Lạc Khôi bổ tiếp:
"Mục đích của chúng ta là dùng danh ngạch vơ vét lấy tài nguyên, người kia chỉ sợ không đơn thuần trên vấn đề làm lợi, ta đoán hắn là muốn..."
Lạc Khôi làm một cái trảo tay chụp về mặt biển, Mạch Trần Phu như hiểu ý, sắc mặt rất âm trầm.
Trùng Động là một cái lồng giam không nói, nó còn chưa xuất hiện, đã có người muốn bắt lại đa số người?
"Trước không nói cái này, chúng ta làm sao đối xuống quá nhiều thế lực tìm đến?"
Cái này mới là vấn đề Mạch Trần Phu lo lắng nhất, bản sự Lạc Khôi như nào hắn chưa nhìn thấy hết, nhưng một Cổ Mạch Môn còn không đủ Cửu Long mạch đánh, nếu là mở rộng ra cả Nam Việt tinh, rồi lại vô số tinh cầu khác, chỉ sợ chưa kịp nhìn thấy Trùng Động, người khác đã đem Cổ Mạch Môn cho diệt.
"Cứ đánh xuống từng trận là được."
Lời này tưởng như càn rỡ, Lạc Khôi lại nói ra rất hời hợt, Mạch Trần Phu càng khó nhìn thấu Lạc Khôi.
Nếu Lạc Khôi không ra giá đem mấy tên Cổ Mạch Môn mang vào Trùng Động, thật khó để Cổ Mạch Môn chấp nhận đi nước cờ quá nguy hiểm này.
...
Trong kế hoạch cầm xuống Cửu Long mạch, Ô Tắc đương nhiên muốn lấy Vô Tắc lưu vực làm sở chỉ huy, nhưng lấy kinh nghiệm đánh trận, hắn buộc phải bỏ xuống Vô Tắc lưu vực.
Không phải Vô Tắc lưu vực không được, mà là Cửu Long mạch quá rộng lớn, muốn khống chế toàn cục, cốt yếu vẫn là một cái địa phương bao quát hết thảy.
Căn cứ nhiều năm ở lại vùng này, địa phương đầu tiên Ô Tắc điểm lên là Cổ vực.
Cổ vực, Tịch vực, U vực, Hỗn vực cùng Tây vực chính là năm địa phương không có người ở lại, nhưng Ô Tắc là biết Cổ vực vẫn có một cái môn phái gọi Cổ Giao cai quản, môn phái cùng địa thế rất cô quạnh.
Sở dĩ Ô Tắc lựa chọn Cổ vực, trước nhất Cổ vực là nằm ở trung du, ngược lên thượng du hay đổ về hạ du đều thuận lợi.
Nhưng cái này cũng không hẳn lý do mấu chốt, cái chính là Ô Tắc thông qua sử sách nắm xuống một chuyện, tương truyền thời xa xưa cổ đại, Cổ vực vốn là một vùng đất ở vùng thiên ngoại, không rõ vì lý do gì va nhập vào Nam Việt tinh.
Chuyện này cũng không phải là chuyện kinh thiên đến nỗi không người biết đến, nhưng Ô Tắc sẽ không cho rằng đó là một sự trùng hợp, lúc trước hắn cho rằng đồ vật mà Nhất Thống đang cần nằm ở Tây vực, nhưng suy đi tính lại, Cổ vực mới là địa phương đáng ngờ.
Theo Ô Tắc điều tra, Cổ Giao mặc dù không có mấy giao du với thế giới bên ngoài, môn đồ càng ít đến thảm thương, nhưng thần vật của bọn hắn, có chút tà đạo.
Cổ Giao là thờ xuống một giọt lệ, cái này đối ngoại bọn hắn gọi Lệ Quỷ, làm sao không thể đánh lên liên quan Quỷ đạo?
Hôm nay Ô Tắc một người đi tới Cổ vực, trời còn mưa lả tả, tầm nhìn theo đó bó hẹp trong phạm vi mấy dặm.
