Đại Đạo Vô Thiên

Chương 59: Ta Không Xong






Từ trước đến nay, mỗi khi Hắc Ma Tử ma hoá, đó là hắn không còn thân thể, nói cách khác, ma khí cũng chính là Hắc Ma Tử.
Nhiều khi Hắc Ma Tử rất muốn nâng cấp ma pháp, nhưng cuộc sống mà, rất nhiều chuyện hắn phải đắn đo lựa chọn giữa nhân hay là ma.
Ma là gì?
Có thể ma là chấp niệm, nhưng xâu xa nhất vẫn phải đánh lên một sự thật, chấp niệm chính là một cái ngã rẽ của ý niệm.

Ý niệm đầy đủ hỷ, nộ, ái, ố xoay vòng, chấp niệm thì lại thiếu khuyết quá nhiều, nó chỉ còn lại một loại cố chấp đến cùng, đến thiên địa còn không nỡ xoá đi.
Như đã nói, ý niệm phải cùng thân thể cột chung một chỗ mới làm nên một chữ nhân đúng nghĩa.


Nếu chấp niệm là ngã rẽ của ý niệm, nó đương nhiên cũng có thể cột chung vào một bộ thân thể để làm nên một chữ ma đúng nghĩa.
Cái gọi là Ma Thân chính là Hắc Ma Tử đem thân mình bỏ xuống làm người, chấp nhận dùng bộ thân thể này vĩnh viễn hoá ma.
Ma pháp là có cấp bậc, bước thứ nhất ma hoá, bước thứ hai chính là Ma Thân hoá ma, một khi Hắc Ma Tử nâng cấp lên Ma Thân, về sau cũng không thể quay lại bộ dáng ban đầu.
Theo Hắc Ma Tử hét lên, thân hình hắn bắt đầu có sự biến đổi, một cái ụ đen nhô lên thành sừng ở giữa trước đỉnh đầu, toả ra ma khí màu đục đỏ, giữa thăm thẳm âm u màu nước Tây vực, giác sừng giống như có thể đồng hoá nơi này thành biển trời Ma vực.
Giác sừng mọc lên, nơi vai trái của Hắc Ma Tử lại nhô lên một cái xương đầu lâu, cũng là lúc này, quỷ đao Lạp Yên đã lướt đến mi tâm Hắc Ma Tử.
Khô lạp.
Có tiếng vỡ vụn hộp sọ bấy ra, tưởng như nhát đao này là chí mạng, Lạp Yên lại không muốn nó chỉ dừng lại ở đó, nạn nhân của hắn trước khi chết, quỷ cảnh liên miên rùng rợn kia phải trọn hưởng một lần.
Giống như có vô số tràng cảnh kinh tởm tràn lấn vào khối óc Hắc Ma Tử, Lạp Yên muốn cười nhưng lại thôi, quỷ đao lần thứ ba vậy mà bổ về phía ma khu bị Hắc Ma Tử bỏ lại kia.
Xẹt một đường cong như kẻ chỉ, trong cái ma khu vốn trước đó Lạp Yên đã để một đầu Quỷ Oa xâm nhập vào, sau một đao của hắn, Quỷ Oa liền bị bổ dọc ra thành hai nửa, hai nửa Quỷ Oa cứ thế bị hất tung lên giữa trời.
Lạp Yên lúc này mới nhìn về phía Hắc Ma Tử, lại hướng Ô Tắc hời hợt:
"Ta được phái đến giúp ngươi, gặp chỗ khó đương nhiên không thể cứ như thế lui xuống, ngươi đến giết Hắc Ma Tử là được."
Nói xong, Lạp Yên trực tiếp lao về ma khu đầy ẩn số kia.
Ô Tắc hiểu rất rõ Lạp Yên, bên trong ma khu nhiều khả năng là nơi tên luyện ra chân khí vô câu kia đang trốn, nhưng Lạp Yên sẽ không vì cái này mà đi tranh công.


Trong ma khu, nhất định có nguy hiểm chết người.
Ô Tắc không còn quan tâm đến Lạp Yên, rơi ánh mắt lên Hắc Ma Tử.

