Đại Đạo Độc Hành

Chương 579: Thiên hạ phong vân hối trọng huyền!




Kiếm Thần nhìn quanh bốn phía. Trong đại điện này có một cái bàn tròn thật lớn, có tổng cộng ba mươi sáu ghế dài. Bàn tròn đại biểu ngang hàng, là vị trí của một trăm hai mươi tám chi lẻ của hai mạch. Hiện giờ chỉ còn sót lại ba mươi sáu ghế cho các Phản Hư Chân nhất. Thế nhưng hiện tại chỉ có mười sáu ghế dài, có người không tới!

Kiếm Thần nói: “Thiên Tinh sư thúc đã nhìn trời xem sao, đoán trước chuyện lần này của Trọng Huyền tông sẽ không thành công. Đã như thế thì lần này chúng ta không cần ủng hộ bọn họ!”

Tây Vương Mẫu khống chế Tây Côn Luân ngồi đối diện với Kiếm Thần chậm rãi nói: “Mất sự ủng hộ của chúng ta, Trọng Huyền tông phải làm sao?”

Kiếm Thần lặng thinh. Ở bên khác, một Phản Hư Chân nhất già nua chậm rãi nói: “Ba ngàn năm trở lại đây, Trọng Huyền tông đâu cần chúng ta ủng hộ nữa chứ? Bọn họ đã quên ai là người luôn ủng hộ sau lưng bọn họ rồi!”

Vừa nói xong thì đã có vô số lời tán đồng: “Phải, bọn họ bây giờ chim cánh cứng rắn rồi, đã sớm quên mất chúng ta!”

“Lần trước luyện chế một món Bát giai pháp bảo cho ta, thu ta mười tám ức linh thạch, quá đen!”

“Bọn họ luôn muốn tiến vào hàng ngũ thiên hạ thập đại thượng môn. Bất Ngôn, Tâm Ma, Đại La Kim Tiên, Hạo Nhiên. Bọn họ đã bất mãn trong lòng lâu lắm rồi, vẫn tìm kiếm cơ hội.

Mà Vô Lượng, Cửu Âm, Âm Dương, La Phù, Tạo Hóa, Thái Dương Thần Cung cũng không muốn Trọng Huyền tông quá mạnh mẽ, càng như hổ rình mồi.

Mấy năm trở lại đây Trọng Huyền tông quá suông sẻ, quên rằng Tu Tiên Giới hiểm ác. Phải nên cho bọn họ một giáo huấn!”

Nghe vậy, mọi người đều gật đầu. Cuối cùng Kiếm Thần nói:

“Nên như thế. Ba trăm năm trước luyện chế một thanh thần kiếm cho ta, thu mất ba mươi ức linh thạch. Mấy năm nay Trọng Huyền tông cá kiếm quá nhiều, đủ mập rồi, đến lúc cần gõ tỉnh!”

Mặc Bắc địa vực Chung Linh Sơn, Cửu Long Chân nhất của Đại La Ma tông ngồi trước một tảng đá, nhìn tảng đá trước mắt đã hơn một tháng mà vẫn không nhúc nhích.

Trên tảng đá lập lòe vô số hào quang, sức mạnh thời gian mạnh mẽ chảy xuôi trong đó. Đây là phương pháp mà Đại La Ma tông dùng để nhìn trộm tương lai.

Lâu sau, Cửu Long Chân nhất thở ra một hơi dài, chậm rãi nói:

“Việc này không thành công. Trong vòng ba năm không ai có thể thoát khỏi thế giới này. Việc này của Trọng Huyền tông sẽ không thành công!”

Vừa dứt lời, tin tức này lập tức được truyền đi xa.

Thiên Ma tông, Lôi Ma tông, Hóa Ma tông, Tâm Ma tông, rất nhiều ma tông nhận được tin tức, có người lập tức bắt đầu hành động!

Tâm Ma tông trên Thương Ngô Sơn, ba lão nhân lặng lẽ nói chuyện với nhau rồi cười quỷ dị với nhau. Sau đó vô số tin tức truyền ra ngoài. Đi kèm với những tin tức này là tình thế thiên hạ đang thay đổi.

Bất Ngôn tông, trong một đại điện, vô số tu sĩ đang thôi diễn. Mãi lâu sau một kết quả được tính ra, được đưa lên trên đại điện!

Nhìn kết quả này, tông chủ Bất Ngôn tông Bất Ngôn tử chậm rãi gật đầu, viết xuống một mật lệnh, lập tức chấp hành mệnh lệnh này.

Đại La Kim Tiên tông, trong Thỉnh Tiên các, linh hương lượn lờ, một lão giả đang đau khổ tính toán ở nơi này. Mãi lâu sau mới buông quẻ bói xuống, nói: “Xem ra lần này Trọng Huyền tông tiêu đời rồi!”

Có người trả lời: “Tiêu đời cũng tốt! Bọn họ luôn muốn thăng làm thập đại thượng môn. Bọn họ trèo lên vậy thì chúng ta đi đâu?

Bọn họ làm thợ rèn kiếm tiền là đủ rồi, đúng là cái thứ lòng tham không đáy!”

