Đại Đạo Độc Hành

Chương 569: Hoảng ngoại đăng thanh kiến thử hành!




Đầu tiên là thu hồi linh thạch, sau đó mở túi linh thú ra, trong đó quả nhiên có ba con voi con, thế nhưng Lạc Ly hoàn toàn hết nói nổi, đúng là con non, còn không lớn bằng con chuột, ngay cả mắt cũng chưa mở. Như thế này thì phải mất bao nhiêu lâu thì mới có thể nuôi lớn được chứ?

Nhưng may mà Lạc Ly không có suy nghĩ muốn nuôi lớn. Hắn đưa chúng nó vào Chúng Sinh Lâm, Chúng Sinh Lâm lập tức rung động, ba con voi con bị luyện hóa. Bên dưới tàn cây Chúng Sinh Lâm xuất hiện ba tiểu gia hỏa đó, chúng nó chạy tới chạy lui, chơi đùa với Phách Hạ Cự Quy cùng bảy loại linh điệp.

Ba mươi sáu Cự Tượng Binh của Lạc Ly cũng thay đổi, không còn là người cưỡi trên voi nữa mà trực tiếp biến thành sinh linh kinh khủng nửa người nửa voi, mình mẩy trên người toàn là bộ lông màu vàng. Trên bộ lông có vô số phù văn hóa hợp lại với nhau, hình thành ảo giác kỳ lạ giống như Bất Chu Sơn bao trùm trên người cự tượng.

Ngoài ra, Hứa Chử, Điển Vi đều thay đổi tọa kỵ, ai cũng đổi thành Bất Chu Thiên Trọng Uy Mãnh Cự Tượng!

Lạc Ly gật đầu, sau đó đưa hai bao hạt giống tới Huyền Phố Cung, Khổ Sừ lão nhân lập tức canh tác, Lạc Ly lại nhiều thêm hai đặc sản. Thế nhưng hai loại linh thực này có tác dụng rất lớn, khắp Tu Tiên Giới đều có, rất nhiều thượng môn cũng có, căn bản không thể bán ở Thái Sơ phường thị.

Cuối cùng, tuồng lớn cũng tới. Lạc Ly đưa tay cầm lấy bàn tay khô héo, cẩn thận quan sát, trong bàn tay khô này quả nhiên ẩn chứa thần lực vô tận. Lạc Ly vô cùng quen thuộc thứ thần lực này. Có thể nảy sinh cộng minh với thân thể của mình thì đúng là thần lực của Cổ Thần Thượng Cổ rồi.

Thế nhưng bàn tay khô này đem lại một cảm giác kỳ quặc cho Lạc Ly, có thể nói là một cảm giác không hài hòa, cảm giác cổ quái khó diễn đạt thành lời.

Lạc Ly dùng Thần Nhãn cẩn thận quan sát, tìm kiếm nguyên nhân bên trong, từ từ phát hiện thần lực này bị vây trong trạng thái kỳ lạ, có sự phối hợp khó diễn đạt thành lời với tay khô, giống như tay khô với thần lực không phải là một.

Lạc Ly lắc đầu, mặc kệ, có thể xác định thứ này tuyệt đối có liên quan tới Cổ Thần. Nghĩ tới đây, hắn đi thẳng vào Chúng Sinh Lâm, đi tới trước Chân Linh Sào.

Nhìn thấy Lạc Ly muốn luyện hóa linh thú, Tiểu Bạch, Tiểu Thạch, Tiểu Hông vây quanh lại nơi này!

Tiểu Bạch nói: “Lần này sẽ không phải là đứa ngốc như con heo kia nữa chứ?”

Tiểu Hồng tới: “Ta cũng muốn có thêm tiểu đệ. Ta muốn khi dễ hắn!”

Khoảng thời gian này, hễ rãnh rỗi là Tiểu Hồng thường bị Tiểu Bạch khi dễ. Rất muốn có thêm một tiểu đệ để mình có thể khi dễ một chút.

Chân Linh Sào đã có thể luyện hóa thêm một chân linh từ lâu lắm rồi, thế nhưng Lạc Ly không có vật phẩm luyện hóa. Hôm nay cuối cùng cũng có.

Hắn đặt bàn tay thần vào trong đó, Chân Linh Sào lập tức biến hóa, phát ra ánh sáng mạnh mẽ cùng uy áp đáng sợ. Lạc Ly không khỏi lui về phía sau. Ánh sáng mạnh mẽ tan dần, Chân Linh Sào mở ra, chỉ thấy trong đó xuất hiện một con chuột nhỏ.

Lạc Ly vô cùng lo lắng, con Cúc Hoa trư lần trước đúng là khiến người ta vô cùng thất vọng, hy vọng con chuột lần này sẽ không khiến người ta phải thất vọng nữa!

Con chuột này chỉ lớn bằng một ngón trỏ, toàn thân xám tro, thoạt nhìn rất bình thường. Thế nhưng lại toát ra vẻ vô cùng lém lỉnh, vô cùng giảo hoạt. Trên người có cũng có một loại uy nghiêm, là thần uy!

