Đại Đạo Độc Hành

Chương 461-1: Chuyển thân ở trên linh bảo sơn! (1)




Mọi người chia xong, nữ tu nói: “Nếu bảo vật đã tới tay, tại hạ đi trước một bước”.

Dứt lời, thân hình nàng chớp lóe, biến mất không thấy bóng dáng. Kim Đan chân nhân cao gầy cười ha ha, dưới chân xuất hiện một con u quỷ quy thú, nâng hắn lên rồi biến mất. Những người khác cũng lần lượt rời khỏi, Lạc Ly cũng xoay người bỏ đi.

Đi xuống dưới núi, chọn một vách đá, sử dụng thần thông động thiên, Lạc Ly lập tức ẩn núp vào Thái Sơ Động Thiên. Hắn tiếp tục phối trí huyết mạch chi độc, cuối cùng cũng phối trí hoàn thành. Hắn thở phào một hơi, chỉ cần tìm thấy U Hồng chân nhân thì mình có thể độc chết hắn!

Sau đó Lạc Ly dung hợp năm phần Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa lại với nhau, để vào một viên thượng phẩm linh thạch, giúp nó thiêu đốt. Chỉ cần cắt trong vòng một tháng thì sẽ không có vấn đề gì. Sau khi trở về phải tìm một cơ hội cắn lại!

Lúc này đã trôi qua ba khắc chung, Lạc Ly xoay người, quay trở lại trên núi.

Chỉ xuất hiện một thiên địa linh hỏa, Lạc Ly cảm thấy không đúng, ngọn núi này tuyệt đối còn có thứ gì khác nữa!

Lạc Ly trở lại, cẩn thận đi vào núi cao, đột nhiên hắn sửng sốt, nữ tu vốn đã rời khỏi lại xuất hiện ở nơi đó, giống như đang cẩn thận quan sát nơi sản xuất linh hỏa.

Lạc Ly chậm rãi đi qua, nói: “Ra mắt đạo hữu, không ngờ lại tới sớm hơn ta một bước!”

Nữ tu nhìn thấy Lạc Ly thì mỉm cười, nói: “Ta đoán nơi này nhất định còn có bảo bối, chẳng phải đạo hữu đã rời đi rồi hay sao?”

Nàng nhìn Lạc Ly, giống như đáng tính toán điều gì đó. Lạc Ly biết nàng chuẩn bị ra tay, chỉ cần nàng ra tay thì Lạc Ly sẽ đại chiến với nàng, quyết định sinh tử!

Thế nhưng nếu có thể không ra tay thì không ra tay, nơi này không như ở bên ngoài, có thể tùy ý thả Hư Linh Kim Đan chân nhân ra ngoài. Mặt khác, Lạc Ly mơ hồ cảm nhận được khí tức của nữ tu này, nàng không phải nhân vật đơn giản, có thể không giao thủ thì không giao thủ!

Nữ tu đó nhìn Lạc Ly, cũng cảm thấy Lạc Ly rất đâm tay, cuối cùng không ra tay.

Lạc Ly nói: “Như vậy đi, nếu như có bảo bối thì hai chúng ta mỗi người một nửa, đạo hữu thấy như thế nào?”

Nữ tu nói: “Đạo hữu, chỉ như vậy thôi đã chắc chắn ta nhất định chia đều với ngươi rồi? Vì sao ta không thể tiêu diệt ngươi, bảo vật này sẽ là của ta?”

Lạc Ly mỉm cười, nói: “Đạo hữu, ngươi quá tự tin rồi. Mà nếu như đã tự tin như vậy thì sao không ra tay sớm hơn! Mặt khác, những người khác còn chưa đi xa, nếu giao thủ, khiến người khác chú ý, chuyện này sẽ trở nên khó nhằn!”

Nữ tu nói: “Xem như ngươi lợi hại, được rồi, mỗi người một nửa, vẫn dựa theo quy cũ trước đó!”

Lạc Ly gật đầu nói: “Được, mỗi người một nửa!”

Còn chưa nói xong, nữ tư đột nhiên nhìn sang hướng khác, Lạc Ly sửng sốt, lại có người tới!

Chỉ thấy nơi đó xuất hiện một người, chính là U Hồng chân nhân!

Hắn chậm rãi đi tới, nói: “Hai vị đạo hữu, tính ta luôn với!”

Sau khi U Hồng chân nhân chia bảo xong thì lập tức truy tung Lạc Ly, muốn giết người đoạt bảo, ai ngờ Lạc Ly sử dụng thần thông động thiên biến mất tăm, không thể truy tung. Hơn nửa ngày sau mới có cảm ứng, tiếp tục truy tung, kết quả trở về nơi này.

Thấy hắn xuất hiện, nữ tu nhướng mày, nhưng khẽ cắn môi, nói: “Tốt, nếu đạo hữu cũng phát hiện được bí mật ở đây thế thì ba người chúng ta chia đều!”

Lạc Ly nói: “Vậy thì tới đây, tránh đêm dài lắm mộng, ta thấy hay là đào bảo vật lên trước, sau đó dựa theo phương thức nhu cầu mà lấy, ai lấy được bảo thì phải bồi thường hai người khác theo giá trị của bảo vật, các vị thấy như thế nào?”