Có người nói: “Tường ngã mọi người cùng đẩy. Bất Ngôn, Tâm Ma, Hạo Nhiên đã sớm có chung ý tưởng với chúng ta. Lúc này cơ duyên tới, vậy thì hãy làm một vố, để cho phiền não này hoàn toàn biến mất!”

Có không ít tu sĩ đang đứng đợi ở bên ngoài sơn môn Thiết Vận Quan Thiên tông. Thế nhưng không biết vì sao ba ngày trước Thiết Vận Quan Thiên tông bỗng dưng tuyên bố bế quan một tháng, tất cả tu sĩ tới đây chỉ có thể chờ đợi.

Trong những người này có một lão giả, là Trọng Huyền tông Hạo Giác Chân nhất. Hắn cố ý ngụy trang thân phận, tới hỏi thiên cơ, xem thử xem thiên địa dị tượng kia có ảnh hưởng gì tới chuyện lớn mà Trọng Huyền tông bố trí hay không.

Thế nhưng không ngờ Thiết Vận Quan Thiên tông lại như thế này. Hắn không khỏi nhíu mày, chỉ có thể chậm rãi rời khỏi.

Sau khi hắn rời khỏi, bên trong Thiết Vận Quan Thiên tông có một người thở dài, nói: “Thân tại kiếp trung, nếu như có thể né tránh chuyện này vậy thì cứ né!”

Bên trong Thái Dương thần cung, tin tức của Tâm Ma tông truyền tới, Thái Dương thần chủ nổi điên đi phá hư khắp nơi, sơn xuyên sụp đổ, đại địa nổ vang, hắn hét lớn:

“Chỉ có chúng ta mới có thể tiến vào thập đại thượng môn, chỉ có Thái Dương thần cung chúng ta mà thôi. Cái đám thợ rèn bọn họ có tư cách gì chứ. Người đâu, tập hợp cho ta, phá diệt Trọng Huyền tông!”

Đột nhiên có người cười nói: “Kim Ô lão hửu, ngươi lại phát điên sao?”

Nháy mắt, Thái Dương thần chủ không phát điên nữa, nhìn ra phía xa, nói: “Lôi Ma lão nhân, ngươi tới đây làm gì?”

Phía xa có người trả lời: “Làm gì? Muốn làm giống ngươi!”

Thái Dương thần chủ nói: “Muốn làm giống ta? Làm cái gì?”

Lôi Ma Chân nhất chậm rãi nói: « Phá diệt Trọng Huyền tông”!

Thái Dương thần chủ lập tức cười ha hả, nói: “Được, phá diệt Trọng Huyền!”

Đại mạc Mạc Bắc, tông chủ Chiến Ma tông nhìn thư phi phù trong tay, chậm rãi nói:

“Ngàn ức linh thạch, đáng giá, đáng giá! Mối làm ăn này hoàn toàn đáng giá. Làm!”

Trên Đông Hải, một đám nữ tử đi lướt trên sóng, hành động tùy ý, vui vẻ cùng gió. Ở xung quanh, bất kể là tu sĩ hay là hải yêu, nhìn thấy các nàng đều tránh xa.

Các nàng là tu sĩ Xích Tử Chân Tâm tông, còn bị người khác gọi là Xích Thân giáo. Bởi vì các nàng làm việc rất tùy tính. Trong lòng nghĩ cái gì thì làm cái đó. Nói dễ nghe là hành động túy ý, nói khó nghe hơn là một lũ điên.

Đột nhiên có một người nói: “Hình như gần đây Trọng Huyền tông có việc vui để chơi!”

“Phải không? Phải không? Vậy thì chúng ta đi thôi!”

“Đi, chúng ta đi Trọng Huyền tông!”

Chuyện như thế xảy ra khắp nơi trên đại địa, bởi vì chuyện này mà có vô số tu sĩ bắt đầu tụ tập về Kinh Châu.

Thiên hạ dậy sóng!

Mà lúc này Lạc Ly vẫn còn bế quan. Hắn kết thành Kim Đan, thế nhưng không rời khỏi ngay lập tức mà ở lại đây bế quan ba tháng, quen thuộc Kim Đan trong cơ thể.

Cuối cùng vào một hôm, hắn thở phào một hơi, tâm bình khí hòa, người đan hợp nhất, hoàn mỹ tiến vào cảnh giới Kim Đan, có thể xuất quan!

Kim Đan đại thành, trời đất nằm ở trong lòng.

Lạc Ly chậm rãi rời khỏi đài Thăng Tiên của Trọng Huyền tông. Lần tu luyện này mất đến ba năm ba tháng, hôm nay đan thành, rời khỏi nơi này.

Bước ra đài Thăng Tiên, rời khỏi Trọng Huyền tông, đi chậm trên đường lớn. Lạc Ly đi lại thoải mái, vô cùng nhàn nhã, trên khuôn mặt có nét tươi cười. Nụ cười này tự nhiên mà tới, không hề gượng ép. Đi một hồi, Lạc Ly đột nhiên cười lên ha hả, vui vẻ cười lớn, tự do cười lớn!

Đời con người khi nào đắc ý nên tận tình vui sướng, đừng để chén rượu vàng cạn queo nhìn vầng trăng.