Trước đó rõ ràng quỷ đao của Lạp Yên đã xoắn nát hộp sọ Hắc Ma Tử, nhưng thời điểm mấu chốt nhất, Hắc Ma Tử liền mang xương đầu lâu vừa mới mọc trên vai đi thế chỗ, cái này nói rõ Hắc Ma Tử là đang biến thể Ma Thân.
Đừng nhìn Ô Tắc đi theo quỷ pháp, kiến thức của hắn về các loại công pháp lại biết rất nhiều, Ma Thân theo đó cũng biết đến rất rõ.
Nhục thân rất dễ huỷ, nhưng Ma Thân lại cực kỳ khó giết, chính như một màn thế chỗ vừa rồi, đã nói lên Ma Thân lợi hại.
Có điều đối với Ô Tắc cái này cũng không quá quan trọng, quan trọng là Ô Tắc luôn có cách giết đến Hắc Ma Tử, dù là một vạn cái Hắc Ma Tử cũng vậy.
Ô Tắc đưa tay cuốn một cái, vô số dây leo vừa bị quỷ đao của Lạp Yên chém đứt liền bị hắn nắm hết ở trong tay, sau một cái đập mạnh, chằng chịt dây leo như đan kết vào nhau thành một cái nắm tay rắn chắc, nện xuống Hắc Ma Tử.
Về phía Hắc Ma Tử, hắn nhìn bóng lưng Lạp Yên lao qua ma khu, có chút bực dọc chưa thể phát tiết ra.

Ma Thân nhìn như đơn giản nhưng cũng không thứ đồ chơi lúc nào cũng có thể vãn hồi, hắn còn chưa hoàn thiện Ma Thân đâu?
Nhưng thời điểm này chưa phải là lúc đi so đo được mất, trông thấy nắm tay dây leo đập đến, Hắc Ma Tử muốn chửi lên một tiếng Ô Tắc quá xem thường hắn.
Ma hoá là một chuyện, Ma Thân hoá ma là một chuyện rất khác.
Giác sừng đục đỏ trên đầu Hắc Ma Tử bỗng nhiên chuyển sang màu đỏ máu, một thứ huyết dịch theo đó cũng tràn ra, cấp tốc đổ về xương đầu lâu trên vai bị Lạp Yên đánh nát kia.
Một cảnh khó nhìn đến cùng cực của nỗi đau da thịt dày xéo.

Chỉ thấy xương đầu lâu không có được chữa trị, nhưng phía trên nó đang ngọ nguậy mọc lên từng khối u thịt, nhanh chóng mọc ra ngũ quan, kỳ dị ở chỗ vị trí ngũ quan rất ngược, hai con mắt lại ở dưới cằm, cái miệng lại đem cắm ở trên trán.
Cái đầu mới này không rõ có ý thức riêng hay không, nhưng cái miệng có thể mở nhẹp nhẹp hất ra âm thanh:
"Ta không vui."
Nhìn đến nắm tay dây leo đấm tới, cái miệng đầu lâu vậy mà há to ra đến vừa vẹn, đem nắm tay đưa hết vào trong khoang miệng.
Một tiếng crắc vang lên, Hắc Ma Tử thầm kêu không ổn, lại phụt một tiếng đổ bể, từng đầu dây leo như gặp phải chỗ tốt, từ khoang miệng xông phá thân thể Hắc Ma Tử.
Bạo rạp, phốc, phốc, phốc.
Vô số dây leo từ bên trong thân thể Hắc Ma Tử xuyên phá ra ngoài, ở giữa trời, Hắc Ma Tư một con thú bị vô số mũi tên xuyên qua, đem hắn chèn lấn đến quá dễ dàng.
Cái đầu Hắc Ma Tử cụp xuống, có lẽ đến khi chết hắn cũng không tỏ, Ma Thân tại sao lại yếu như vậy?
Theo hắn biết, Ma Thân là loại bất diệt về thân thể, dây leo cho dù có lợi hại, trong thời gian ngắn cũng rất khó làm sao bộ thân thể này.
Tại sao lại có thể như vậy?
Chủ nhân, ngươi ở đâu, ta không xong.