Đại Đạo Độc Hành

Chương 477-1: Thái sơ động thiên tranh đoạt chiến! (1)




Lạc Ly bay ra khỏi hố lớn, bay ra trăm trượng, cuối cùng cũng rời khỏi Già La di tích. Nơi này sẽ không còn là di tích gì nữa bởi vì nơi này chỉ còn lại một cái hố lớn nghìn trượng, không còn vật nào khác nữa!

Cách đó không xa nổ vang một tiếng, lại một nấm mây nổi lên, nơi đó cách nơi này khoảng chừng ngàn dặm. Thế nhưng ở nơi này vẫn có thể cảm giác được trận nổ đó, xem ra chiến đấu kịch liệt tới mức khó tưởng.

Đây quả nhiên là hạo kiếp của Quỷ Châu. Hôm nay trên trời dưới đất không còn nơi nào là an toàn, nói không chừng có khi bọn họ giết nhau trở lại nơi này, bị bọn họ lan tới, mình sẽ biến thành tro bụi trong nháy mắt.

Lạc Ly lắc đầu, bay tới bay lui xung quanh gần Già La di tích, tìm một chỗ kín đáo, thả một cây đồng trụ ra, lắp bùn đất lại, sau đó tiếp tục để lại ấn ký Thái Sơ động thiên trên đồng trụ, tiếp tục ẩn thân vào trong đồng trụ.

Chỉ có như vậy mới an toàn nhất. Đồng trụ này vô cùng cứng rắn, cho dù bị lan tới thì cũng an toàn vô sự!

Ẩn thân ở nơi này, Lạc Ly thở phào một tiếng, xuyên qua đồng trụ, cảm nhận chiến đấu ở bên ngoài.

Trên mặt đất, không biết khi nào đã dựng lên tám chín cột sát, đây là tán linh khí trụ!

Đây là dấu ấn cuối cùng của Hoá Thần chân tôn chết trận sau khi vây công Li Linh quỷ thánh, linh khí trong cơ thể của bọn họ quay trở về với thiên địa.

Thời gian trôi qua từng chút một, đột nhiên, Lạc Ly như nghe được một tiếng than tiếc.

Tiếng than này gần như truyền khắp toàn bộ thế giới, Lạc Ly biết, Li Linh quỷ thánh đã chết!

Đại chiến kết thúc, Li Linh quỷ thánh bị Cửu U Quỷ Minh phái, Minh Vương tông, Bất Ngôn tông, Bát Phương Linh Bảo tông, tứ đại môn phái hợp sức giết chết!

Đột nhiên, Lạc Ly cảm thấy cả người rung lên, trong tối tăm, dường như có thứ gì đó đang bay về phía hắn.

Thái Sơ động thiên rung lên, truyền tới một thần thức:

“Phát hiện mảnh vỡ của thế giới động thiên khác, có thể thôn phệ, có muốn thôn phệ hay không?”

Lạc Ly sửng sốt, đây là chuyện gì? Hắn quay về trong Thái Sơ động thiên của mình.

Thần thức đó tiếp tục truyền đến:

“Phát hiện mảnh vỡ của thế giới động thiên khác, có thể thôn phệ, có muốn thôn phệ hay không?”

Chưa chờ Lạc Ly trả lời, Thái Sơ động thiên đột nhiên đổi giọng:

“Cảnh cáo, cảnh cáo, cảnh cáo, động thiên tàn phá của đối phương phát hiện Thái Sơ động thiên nên phát động xâm lược, vọng tưởng muốn thôn phệ Thái Sơ động thiên. Cảnh cáo, cảnh cáo, cẩn thận, cẩn thận!”

“Có loạn lưu tiến vào, cảnh giới ngoài cùng của Thái Sơ động thiên cùng toạ độ thời không tiêu tan.”

“Cảnh cáo, cảnh cáo, Thái Sơ động thiên toàn lực chuẩn bị chiến tranh, xin chủ nhân chuẩn bị chiến đấu! Nếu như Thái Sơ động thiên bị đối phương chiếm lĩnh thì chủ nhân ngài sẽ bị đối phương đoạt xá!”

Đứng trong Thái Sơ động thiên, Lạc Ly không khỏi ngước đầu lên nhìn, Thái Sơ động thiên vốn chỉ là tiểu thế giới của mình, không trời không đất.

Thế nhưng hiện tại thì khác, chỉ thấy phía xa có một cái bóng râm thật lớn áp sát tới chỗ này, mây đen chiến loạn áp sát tới gần động thiên.

Lạc Ly trợn trừng hai mắt, xuyên thấu qua hư không vô tận, liếc nhìn bóng râm thật lớn ở phía xa, đó rõ ràng là một mảnh đất bị thoát phá, hình như là một hoang nguyên ngưng kết vô tận khí tức màu đen.

Nhìn thấy nơi đó, Lạc Ly biết ngay, đó là thứ nguyên động thiên của Li Linh quỷ thánh!

Trận đại chiến vừa rồi, Li Linh quỷ thánh chết trận, khi hắn chết, thứ nguyên động thiên phụ thuộc vào hắn cũng hoàn toàn vỡ nát cùng cái chết của hắn. Sau đó bị Thái Sơ động thiên phát hiện, hai thế giới tiểu động thiên bởi vì pháp tắc Thiên Đạo hấp dẫn lẫn nhau, tới gần với nhau!