U Hồng chân nhân không chút nghĩ ngợi, nói: “Tốt!”

Dù sao hắn cũng muốn giết Lạc Ly, chiếm toàn bộ bảo bối cho mình!

Nữ tử đi tới chỗ vừa mới xuất hiện thiên địa linh hỏa, đưa tay bắn ra một đạo hàn quang.

Nháy mắt, bùn đất nơi đó giống như bị ăn mòn, nhanh chóng biến mất, lún xuống phía dưới, ở nơi đó xuất hiện một cái hố to.

U Hồng chân nhân sửng sốt, nói: “Thì ra là Minh Vương tông đạo hữu, không biết vì sao lại tới Quỷ Châu ta, có ý đồ gì?”

Trong một trăm lẻ tám thượng môn khắp thiên hạ có hai thượng môn chuyên tu Quỷ đạo, một là Cửu U Quỷ Minh tông, một là Minh Vương tông. Kì thật hai thượng môn này đều do Quỷ Cốc tử thành lập, cùng có một tổ sư, đều ở Quỷ châu. Thế nhưng Minh Vương tông bị Cửu U Quỷ Minh tông đuổi khỏi Quỷ châu, viễn độn tha hương!

Sau đó mặc dù Minh Vương tông không muốn quay về Quỷ châu, nhưng vì tranh đoạt vinh dự Quỷ đạo đệ nhất, hai đại tông môn từng huyết chiến nhiều lần. Thế nhưng năm ngàn năm trước, một trận chiến Ân Đô, Minh Vương tông thảm bại, hai tông giải hòa, năm ngàn năm trở lại đây, không có ân oán gì quá lớn.

Nữ tu hừ lạnh một tiếng, nói: “Thánh sơn này là do tổ sư Quỷ Cốc tử tông ta lưu lại, dựa vào cái gì mà đệ tử Minh Vương tông chứng ta không thể tới đây?”

U Hồng chân nhân cười lạnh, nói: “Trận chiến Ân Đô năm đó, quý tông quên rồi sao?”

Năm ngàn năm trước, hai đại tông môn đánh trận cuối ở Ân Đô, Minh Vương tông thảm bại, cuối cùng bại lui, đóng cửa sơn môn, năm ngàn năm nay chưa hề giao chiến.

Nữ tu chỉ cười lạnh.

Trong hầm đó quả nhiên có một vật, là một rể cây cắm trong lòng đất!

Thì ra nơi này vốn có một cây đại thụ, thế nhưng đã bị lôi hỏa đốt cháy, chỉ còn chừa lại rễ cây chôn sâu dưới đất.

Nhìn rễ cây này, Lạc Ly nói:

“Thì ra là Kiền Linh Tử Đàn Thụ. Kiền Linh Tử Đàn Thụ này là Huyển giai thượng phẩm thiên địa linh vật, thế nhưng rất sợ hỏa diễm, xem ra thân cây bị thiêu hủy, chỉ còn thừa lại rễ cây! Rễ cây này chính là linh mộc, mà mộc thì sinh hỏa, cho nên trên linh mộc này sinh ra Hoàng giai Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa.”

Nữ tu nói: “Thì ra là thế, mộc sinh hỏa, đúng là có chuyện như thế!”

Lạc Ly nói tiếp: “Rễ cây này, ta có thể cắt ra làm ba phần thiên địa linh vật. Thế nhưng, hai vị đạo hữu, các ngươi có thể bán hết thiên địa linh vật này cho ta không?”

Nữ tu lắc đầu nói: “Không được, hay là chia đi, Kiền Linh Tử Đàn Mộc này khác với Hoàng giai Ba Tuần Gia Quang Hàn Tâm Hỏa, ta muốn giữ thiên địa linh mộc này lại.”

Lạc Ly gật đầu nói: “Được!”

Hắn muốn bắt đầu cắt, bên tai bỗng vang lên thanh âm của U Hồng chân nhân:

“Lạc Ly, chúng ta ra tay, thịt nàng, chúng ta chia đều bảo vật này!”

Lạc Ly có hơi rung động, thế nhưng U Hồng chân nhân cũng không phải là người đàng hoàng, thái độ bách biến, sau lưng dấu đao nhỏ. Mà nữ tu, nhìn thì không mạnh, nhưng nét mặt tươi cười, giống như nắm chắc thắng lợi. Không biết vì sao Lạc Ly cảm thấy cô gái này bất phàm, có thể không chọc nàng thì không chọc. Lạc Ly giả bộ như không nghe thấy, tiếp tục cắt.

Nhìn thấy Lạc Ly không trả lời, U Hồng chân nhân không khỏi nhíu mày lại, cuối cùng hắn khẽ cắn môi, cũng không ra tay.

Gỗ khác linh hỏa, linh hỏa thì Lạc Ly còn có thể gian lận còn gỗ thì ai cũng có thể nhìn tới, chỉ có thể thành thật cắt, Lạc Ly cắt khối gỗ này thành ba phần thiên địa linh mộc.