Đem chu thiên đảo qua, Ô Tắc rõ ràng cảm nhận thể nội mình bắt lấy một tia không rõ gieo rắc chết chóc, cái này không phải chu thiên của hắn có vấn đề, mà là khí tức nơi này vốn tràn ngập vấn đề.
Quả nhiên có chút tà đạo ngoại lai.
Ô Tắc đem tia không rõ chết chóc kia khu trục khỏi thân thể, hắn cũng không cần lật tung lên Cổ vực, cách hắn mấy dặm có một chiếc thuyền nhỏ trốn trong màn mưa, mặc dù trong tầm mắt Ô Tắc chiếc thuyền không có động, hắn lại rõ ràng chiếc thuyền đang gần hắn thêm một đoạn, nơi đó có tiếng nữ giới truyền lại:
"Hoan nghênh Ô quan chủ ghé đến Cổ vực.
Không rõ ngươi là đến khiêu chiến hay làm đến một cuộc làm ăn?"
Ô Tắc cũng không ngốc, Cổ Giao xưa nay không giao du với người ngoài, trừ khi Cổ Giao tự động đi gặp người, chứ rất khó xảy ra trường hợp người khác tìm được bọn chúng.
Hiện tại Cổ Giao tự mình xuất hiện, nghe đến giọng điệu cùng dáng vẻ kia, và theo mô tả của Lư Phiên, Ô Tắc đoán chắc người nữ này là số 07 đã tham dự Vô Tắc giao dịch lần trước.
Xem ra mấy mẫu tin tức gần đây, không rõ là Cổ Mạch Môn tự mình đẩy, hay là có Cổ Giao đứng đằng sau hậu thuẫn? Ô Tắc cười rất thật, nói:
"Ta là đến mua danh ngạch.
Tiện thể muốn cùng Cổ Giao đánh lên một cuộc làm ăn lớn."
Thuyền nhỏ đúng là lại thêm gần Ô Tắc một đoạn, người nữ đối với Ô Tắc phát ra tiếng cười khanh khách, đây chẳng khác nào Ô Tắc xem nàng là người đứng đằng sau Cổ Mạch Môn.
Người nữ không ngại vạch trần Ô Tắc:
"Hạ du không phải có 19 danh sao? Lấy thực lực của ngươi, cầm đến toàn bộ cũng không thành vấn đề.
Còn có, ngươi đang từng bước đánh lấy Cửu Long mạch, chỉ sợ cũng muốn thâu tóm hết cơ duyên từ trong Trùng Động nha."
Người nữ nhìn như thẳng thắn nhưng lời nói tràn ngập mập mờ, nàng không có thừa nhận cũng không phủ nhận đứng đằng sau Cổ Mạch Môn, đây là muốn nhắc Ô Tắc một việc, Cổ Giao không còn quanh quẫn tại Cổ vực, và nếu Cổ Giao đã lựa chọn ra mặt, Vô Tắc quan muốn nhào nặn phải cân nhắc thật kỹ.
Trong lòng Ô Tắc mới không xem Cổ Giao là một tồn tại đáng đi cân nhắc, đừng quên bên kia Thượng Kinh đại lục còn có một Nhất Thống đã vươn tới một tầm cao mới, hắn để ý là tin tức do Cổ Mạch Môn thả ra, mặc dù người nữ số 07 để ngỏ, nhưng đây chẳng khác nào nhầm thừa nhận một sự thật, cửa vào Trùng Động từ Cửu Long mạch cơ duyên sẽ lớn hơn.
Ô Tắc nghĩ nghĩ, Lạp Yên để hắn bằng mọi cách cầm xuống Cửu Long mạch, chỉ sợ đã sớm thu được tin tức này từ số 01.
Nếu hắn khống chế Cửu Long mạch, càng là sớm bắt đến nguồn cung danh ngạch vô hạn, công lao này nhất định được Nhất Thống trọng thưởng.
Chưa kể một việc, nếu hắn đoạt xuống Lệ Quỷ trong tay Cổ Giao, ngày hắn trở thành một trong Cửu Thống không còn xa.