Tuy nhiên, mặc dù Li Linh quỷ thánh đã chết trận nhưng trong thứ nguyên động thiên của hắn vẫn còn có quỷ linh, có lẽ là phân thân của Li Linh quỷ thánh. Vốn dĩ vận mệnh của bọn họ sẽ theo thứ nguyên động thiên tàn phá, bay tới một thế giới không biết tên, vĩnh viễn phiêu lưu trong hư không, cuối cùng biến mất từng chút một.

Thế nhưng bởi vì Thái Sơ động thiên hấp dẫn, bọn họ phát hiện mình còn có một đường sinh cơ, đó là nuốt lấy Thái Sơ động thiên, đoạt xá thân thể của Lạc Ly.

Đây là nguy cơ mà sư phụ từng nói qua, không ngờ mình lại gặp được!

Bóng râm khổng lồ càng ngày càng tới gần Thái Sơ động thiên. Không như Thái Sơ động thiên chỉ rộng ba trăm trượng. Nhìn thế giới đó từ xa, tuy đã tàn phá thành mảnh vỡ, nhưng vẫn rộng chừng nghìn trượng.

Đó là một vùng thiên địa hoang dã đỏ như máu, vô số kiến trúc trên đó đã hoàn toàn sụp đổ. Thế nhưng vẫn có một số kiến trúc hoàn hảo không hao tổn gì cả, chính vì có chúng nó cho nên mảnh đại lục này chưa vỡ nát hoàn toàn. Nhìn sơ qua thì kiến trúc đó hình như là một cái chợ.

Lạc Ly sửng sốt, nhớ tới lời nói của Lưu Nhất Phàm: “Li Linh quỷ thánh, giao ra chợ Tạp Đặc Bố Lan Tạp...”

“Năm đó ta chỉ là một u quỷ nho nhỏ, trên đường gặp gỡ tổng trưởng Viêm Ma quân đoàn của Chấn Đán thương hội, Long Hồn đại nhân, được hắn ân huệ, nhận được chợ ngoại vực này nên ta mới có ngày hôm nay...”

Một cảm giác không rõ xuất hiện trong lòng Lạc Ly. Kiến trúc này chắc là chợ Tạp Đặc Bố Lan Tạp, chính vì có chợ này cho nên thứ nguyên động thiên mới không hoàn toàn vỡ nát.

Đại lục tàn phá càng ngày càng tới gần Thái Sơ động thiên của Lạc Ly. Tiểu Bạch, Tiểu Hồng, Tiểu Thạch xuất hiện bên cạnh Lạc Ly. Bọn họ không ngừng rít gào về phía đại lục tàn phá, tuyệt đối không để đối phương cắn nuốt bản thể của bọn họ!

Lạc Ly thở dài một tiếng, quát: “Toàn lực chuẩn bị chiến tranh! Chiến đấu, chết đấu tới chết, tiêu diệt đối phương, bảo vệ ngôi nhà của chúng ta! Thôn phệ bọn họ!”

Theo tiếng hạ lệnh của Lạc Ly, toàn bộ Thái Sơ động thiên bắt đầu chớp lên.

Ngũ pháp thánh địa bắt đầu phun ra vô số linh khí, linh khí tràn ngập bốn phía hoá thành từng đạo phù văn, trải khắp toàn bộ Thái Sơ động thiên. Trong Thái Sơ động thiên này, trên hư không ngưng kết vô tận thần lôi, giống hệt như Cửu Chuyển Thanh Lôi.

Thanh Thạch đình viện xuất hiện, trên Thông Thiên Phong, tường đá Thanh Thạch đình viện trồi lên, biến thành một bức thành luỹ, đám người Lạc Ly đứng trong đình viện này.

Sau đó trong không gian trữ vật của Lạc Ly, một vật bay ra, chính là Thiên Xà Độc Nha mà năm đó Hổ Thiện chân nhân đã đưa cho Lạc Ly khi đi ngang qua Thiên Xà Hải. Răng độc rớt xuống Chúng Sinh Lâm, đâm rễ trưởng thành ở nơi đó, hoá thành một gốc cây cổ thụ.

Lạc Ly biết ngay mình cần phải đầu tư.

Hắn lấy ra Địa giai thiên địa linh vật Vạn Cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao đưa vào cổ thụ, cổ thụ lập tức hấp thụ lông chim này. Cây này bắt đầu biến hoá thấy rõ, giống như một con rắn độc đang uốn éo, trên đỉnh cây nhanh chóng kết trái, từng viên trái cây rớt xuống, rớt lên trên mặt đất, trái cây vỡ tan, hoá thành một đám chiến sĩ nửa người nửa rắn.

Bọn họ đều là đầu rắn mình người, trên đầu rắn cắm thêm một cọng lông phượng hoàng, phía sau có một cái đuôi rắn nhỏ. Đây chính là Thiên Xà Hộ Vệ, chiến sĩ thủ hộ Thái Sơ động thiên. Hơn nữa Thiên Xà Hộ Vệ sau khi được Vạn Cổ Vân Tiêu Nhất Vũ Mao tẩy rửa thì phải gọi là Thiên Xà Phượng Vệ mới chính xác!