từ những lần trước cũng không phải giả, chứng minh Đỗ Hà đúng là có thực lực này. Với tư cách là một trong mười hai
đại tướng quân, hắn cũng có quyền lực lãnh binh tác chiến.
Đối với bổ nhiệm lần này, không có bao nhiêu âm thanh phản đối.
Bởi vì hôm qua Lý Thế Dân hứa hẹn, Đỗ Hà được phong làm La Sa Đạo Hạnh Quân đại tổng quản, toàn quyền phụ trách chiến dịch tây nam.
Người
tổng chỉ huy chiến dịch quân sự của Đường triều chính là đại tổng quản,
về phần tại sao gọi là La Sa Đạo, cũng bởi vì thủ đô của Thổ Phiên tên
là La Sa, dụng ý của Lý Thế Dân chính là muốn Đỗ Hà công phá đô thành
của Thổ Phiên, đem Thổ Phiên thu vào bản đồ Đại Đường.
Đỗ Hà đang mặc minh quang khải, trong nội tâm tuy kích động, nhưng mặt trầm như
nước, ổn trọng tiếp nhận ấn soái ba quân từ tay Lý Thế Dân.
Trừ
Đỗ Hà lãnh binh quan trọng ra, Lý Thế Dân còn sai lão tướng Trương Lượng làm phó tổng quản với tư cách là phụ tá của Đỗ Hà, còn sử dụng Tả Lãnh
Vệ tướng quân Ngưu Tiến Đạt, Hữu Lãnh Vệ tướng quân Lưu Lan... Đội hình
xuất chinh cực kỳ to lớn.
Đỗ Hà tự lĩnh bốn vạn đại quân Tả Hữu
Uy Vệ, Thanh Hải điều hai vạn quân cho Trương Lượng áp sát biên cảnh Thổ Phiên chờ lệnh, Hữu Vũ Uy Vệ tướng quân Ngưu Tiến Đạt, Tả Lĩnh Quân Lưu Lan, Hữu Lĩnh Quân tướng quân Tần Liêu Nhi, cho bọn họ thu thập đại
quân tiến vào cao nguyên Thanh Hải, binh lực tổng cộng là mười lăm vạn.
Đỗ Hà lúc này đã là thống soái của mười lăm vạn đại quân...
Nhưng con số này, Đỗ Hà còn quá trẻ tuổi, phóng nhãn cổ kim, không có người nào.