Tiểu Bạch nói: “Không ngờ là chuột, ta thích ăn chuột nhất! Ê, thằng nhóc ngươi qua đây. Khỏi nói thì ta cũng biết ngươi là thằng đần, đại gia ta ực cái ăn tươi ngươi!”

Tiểu Hồng nói: “Quá tốt rồi, quá tốt rồi, ta cũng có tiểu đệ, có thể khi dễ!”

Nói xong, Tiểu Hồng há miệng phun ra một ngọn lửa. Bắt đầu đe dọa con chuột nhỏ.

Con chuột nhỏ cũng không ngốc, lập tức chạy đi tới bên cạnh Lạc Ly, không ngờ có thể mở miệng nói chuyện, hô với Lạc Ly: “Chủ nhân, chủ nhân, nó khi dễ ta!”

“Chủ nhân, chủ nhân, ta là Tầm Linh Thử, ta rất hữu dụng, ta có Thức Linh Tiên Tị, ta có thể phát hiện ra tất cả bảo vật, ta có thần thông độn địa, ta có thể tìm kiếm trong lòng đất vô tận, ta có được Quan Thiên Chân Nhãn, ta có thể nhìn thấu mọi pháp trận…”

Nó bắt đầu liều mạng giải thích tác dụng của mình, dùng đủ mọi cách lấy lòng Lạc Ly. Lạc Ly mỉm cười, như thế này mới có dáng vẻ của sủng vật.

Lạc Ly thi pháp, ký chân linh khế ước với Tầm Linh Thử. Sau khi ký khế ước xong, Lạc Ly lập tức cảm thấy linh động, cảm thấy tâm linh cảm ứng, giác quan thứ sau lập tức được tăng mạnh vô hạn.

Lạc Ly nói: “Mặc dù Cúc Hoa trư không có thần trí thế nhưng hắn vẫn là lão tứ. Ngươi chính là lão ngũ. Để ta đặt cho ngươi một cái tên, gọi là…”

Tiểu Bạch ở gần đó lập tức tiếp lời, đồng thanh với Lạc Ly: “Tiểu Hôi!”

Sau đó Tiểu Bạch cười nhạo: “Ha ha, ta biết ngay, nhất định sẽ lấy cái tên nhà quê này, Tiểu Hôi, Tiểu Hôi, ta thích!”

Lạc Ly lập tức im bặt, Tiểu Thạch vẫn im lặng đột nhiên nói: “Thử Thần!”

Câu nói này đã định tính cho Tiểu Hôi. Hài cốt kia đúng là hài cốt của Thử Thần. Thế nhưng không biết vì sao Chúng Sinh Lâm vẫn chưa xuất hiện Thần Thụ, có lẽ thời gian chưa tới.

Ngay lúc Lạc Ly đang nghiên cứu Tiểu Hôi ở bên này thì trong nơi ở cách đó rất xa, ba Kim Đan chân nhân nhìn Thiên giai linh vật mà Lạc Ly lấy ra, ngẩn người không thôi!

Trong đó, một tu sĩ trung niên nói: “Thần Đồ sư huynh, có thật không vậy, đây là Thiên giai linh vật!”

Lão giả Thần Đồ Chân nhân nói: “Thật, tuyệt đối là thật. Ngũ Dạ sư đệ, chúng ta thành công, chúng ta thành công!”

Một nữ tử cẩn thận lấy thần khu ra, nhìn qua rất giống đuôi của con chuột, nàng nói: “Thần khu giả mạo chỉ tiêu hao một phần mười thần khu thực sự mà đã bán được một Thiên giai linh vật. Thần khu thực sự của chúng ta còn có thể tạo ra chín cái giả nữa. Chúng ta phát tài rồi!”

Tu sĩ trung niên Ngũ Dạ chân nhân mừng rỡ như điên, nói: “Ngọc Uyển sư muội, chúng ta phát tài rồi, thực sự phát tài rồi. Chuyện ba người chúng ta tấn thăng Nguyên Anh không còn là giấc mơ nữa! Không, không chỉ Nguyên Anh mà Hóa Thần, Phản Hư cũng không phải là giấc mơ!”

Nữ tu Ngọc Uyển chân nhân oán hận nói: “Lần này chúng ta đến Trọng Huyền tông kiếm một vố lớn, sau đó quay về tông môn, bất ngờ tăng vọt! Những người ở Bát Thần Quán không coi chúng ta ra gì, sau này chúng ta nhất định dẫm nát tất cả bọn họ dưới chân!”

Thân Đồ chân nhân nói: “Đúng vậy, dẫm mạnh bọn họ dưới chân, sau đó chúng ta thừa kế Bát Thần, thiên hạ vô địch!”

Ba người mừng rỡ như điên, vô cùng vui vẻ!

Đột nhiên lão giả Thân Đồ chân nhân nói: “Mà khoan, thử nhìn xem ai đã mua thần khu giả của chúng ta? Sư muội, ngươi làm đi, sử dụng hài cốt Thử Thần này, sử dụng thuật thỉnh thần nhìn trộm, cho dù đối phương cất vào thứ nguyên động thiên thì cũng không thể che dấu thần lực được.”